- lùi lại, tất cả mau lùi lại
- Lâm Uyên cô điên rồi, mau thả Mễ Mễ ra
- Mễ Mễ
- tao bảo là lùi lại
Cô ta hét lên khi thấy hắn định bước tới
- cô không được làm cô ấy bị thương. Nếu không tôi sẽ không để yên cho cô
- thật vậy sao Dư tổng, hahaha nực cười quá đi mất
- Lâm Uyên mau bỏ con dao xuống
- ý anh là nói cái này sao Thiên?
Càng nói cô ta càng kề sát chiếc cổ trắng nõn của cô. Sát đến nỗi cổ cô bị thương chút, máu từ đó mà chảy ra
- ưm
- Mễ Mễ. Cô muốn gì? Chỉ cần cô không làm đau cô ấy cô muốn gì cũng được
- được. Nếu anh không muốn tôi làm đau con tiện nhân này vậy thì hãy chia nửa cổ phần của Dư thị sang Lâm thị ngay và liền, tôi muốn Lâm thị được quay trở lại
- được
Hắn không ngần ngại điều gì, bất chấp tất cả chỉ vì cô. Hắn yêu cô, hắn không muốn cô đau, không muốn cô chịu tổn thương lần nào nữa
Tim hắn như hàng ngàn mũi dao đâm sâu vào khi thấy cây dao trên tay Lâm Uyên kề sát chiếc cổ cô khiến cô bị thương mà rướm máu
- Dư tổng
- Thần nhi
- mọi chuyển để tôi lo. Mọi người không cần quan tâm đâu
- Thần
- tiểu Mễ ngoan
- tôi đồng ý cuộc giao dịch này còn bây giờ mau thả người ra
- chưa đâu. Tôi còn chưa nói hết kia mà, ngài vội cái gì chứ Dư tổng, thứ cuối cùng mà tôi muốn đó là mạng của con tiện nhân này
- dừng lại!
Hắn hoảng hồn khi thấy cây dao kề sát cổ cô thêm lần nữa
- tôi sẽ đổi chỗ cô ấy. Muốn lấy thì lấy mạng của tôi đây
- phải ha. Anh và con tiện nhân này đều là cùng người hại tôi ra nông nỗi này
- phải đó. Anh ta thông đồng cùng cô ta hãm hại cô đó
- anh Thiên?
Trình Thiên đột ngột hùa theo nói cùng hắn. Có lẽ anh biết hắn muốn làm gì
- Lâm Uyên nếu chẳng phải cô giết anh ta thì sẽ có lợi lắm hay sao. Dư thị cô sẽ có được. Cuộc sống giàu sang của cô sẽ có được lại mà còn nhiều hơn nữa
Cô ta suy nghĩ sau đó nghĩ cũng đúng. Từ từ buông dao xuống
- phải anh qua đây
- không được đâu Thần
- câm miệng
- không được làm đau cô ấy. Anh không sao đâu mà
Thấy hắn dịu dàng dỗ ngọt cô như thế lòng ganh tị của cô ta nổi lên. Trong khi cô, có được tất cả còn cô ta chẳng được gì cả ngoài sự khinh bỉ của mọi người và cái nhìn chán ghét. Không cam tâm
- không, mày phải chết trước Triệu Mễ Mễ. Sau đó sẽ đến lượt hắn. Cứ ở dưới đó mà chờ đến lượt hắn đi nha hahahha
Thấy cô ta định đưa dao lên hắn nhanh nhẹn đưa chân đá cước khiến dao rớt xuống đất
Trình Thiên cũng giúp đỡ. Nắm lấy tay cô mà kéo ra khỏi cô ta
Đùng. tiếng súng chói tai vang lên khiến cho mọi người hoảng sợ, hoảng loạn mà chạy đi hết
Hắn giằng co với cô ta để cô ta không bắn trúng ai đó ở đây
Đoàng. Bả vai hắn nhuộm máu bởi viên đạn của cô ta đã ghim vào
- Thần
- Thần nhi
Cô hoảng sợ rời khỏi anh và chạy tới chỗ hắn. Lâm Uyên cười như người điên chữ khẩu súng về cô và hắn
- đi chết đi
Bịch. Trình Thiên nhanh nhẹn đá cước vào bụng cô ra khiến. Cô ta ngã xuống. Khẩu súng không cầm chặt nên đã rơi ra
Bảo vệ bắt giữ lấy cô ta sau đó lôi ra ngoài đưa đến cho đồn cảnh sát
Cô ôm lấy hắn. Nước mắt rơi lả chả xuống gương mặt xinh đẹp khiến hắn không đành lòng
- tiểu Mễ ngoan không khóc. Anh không sao đâu mà
- hức...Thần em xin lỗi... Hức hức
- đồ ngốc này em có lỗi gì đâu mà phải xin lỗi
- tất cả là lỗi của em....em xin lỗi
- ngoan không khóc nữa. Anh sẽ không sao đâu
Cô gật đầu nước mắt vẫn cứ rơi
- anh sẽ không bỏ em đi đâu Mễ Mễ
Hắn đưa tay vuốt mặt cô. Nhìn cô khóc mà hắn đau lòng
- Thần
Hắn mệt mỏi bất giác ngất đi
- Thần à anh tỉnh lại đi mà Thần
- Mễ Mễ Thần nhi ngất đi rồi chúng ta phải nhanh chóng đưa thằng bé tới bệnh viện. Thằng bé đang mất máu nhiều
- con cũng đang bị thương, mau chúng ta tới bệnh viện
Cô gật đầu. Sau đó nhìn hắn hôn lên môi hắn cái sau đó mọi người đưa hắn ra xe tới bệnh viện
Xuống khoảng đường cô không hề rời mắt khỏi hắn dù chỉ chút
- Thần anh sẽ không sao
...
Tới bệnh viện hắn được đưa tới phòng cấp cứu. Cô và mọi người ở ngoài chờ đợi
tiếng rưỡi đồng hồ trôi qua đèn tắt đi cô đứng dậy lo lắng. Bác sĩ bước ra
- bác sĩ anh ấy
- Dư tổng không sao nữa rồi. Bây giờ chúng tôi sẽ chuyển cậu ấy đến phòng chăm sóc đặc biệt
Cô gật đầu mỉm cười
- cảm ơn ông
- Mễ Mễ Thần nhi không sao nữa rồi
- ưm anh ấy không sao nữa rồi
Trình Thiên nhìn thấy cô vui vẻ như vậy biết chắc rằng cô đã rất lo lắng cho hắn...
Ở phòng chăm sóc đặc biệt
Mọi người thăm hắn tí sau đó để cô ở lại. Khó khăn lắm cô mới xin được cho mình ở lại chăm sóc cho hắn
- Thần ca ca anh mau sớm hồi phục em lo cho anh lắm đó
Đưa tay vén tóc hắn sang bên. Cúi người nằm trên lòng ngực hắn. Khuôn mặt xinh đẹp vẫn không dời mắt khỏi hắn dù chỉ chút
Cô ngồi dậy chồm người lên sau đó hôn lên môi hắn nụ hôn...
- --------------
- Hết Chap