Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

chương 11

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương : Daddy, con đợi daddy!

Khi MC xướng tên quán quân của chương trình

năm nay, bốn ứng cử viên đang có mặt trên sân

khấu đều vô cùng hào hứng. Chúng giành cho

nhau những cái ôm thân mật. Và sau đó tên của

Dĩ Hi được xướng lên.

Lúc này, Tô Hi ngay lập tức chạy lên tặng hoa cho

con, mặc dù chạy rất nhanh nhưng giới truyền

thông vẫn có thể nhận ra cô. Cậu bé này quả

nhiên không đơn giản, đến ngôi sao nổi tiếng Tô

Hi cũng phải lên tặng hoa.

Sau khi hôn lên má m ê ngay lập tức cậu nắm

tay MC bước lên vị —_”- sân khấu.

MC mỉm cười, gặng hỏi: “Đường Dĩ Hi, giờ phút

này cảm xúc của con như thế nào? Con có thể

chia sẻ với mọi người được không?”

“Chú có thể cho con mượn micro một chút được

không ạ?” Dĩ Hi lễ phép hỏi.

Chương : Daddy, con đợi daddy!

“Tát nhiên rồi, có điều, chú sẽ nhờ người lấy cho

con một chiếc micro khác để con có thể chia sẻ

bắt kì điều gì con muốn.”

“Vâng ạ.”

Bên trong cánh gà, Tư Vũ và Tô Hi đều đang nhìn

con, trước giờ họ không hề biết con lại dũng cảm

đến vậy.

Lẽ nào là do nhận giải? Đường Tư Vũ lo lắng. Cô

cũng chưa chuẩn bị lời phát biểu gì cho con. Con

đứng trước đám đông như vậy, sẽ không có vấn

đề gì chứ?

Cô trông đợi và lo lắng vì không biết con sẽ nói gì.

Cậu bé cầm micro trên tay, thản nhiên thử mic

“Alo, alo.”

Mọi người cả trên và dưới sân khấu đều thấy điều

Chương : Daddy, con đợi daddy!

đó rất đáng yêu, đến MC còn không nhịn được

cười: “Đường Dĩ Hi của chúng ta đáng yêu quá

phải không quý vị?”

Dĩ Hi gượng cười. Cậu hướng về phía máy quay

và phát biểu “Các cô, các chú, chúng ta hãy cùng

nhìn về hướng camera này, cùng nhau chụp một

bức ảnh đi ạ.” Nói xong, cậu bé nhìn hết sang bên

này rồi qua bên kia kẻo sẽ không chụp rõ được tất

cả mọi người.

Mọi người đều bật cười, cậu nhóc này thật năng

động.

Đường Tư Vũ bên trong cánh gà nắm chặt tay Tô

Hi và nói: “Con đang tính làm gì vậy Tô Hi?”

“Tớ cũng không biết nữa, ta cùng chờ đợi xem.”

Tư Vũ chỉ có thể nín thở lắng nghe con sẽ nói gì.

Đường Dĩ Hi dường như cảm thấy tất cả máy quay

Chương : Daddy, con đợi daddy!

đều hướng về mình, cậu bé bắt đầu phát biểu.

“Xin chào tất cả mọi người, con xin tự giới thiệu,

con tên là Đường Dĩ Hi, mẹ con là Đường Tư Vũ,

mẹ con rất đẹp. Năm nay con tuổi tháng

ngày. Con muốn thông qua chương trình để tìm

daddy của con, daddy con cũng rất giống con.

Người đàn ông có khả năng làm daddy của con,

nếu là daddy của con thì xin hãy liên hệ với mẹ

con con. Con tin rằng daddy nhất định sẽ tìm được

con.

Giọng nói thánh thót của cậu nhóc đã vang rộng

cả khán phòng, đồng thời cũng có sức ảnh hưởng

đến mọi gia đình.

Nói xong, cậu nhóc cũng không quên quay về phía

camera tại một cử chỉ thật ngầu “nháy một bên

mắt: “Daddy, con đợi daddy nhé!”

Tư Vũ và Tô Hi bên trong cánh gà hết sức tức

giận.

Chương : Daddy, con đợi daddy!

Tô Hi giữ chặt tay Tư Vũ: “Từ từ, đừng qua đó,

đừng giận, chắc con đang đùa vui thôi mà.”

“Đùa gì mà đùa, nó lại muốn đi tìm tên khốn đó ư?

Không thể được, tớ nhất định phải lên kéo nó

xuống sân kháu.” Tư Vũ nguôi nguôi giận. Cô cuối

cùng đã hiểu, lẽ nào đây chính là lý do mà con

tham gia cuộc thi này ư?

Không cần đạt được giải nhất, cũng không cần

tiền thưởng, cậu chỉ cần nỗi tiếng để có thể tìm

được cha ruột của mình thông qua truyền hình?

