Chương : Người cha thần bí
Hình Liệt Hàn lưu luyến bước theo sau,
cậu bé cũng quay lại vẫy tay chào bố vài
lần. Tư Vũ thì chỉ muốn ra khỏi nơi này
thật nhanh, càng nhanh càng tốt.
Cánh cửa thang máy đóng lại. Không ngờ
rằng, cuộc gặp gỡ giữa hai cha con lại kết
thúc sớm như vậy.
Năm năm trước anh đã gặp sai người,
vậy nên anh cũng đoán được chuyện qua
rồng này kiểu gì cũng sẽ xảy ra thôi.
Có điều, chuyện buồn năm trước lại một
lần tái diễn, bây giờ điều anh quan tâm là
làm thế nào để có được sự yêu thương và
tín nhiệm của đứa bé, để có thể giành
quyền nuôi nắng con trưởng thành.
“Tổng giám đốc Hình, anh để tiểu thiếu
Chương : Người cha thần bí
gia rời đi như vậy ư?”
“Không thì sao?” Thời điểm này anh biết
rõ cướp quyền nuôi con là không thể vì
cậu bé đang trong giai đoạn hình thành,
phát triển trí thức và suy nghĩ, nếu như
dùng biện pháp bạo lực thì không những
không nhận được sự yêu quý của con, vả
lại còn làm tổn thương tâm lí của đứa trẻ
nữa.
Bây giờ, anh không vội giành đứa bé, điều
quan trọng nhất là tìm cơ hội để phát sinh
tình cảm với con, như vậy con sẽ trưởng
thành hơn, không chừng con còn lựa
chọn về sống với anh nữa.
Tư Vũ đưa con lên xe về nhà Tô Hi. Trên
đường về nhà, Tư Vũ cũng muốn mở lời
để răn dạy con vài lần, để thằng bé sau
Chương : Người cha thần bí
này không được phép tùy ý đi theo người
khác nữa, thế nhưng cô lại thấy bản thân
nên nhẫn nhịn mọi chuyện sẽ tốt hơn.
Ngày trước khi chưa đi học mầm non, con
hầu như không gặp phải chuyện bất cứ
chuyện gì, vậy mà một khi đến trường mỗi
ngày nhìn thấy cảnh các bạn đến đón con,
cậu nhóc đôi khi cũng không thể rời mắt,
cậu luôn tỏ ra khát khao và ngưỡng mộ.
Đó là điều khiến Tư Vũ đau lòng nhất.
Thằng bé không có cha, điều đó sẽ khiến
con cảm thấy tự ti khi ở trường.
Đến giờ cô vẫn chưa tin được tên khốn
nạn năm đó lại thực sự tìm đến cửa, hơn
nữa còn làm cả giám định cha con.
Đường Tư Vũ cũng nhận ra giọng nói đó,
chính là giọng nói của người đàn ông
Chương : Người cha thần bí
năm trước.
Anh ta cũng chính là cha ruột của con trai
cô, điều này cô không thể phủ nhận.
“Tiểu Hi, từ mai bất kể con đi đâu đều phải
báo cho mami trước nhé, nếu không
mami sẽ lo lắng lắm đấy con biết không?”
Đường Tư Vũ nhắc nhở con trai.
“Vâng! Con xin lỗi vì đã làm mami lo lắng.”
Đường Tiểu Hi vễnh môi nói xin lỗi.
“Được rồi, mami không trách con đâu.” Cô
xoa xoa đầu cậu nhóc rồi thơm chụt vài
cái.
“Mami, mami đã nhìn thấy daddy tức giận
bao giờ chưa?” Cậu nhóc hiếu kỳ ngắng
đầu lên hỏi.
Chương : Người cha thần bí
Đường Tư Vũ nhìn đôi mắt ngây thơ trong
veo của cậu nhóc, bật cười: “Mami chưal”
“Hôm nay con hỏi daddy rồi, daddy chưa
kết hôn, cũng chưa có bạn gái, vẫn còn
độc thân nha mẹ ơi!” Mặt cậu nhóc trở
nên vui vẻ.
Khuôn mặt cô khựng lại trong giây lát,
đương nhiên là cô biết con trai cô đang
nghĩ gì, liền làm mặt nghiêm túc nói với
cậu nhóc: “Tiểu Hi, mami và daddy không
thê ở bên nhau, sau này cha mẹ chỉ có
thể cùng nhau chăm sóc, yêu thương và
nuôi dưỡng con thôi.”
“Tại sao ạ? Tại sao ba mẹ lại không thể ở
bên nhau?”
Chương : Người cha thần bí
“Đây là chuyện của người lớn, con không
hiểu đâu.” Đường Tư Vũ nói xong, chuông
điện thoại cùng lúc vang lên, là Tô Hi gọi
đến.
“Alo, Hi Hi, cậu về nhà chưa?”
“Ừm! Về rồi, mẹ con cậu thì sao? Lúc nào
mới về đến nhà?”
“Tớ đang ở dưới lầu rồi, lên ngay đây.”
