" Bồi thường, ư?." Hắn khẽ cười một tiếng, đôi chân dài chen vào chân cô, thân hình cao lớn đem cơ thể cô bao phủ trong đó.
"Nếu tôi nói, yêu cầu bồi thường duy nhất chỉ có em......Em sẽ dâng bản thân mình lên cho tôi nhấm nháp sao?"
"Anh......Xin anh đứng đắn." Đường Tâm Lạc mặt đỏ ửng lên, hành động thân mật khiến hô hấp cô trở nên khó khăn.
Lục Dục Thần thấp giọng cười:
"Thật xin lỗi, nhìn em bây giờ.....Không chỉ tôi, mọi nam nhân khác thấy em bây giờ đều không kiềm chế được sự đứng đắn."
" Anh rốt cuộc muốn làm gì!" Cô thật sự nổi giận, phồng má lên,ánh mắt lấp lánh trừng hắn.
Lại không biết, hành động lúc nãy của cô lại càng khiến hắn không thể rời mắt.
Lục Dục Thần bị bộ dạng tức giận của cô trêu đùa khiến tâm tình tốt lên hẳn, hắn bỗng nhiên cong lưng đem cả người cô chặn ngang ôm vào trong lồng ngực.
"Anh làm gì...... Thả tôi xuống mau." Cô hoảng sợ, vừa định giãy giụa, Lục Dục Thần liền thật sự đem cô thả xuống.
Chẳng qua, cô bị hắn trực tiếp thả vào bồn tắm bên trong.
Áo sơ mi màu trắng bị nước làm ướt dính vào cơ thể lộ chiếc bra màu đen làm con ngươi của hắn bỗng chốc tối màu.
Đường Tâm Lạc định đứng lên lại bị ấn trở về trong nước.
"Anh, anh dừng tay......" Cô ngăn tay hắn, trợn mắt giận nhìn:
"Anh rốt cuộc muốn làm gì?!"
Nhìn đến nữ nhân trong mắt hiện rõ sự tức giận, mặt tái xanh đi, hắn cuối cùng cũng ngừng động tác.
" Chỉ là ở giúp em rửa sạch thân thể mà thôi." Hắn nhìn cô mắt, mắt phượng hẹp dài khó có thể nhìn được suy nghĩ bên trong
Đường Tâm Lạc đỏ mặt vội vàng đẩy bàn tay hắn ra khỏi người mình:
"Tôi... tôi có thể tự mình tắm."
"Còn nữa, anh nói anh biết tôi,chắc hẳn cũng biết tôi là người đã có chồng. Chúng ta không thể lại tiếp tục loại quan hệ này, người phụ nữ đến làm loạn khi nãy chính là m..."
Lời cô chưa kịp thốt ra đã bị hắn dùng môi nuốt vào trong.
Hắn bá đạo càng quét khoang miệng cô, hơi nước bốc lên làm nụ hôn của hắn càng thêm rực cháy, làm đại não thiếu dưỡng khí của cô lại tăng thêm vài phần.
Đến khi môi cô sưng đỏ lên, hắn mới rời khỏi.
Nhìn nữ nhân đang thở hổn hển dưới nước, hắn u ám nói:
" Tôi không quan tâm. Tôi chỉ cần em."
Cô không thấy biểu cảm trên khuôn mặt của hắn, nhưng lại có thể nghe rõ những lời hắn nói không phải là nói đùa
"Chính anh phải biết rằng, tôi đã kết hôn."
Hắn nghe vậy, khóe miệng cong môi cười lạnh:
"Vậy ly hôn."
......
Đường Tâm Lạc được Mạnh Trạch hộ tống về Đường gia, trong đầu còn bay bổng lời Lục Dục Thần vừa nói.
Hắn nói, "Vậy ly hôn".
Hắn nói, "Làm phu nhân của Lục Dục Thần tôi, tôi sẽ không để em bị người khác khi dễ "
Hắn nói, " Hắn có thể giúp cô đoạt hết những gì đã mất!"