Trên sân khấu, sau khi kinh ngạc mất vài giây,

người dẫn chương trình tiếp tục dẫn chương trình:

“Bạn nhỏ đáng yêu như thế này mà lại sinh ra

trong một gia đình thiếu vắng người cha, thật sự

khiến mọi người đau lòng mà. Mong rằng bạn nhỏ

Đường Dĩ Hi sớm tìm được cha ruột của mình và

cả gia đình sẽ được đoàn tụ nhé. Tiếp theo, chúng

Chương : Daddy, con đợi daddy!

ta sẽ cùng trao chiếc cúp vàng cho Đường Dĩ Hi

nào.

Chị gái đang cầm giải thưởng lập tức lên sân

khấu nhưng ở bên dưới vẫn còn nghe thấy không

ít tiếng nức nở nghẹn ngào, còn có một nhóm các

cô các dì đang lau nước mắt. Trời ơi! Đứa nhỏ

đáng yêu như vậy, sao lại có thể thiếu tình thương

của người cha được cơ chứ, đau lòng quá.

Trên khóe mắt của Đường Hùng cũng đã vương

những giọt nước mắt. Những năm qua ông đã quá

nhẫn tâm, không thể cho cháu ngoại tình yêu

thương gia đình mới khiến cậu bé phải lên truyền

hình để tìm cha ruột của mình.

Nhưng mọi người không hề biết rằng, ở đằng sau

sân khấu, Đường Tư Vũ đang tức phát điên lên.

Đây không phải việc mà hai mẹ con cô đã bàn bạc

với nhau từ trước, ai nói cô muốn tìm người đàn

ông xấu xa kia?

Chương : Daddy, con đợi daddy!

Trong phòng khách của một căn biệt thự sang

trọng có một cô gái đang khóc rất to, cô vừa lấy

khăn giấy lau nước mũi, vừa khóc thút thít nói

rằng: “Cậu bé đáng yêu như thế sao lại không có

cha cơ chứ? Cha của cậu bé là ai? Ai lại không

cần đứa bé đáng yêu thế này?”

Vẻ mặt của chàng trai bên cạnh có chút khó đoán.

Cậu đứng khoanh tay, cẩn thận nhìn kỹ cậu bé

trên màn hình tivi, sau đó lại liếc nhìn cô em gái

đang khóc không ra bộ dạng gì của mình, đột

nhiên nói: “Em thấy cậu nhóc ấy có giống anh

không?”

“Lễế nào đó là con ngoài dã thú của anh?” Cô gái

lập tức nín khóc, suy nghĩ nói.

Chàng trai tức giận gõ vào đầu cô một cái: “Em

nghĩ cái gì thế, làm sao có chuyện đấy được?”

Chương : Daddy, con đợi daddy!

“Vậy ý của anh là gì?”

“Não em úng nước à, nhà mình có mỗi anh là con

trai hả? Nghĩ xem, ngoài anh ra còn ai nữa?”

Trên mặt cô gái đột nhiên hiện ra sự mừng rỡ và

kích động: “Anh hai? Lễ nào là con trai của anh

hai? Chắc chắn rồi, trông đứa bé giống anh hai

lãm.

Chàng trai cũng trầm tư mắt vài giây “Em nghĩ liệu

anh hai có khả năng có con riêng ở bên ngoài

không?”

“Em không cần biết, đứa bé này chắc chắn là con

của anh hai.” Cô gái thở hỗn hển tức giận nói, điều

này chắc như đỉnh đóng cột rồi.

Chàng trai liếc nhìn cô em gái: “Em có thể suy

nghĩ kỹ trước khi nói được không? Lỡ không phải

con của anh hai thì sao?”

Chương : Daddy, con đợi daddy!

“Em chắc chắn đấy.” Cô gái nói xong liền bĩu môi:

“Anh hai đi công tác một tháng rồi sao giò vẫn

chưa về nhỉ, nếu bây giờ anh hai mà có nhà, chắc

chắn anh ấy phải đi nhận con ruột.”

“Em nói của anh hai thì là của anh hai à! Anh hai

không phải loại người bừa bãi như thế, hơn nữa

đứa bé cũng hơn tuổi rồi, anh hai lúc đó vẫn còn

trẻ mài”

“Còn trẻ nên mới dễ gây ra lỗi lầm! Em không biết,

chúng ta phải đi xác nhận xem đứa bé này có phải

con của anh hai hay không. Nếu đúng là như vậy,

hihi, chẳng phải em sẽ có một đứa cháu trai thông

minh tuyệt đỉnh, vừa đẹp trai lại vừa đáng yêu hay

sao? Đứa bé sẽ gọi em là cô, gọi anh là chú,

chẳng lẽ anh không thích hay sao?” Cô gái phấn

khích đến mức nắm chặt tay.