Sau khi tắt điện thoại, cô đưa con trai vào
thang máy, đến trước cửa nhà Tô Hi, ấn
vân tay đề vào phòng thì thấy Tô Hi vui vẻ
ra ngoài đón.
“Tiểu Hi, có nhớ mẹ nuôi không nào?”
Chương : Người cha thần bí
“Nhớ ạ.” Nói xong, cậu nhóc không quên
báo cho cô một tin tốt lành: “Mẹ nuôi, con
đã tìm thấy daddy rồi! Mẹ xem, đây là xe ô
tô đồ chơi mà cha tặng cho con.”
Tô Hi kinh ngạc nhìn cậu nhóc: “Daddy
tặng con?”
“Dạ! Daddy có một công ty to lắm, trông
cũng rất đẹp trai nữa. Cha đối với con rất
tốt, cha còn nói rằng sẽ sống cùng con
nữa cơ!” Cậu nhóc vui vẻ gật đầu.
Tô Hi nghe xong hơi nheo nheo mắt, quay
sang hỏi Đường Tư Vũ: “Chuyện này là
thế nào?”
Đường Tư Vũ nhìn cậu nhóc nói: “Được
Chương : Người cha thần bí
rồi, tiểu Hi, mau về phòng con chơi đi,
mami với mẹ nuôi cần nói chuyện riêng.”
Cậu nhóc nhấc chân đứng dậy, thơm vào
má Tô Hi: “Mẹ nuôi, con vào phòng chơi
đây! Hôm khác con sẽ giới thiệu cho mẹ
daddy của con nhé, mẹ chắc chắn sẽ
thích.”
Biểu cảm của Tô Hi có chút cứng nhắc, cô
cười gượng: “Okel Con vào phòng đi!”
Cậu nhóc vừa bước vào phòng, Tô Hi liền
tiến lên kéo chặt Đường Tư Vũ: “Không
phải chứ! Cha ruột của tiểu Hi thật sự tìm
đến cửa rồi sao? Hắn ta là ai?”
Nhắc đến người đàn ông này, Đường Tư
Vũ vẫn tức anh ách, cô thay giày rồi nói:
“Đúng, tên khốn nạn đó đã tìm đến đây
Chương : Người cha thần bí
TŠN li
rÓI.
“Là cha ruột của tiểu Hi thật à? Chắc chắn
không? Không nhầm đấy chứ!” Tô Hi kinh
ngạc đến mức như muốn rớt quai hàm,
thật sự quá bất ngờ.
Đường Tư Vũ đương nhiên nghĩ người
đàn ông đó không thể là hắn ta, nhưng
không thể ngờ lại chính là hắn.
“Anh ta đã làm xét nghiệm giám định, và
kết quả hai người họ chính là cha con.”
Đường tư Vũ cắn cắn môi, bực bội gật
đầu.
Tô Hi kích động đến mức nắm chặt vai cô
tiếp tục gặng hỏi: “Cha của tiểu Hi là ai?
Trông thế nào? Làm nghề gì? Đã kết hôn
chưa?”
Chương : Người cha thần bí
“Con gọi Hình… Hình gì ý nhỉ?” Tư Vũ
nghĩ không ra tên đầy đủ của anh ta là gì.
“Hình… gì?” Tô Hi chớp mắt, chớp mắt
đầy sự tò mò.
“Hình như anh ta là giám đốc của Tập
đoàn Hình Thị, Hình gì thì tớ cũng không
rõ, nói tóm lại là một tên khốn, tớ không
muốn nhắc đến hắn nữa.”
Tô Hi —- người có vị trí quan trọng trong
giới giải trí cả trong nước và quốc. tế, vậy
mà khi nghe đến Tập đoàn Hình Thị cô lại
ngỡ ngàng không thốt lên lời: “Có phải
Hình Liệt Hàn không?”
“Hình như là vậy, sao cậu lại biết anh ta?”
Chương : Người cha thần bí
Tô Hi như chết lặng: “Ôi chúa ơi! Tiểu Hi
là con của Hình Liệt Hàn. Không thể tin
được. Năm đó người qua đêm với cậu là
Hình Liệt Hàn?”
Lúc này, sao cô không đau lòng mà lại
cảm thấy kích động thay cho Tư Vũ?
Hôm nay, tâm trạng của Tư Vũ rất tệ.
“Đừng nhắc tên hắn trước mặt tớ nữa, chỉ
nghe thấy thôi là tớ thấy buồn nôn rồi.”
“Cậu thật sự không biết anh ta là ai ư?
Anh ta là…” Tô Hi quả thực rất muốn giải
thích cho cô bởi lẽ số người muốn qua
đêm với anh ta có thể rải rác trên cả cái
Trái Đất này.
Chương : Người cha thần bí
Có lẽ vài năm trước, anh ta vẫn chỉ là một
đại thiếu gia của Hình Gia, nhưng vài năm
trỏ lại đây, mấy năm liên tiếp anh ta đều
nằm trong top những người có tầm ảnh
hưởng vừa có quyền vừa có tiền. Giá trị
của công ty của anh ta có lẽ không thể
ước tính được, chỉ đơn giản như GDP
cũng vượt qua không ít các quốc gia vừa
và nhỏ. Tóm lại, đây là một người có tiếng
trong giới kinh doanh mà không phải ai
cũng dám nhắc đến.
