"Hạ Trí." Anh mở miệng gọi nó.
Nghe thấy giọng nói, Hạ Trí nghiêng đầu đã nhìn thấy anh.
"Tiền bối......" Nó vừa cười vừa nói, lập tức đã nhìn thấy một người đàn ông cao lớn bên người Đường Tuấn Đình.
Người đàn ông có một sự hiện diện độc đoán, khiến người khác không thể xem nhẹ. Mặc dù Hạ Trí không gặp anh ta trong mấy năm qua, nhưng cũng nhận ra anh ta ngay lập tức.
Đó là...... Tịch Mục Bạch.
Đi theo phía sau anh ta còn có người trợ lý gọi là Thường An mà nó vừa gặp cách đây không lâu.
Tịch Mục Bạch cũng nhìn thấy nó. Ngay từ cái nhìn đầu tiên, anh chỉ cảm thấy Hạ Trí có chút quen thuộc.
Xét cho cùng, anh chỉ từng gặp qua nó một lần trong hôn lễ với Hạ Tinh Hà.
Trong vài năm qua, Hạ Trí đã trưởng thành cao hơn, khuôn mặt cũng đã thay đổi, vì thế anh đã nhận không ra. Tuy nhiên, Thường An ở phía sau anh lại nhận ra Hạ Trí.
Đường Tuấn Đình đi đến trước mặt Hạ Trí, cười nói: "Tới đúng lúc như vậy?"
Hạ Trí phớt lờ Tịch Mục Bạch, chỉ nói chuyện với Đường Tuấn Đình, "Tiền bối, lần này thật sự đã phiền tới anh, tôi thật sự không thể tìm thấy sách nào tốt hơn, chỉ đành đến mượn của anh."
Đường Tuấn Đình cười nói: "Không phải tôi không muốn cho cậu mượn sách, chỉ đang nghĩ hiện tại cậu chắc cũng chưa cần đọc những sách đó, đúng không?"
Dựa theo bằng cấp trước mắt của Hạ Trí, những cuốn sách lập trình nâng cao đó đúng thật là không thích hợp với trình độ hiện tại của nó.
Hạ Trí cũng không dấu diếm, "Không phải để tôi xem, chỉ là bạn của tôi muốn xem chúng, cô ấy rất giỏi. Ngoại trừ những thứ tốt nhất, những thứ khác đều không lọt vào mắt cô ấy."
Đường Tuấn Đình hơi ngạc nhiên, "Giỏi như vậy sao? Có phải chính là người đã làm phầm mềm trò chơi mini?"
"Vâng, chính là cô ấy......"
"Người ấy rốt cuộc là ai? Hãy tìm một cơ hội giới thiệu một chút." Đường Tuấn Đình trực tiếp nói, anh thật sự rất tò mò với người kia.
Hạ Trí gật đầu: "Hiện tại cô ấy có chút bất tiện, lúc nào có cơ hội tôi nhất định sẽ giới thiệu với tiền bối."
"Được rồi, tôi nhất định sẽ nhớ lời cậu đã hứa. Đây là những cuốn sách cậu muốn, cô ấy đọc xong rồi thì nhớ tìm tôi." Đường Tuấn Đình đưa chiếc túi đang cầm trong tay cho nó.
"Cảm ơn tiền bối, tôi phải đi ngay bây giờ......" Hạ Trí nhận lấy chiếc túi, mỉm cười và nhanh chóng rời đi.
"À, chờ một chút......" Đường Tuấn Đình gọi với theo, nhưng đáng tiếc Hạ Trí đã rời đi. Anh vốn đang định giới thiệu nó với Tịch Mục Bạch.
Đường Tuấn Đình bật cười, "Những người trẻ ngày nay thật không có mắt, Tịch tổng tài ở ngay trước mắt hắn, nhưng nó lại không thể nhận ra."
Tịch Mục Bạch thờ ơ hỏi: "Nó là ai?"
"Đó là một đàn em trong trường tôi, là một người tốt, năng lực cũng khá. Tôi dự định để nó tới làm trong công ty chúng ta, đào tạo cẩn thận, sau này chắc chắn sẽ có thành tựu lớn."
"Tôi trông thấy nó rất quen mắt."
Tịch Mục Bạch vừa mới nói xong, Thường An liền thấp giọng ho khan một chút, "Tổng tài, nó chính là Hạ Trí."
"Hạ Trí?" Tịch Mục Bạch sửng sốt một chút, còn chưa kịp phản ứng lại.
"Chính là em họ của Hạ tiểu thư."
Tịch Mục Bạch lập tức bừng tỉnh, thì ra là nó. Anh cảm thấy thật buồn cười, như thế mà cũng có thể gặp được nó, thật sự là quá trùng hợp.
Đường Tuấn Đình nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người, tò mò hỏi: "Hạ tiểu thư nào? Anh biết Hạ Trí?"
"Ừ, cũng xem như có chút quan hệ. Nhưng không nghĩ tới hai người cũng quen biết nhau."
Đường Tuấn Đình cũng không hỏi nhiều, "Thế giới thật là nhỏ bé. Những quyển sách vừa rồi, cũng là nhờ anh chọn giúp nó."
"Tôi chỉ đơn thuần tiện tay chọn mấy quyển." Tịch Mục Bạch nhún vai nói, nhưng ở trong lòng lại hơi có chút tò mò. Người nào muốn đọc những quyển sách đó?.
Bởi vì những quyển sách đó, nếu không phải là chuyên gia cao cấp về máy tính, căn bản là đọc không hiểu.
Hơn nữa anh còn cố ý chọn những quyển sách rất khó.
Bởi vì anh đã khiến Đường Tuấn Đình quá bận để kết thúc dự án, cho nên đã đẩy loại việc vặt vãnh này cho anh. Thời điểm đẩy việc này cho anh còn nói, anh ta có một đàn em muốn mượn mấy quyển sách lập trình tốt nhất, Tịch tổng tài học xa trông rộng, không bằng hãy giúp anh ta lựa chọn vài quyển.