Chàng trai cũng không có ý kiến gì, cậu nheo mắt

Chương : Daddy, con đợi daddy!

nói: “Việc này em không được làm loạn lên đâu.”

“Không đâu, em sẽ đi xét nghiệm DNA, sau khi

chắc chắn em mới nói với anh hai, nếu không anh

hai sẽ đánh em chết mát.”

“Em biết vậy là tốt.”

Cô gái liền tự tin nói: “Cứ đợi đấy! Cháu trai của

cô, cô đến rồi đây.”

Cậu nhìn em một lúc: “Bây giờ em ấy đã là quán

quân rồi, em yên tâm rồi chứ, còn không mau đi

làm bài tập đi!”

“Bố mẹ còn không quản em, anh quản em nhiều

vậy làm gì?”

“Bởi vì anh không hy vọng anh có một cô em gái

lúc nào cũng đứng top học kém trong lớp, mắt

mặt lắm!”

Chương : Daddy, con đợi daddy!

“Anh thì có gì tốt đẹp đâu, anh có tin không ngày

mai em sẽ đi thu toàn bộ những bức thư tình của

anh không?”

Cậu quay đầu nhìn em: “Em dám thử không?”

Cô cắn môi, cười đắc ý: “Nói cho anh biết, em

thừa biết mấy bạn yêu thầm anh, bọn họ còn cầu

xin em gửi thư cho anh đấy! Bạn gì mà tên là Triền

Miên ý, tình cảm sâu nặng quá. Ay-yo, sến chết

mắt.”

“Hình Nhất Nặc.” Cậu nỗi giận.

“Hình Nhất Phàm.” Cô cười lớn.

Cậu mặc kệ, cô em cũng không thèm để ý tới anh

nửa.

Tư Vũ vô cùng tức giận kéo con lên xe, ngồi trên

xe của bảo mẫu, cô nhìn chằm chằm vào con trai

Chương : Daddy, con đợi daddy!

rồi hỏi: “Nói mau, tại sao con lại làm như vậy?”

“Mami, con muốn tìm daddy để có thể bảo vệ

mami.”

“Tư Vũ à, cậu đừng giận nữa, chỉ là thằng bé nhớ

bố thôi mà.” Tô Hi nhẹ nhàng khuyên.

“Tô Hi à, cậu đừng khuyên gì tớ, hôm nay tớ phải

nói chuyện cho ra lẽ với nó.”

Cậu bé trông bộ dạng tức giận của mami, cậu

không nghĩ rằng mami sẽ giận dữ tới mức này, lẽ

nào mami không muốn tìm daddy ư?

“Mami, daddy rốt cuộc đang ở đâu?” Cậu nhóc

vừa khóc vừa hỏi.

Mặc dù lúc nãy trên sân khấu cậu rất thản nhiên,

tự tin, tuy nhiên ngồi trước mặt mẹ thì cậu lại trở

thành một người hoàn toàn khác.

Chương : Daddy, con đợi daddy!

Tư Vũ ban đầu muốn nghiêm túc giáo dục, nhắc

nhở con, thế nhưng trong thời khắc này, thấy biểu

cảm ấy của con, tim cô dường như tan chảy. Cô

thở dài: “Mami cũng không biết daddy của con là

ai và càng không biết đang ở đâu? Nhưng con yên

tâm, mami là người yêu con nhất, mami sẽ ở bên

chăm sóc con suốt quãng đời còn lại.”

Nói dứt câu, Tư Vũ ôm chặt con vào lòng. Dĩ Hi hít

một hơi thật sâu: “Mami, mami thật sự không

muốn tìm daddy sao?”

“Tiểu Hi à, mẹ nuôi nói cho con biết, năm đó, vào

lúc con chào đời, có thể nói mami và daddy con

dường như không có chút tình cảm gì, cho nên

nếu con tìm daddy, mami của con sẽ buồn và mệt

mỏi lắm.”

“Nhưng mà… Con muốn daddy.” Cậu bé vẫn mong

tìm được bố.

Chương : Daddy, con đợi daddy!

“Được rồi, mami không trách con nữa, nhưng mà

chúng ta không tìm daddy nữa được không?” Tư

Vũ ôm chặt con trai.

Dĩ Hi ngoan ngoãn nghe lời bởi lẽ cậu chỉ có thể

làm những chuyện tùy sức của mình.

Tối hôm đó, Đường Tư Vũ đã mắt ngủ cả đêm, cô

cố gắng nhớ mặt tên khốn ấy, nhưng thật sự cô

không thể nhớ ra được chút gì. Đêm đó, tấm rèm

đóng lại, đến ánh trăng còn không thấy, cô chỉ nhớ

mỗi cái giọng lạnh lùng khàn khàn của hắn, hơn

nữa hắn một mực chê cô, hắn nói hắn không

muốn thấy gương mặt cô.

Truyện Chữ Hay