Thế nhưng, cô chưa nói xong Tư Vũ đã
ngắt lời: “Tớ không quan tâm hắn là ai, nói
chung tớ không muốn gặp lại hắn thêm
lần nào nữa.”
Tất nhiên Tô Hi hiểu Tư Vũ đang tức giận
vì điều gì. Cho dù là Hình Liệt Hàn thì
Chương : Người cha thần bí
hành vi của hắn năm trước cũng đáng bị
coi là “đồ vô lại” rồi.
“Được rồi… được rồi. Tớ không nhắc nữa.
Vậy cậu tính xử lý như thế nào? Anh ta sẽ
cướp lấy Tiểu Hi chứ?” Tô Hi thắc mắc.
“Tiểu Hi từ nhỏ đã ở bên tớ, anh ta có thể
cướp con từ tay tớ được ư?” Mọi chuyện
liên quan đến con, Tư Vũ vô cùng tự tin.
Nếu như để cho con lựa chọn sau này sẽ
sống với ai thì đó nhất định là cô rồi.
“Cũng đúng. Tiểu Hi dù rất muốn có cha
nhưng con tuyệt đối sẽ không rời xa cậu
„
đâu.
“Ohh. Bố tớ mua cho tớ một căn nhà gần
trường. Tớ định ngày mai sẽ qua đó nấu
bữa cơm đầu tiên.”
Chương : Người cha thần bí
“Xem ra, bố vẫn rất yêu thương cậu.”
“Ông còn mua cho tớ một chiếc xe nữa.”
“Vậy cậu có thể yên tâm tiếp tục là đại tiểu
thư của Đường Gia rồi, không cần phải
vất vả kiếm tiền nữa.”
Tư Vũ lắc đầu: “Không, tớ sẽ không bỏ
cuộc tìm một công việc phù hợp với mình
đâu, bất luận thế nào không thể lúc nào
cũng dựa vào bố được. Hơn nữa một khi
Khưu Lâm biết, bà ta sẽ lại trách móc bố.
Tớ không muốn ông ở nhà cả ngày bị bà
ta hành sách.”
“Cũng đúng, cậu quả là hiểu chuyện. Yên
tâm đỉ! Tớ sẽ giới thiệu việc làm cho cậu.
Chương : Người cha thần bí
Sau này, tớ có thể qua nhà cậu ăn cơm
mỗi ngày rồi.”
“Lúc nào cũng hoan nghênh cậu.” Sau cả
một buổi chiều giận dữ, chỉ khi có bạn
thân bên cạnh mới giúp cô tìm lại được
niềm vui cho chính mình.
Tư Vũ xuống bếp nấu cơm, Tô Hi quay về
phòng chơi với con, tiện thể dò hỏi thêm
suy nghĩ của cậu bé về cha. Nhìn kĩ dung
mạo của con, Tô Hi lại một lần nữa nghĩ
tới Liệt Hàn: “Ay, không thể tin được!”
Gen tốt như thế quả nhiên là cha con với
nhau. Nói không chừng, con nuôi của cô
sau này sẽ là người thừa kế trong tương
lai của tập đoàn Hình thị cũng nên!
Cao ốc Hình thị.
Chương : Người cha thần bí
Tầm rưỡi, thân hình thon dài của Hình
Liệt Hàn từ hành lang bước vào phòng.
Cô gái đang ngồi đợi anh trên sô pha
không thể chờ thêm một giây phút nào
được nữa, chạy vụt qua chỗ anh cười một
cách sáng lạn: “Anh hai, anh về rồi đấy à.”
Hình Liệt Hàn nhìn cô em gái một lượt,
đưa tay xoa đầu cô em gái nhỏ: “ml Làm
xong bài tập chưa?”
“Em làm xong từ lâu rồi.” Nói xong, Hình
Nhát Nặc tiến đến trước mặt anh trai, giơ
ngón tay mảnh khảnh lên môi mình hứa
rằng: “Anh hai, chuyện của anh em chưa
nói với bố mẹ một chút nào đâu!”
Hình Liệt Hàn bộc lộ sự cảm kích, nhìn
Chương : Người cha thần bí
em gái nói: “Tiểu Nặc, cảm ơn em đã giúp
anh tìm được tiểu Hi.”
Trong lòng Hình Nhất Nặc như nở hoa,
anh hai ấy thế mà lại cảm ơn cô, xem ra
những gì cô làm không hề uống phí. Dù
có chút căng thẳng nhưng cô vẫn hiếu kỳ
hỏi: “Anh hai, anh không làm phiền đến
mẹ của tiểu Hi đấy chứ! Chị ấy chính là
người sinh ra con trai anh, anh không
được đối xử tệ bạc với chị ấy đâu đấy!
Nếu không tiểu Hi sẽ không vui đâu.”