"Bình An, cậu mau qua đây phụ tớ đem chồng đề cương này để trên bàn thầy đi a~" trán Hạ Niên phủ đầy một tầng mồ hôi, cậu phải bê ba chồng đề cương từ phòng giáo viên lên lầu một mình.
Bình An vội chạy lạy bê dùm cậu để lên bàn thầy rồi thuận tay lấy trong túi ra một tờ khăn giấy nhỏ, lau đi mồ hôi trên trán cậu "có nhiêu đó đề cương cậu cũng không bê nổi."
Hạ Niên bĩu môi "thì sao chứ! Tớ không nhờ cậu nữa! " nói xong Hạ Niên giận dỗi quay về chỗ ngồi của mình...lúc ngồi xuống không biết cái ghế phía sau đã bị người khác kéo ra nên cái mông của Hạ Niên chạm mặt đất một cách mạnh bạo tựa sao chổi rơi xuống địa cầu.
Cả lớp được một trận cười no bụng. Hạ Niên xoa xoa cái mông đứng lên "cười cái gì, còn cậu cậu làm cái gì vậy?" Hạ Niên quát cái tên làm cậu đau mông.
Tên đó nhếch môi không thèm trả lời Hạ Niên liền đi ra ngoài. Hạ Niên cũng vọt theo tên đó đòi ăn thua đủ.
Bình
An
Cũng
Vọt
Theo
"ê ê, khi không cậu lại kéo ghế ra cho tôi té đau mông??? Tôi có thù oán gì với cậu hả??? Ê ê" Hạ Niên đuổi theo tên đó tới cuối dãy hành lang
Rốt cuộc tên đó cũng dừng bước "cậu chân rùa mà cứ thích so với chân thỏ. Haizzz" hắn vừa nói vừa lấy tay định vỗ vỗ đầu cậu. Ai ngờ đâu Bình An chạy tới vác Hạ Niên trên vai rồi vọt nhanh về lớp. Tất cả động tác được Bình An thực hiện nhanh gọn lẹ.
Giờ ăn trưa...
"Bình An!!!!!!!" Hạ Niên hét to
"tớ đây!" Bình An đáp
"tớ còn chưa chất vấn tên kia xong sao cậu lại vác tớ chạy về lớp??" Hạ Niên tức giận nhéo nhéo hai tai Bình An.
"..."
"sao cậu không trả lời?" càng nghĩ càng tức Hạ Niên nhéo mạnh tay hơn.
Được một lúc thì tai của Bình An đỏ cả lên. Mặt của Bình An đột nhiên nghiêm trọng lên "không biết ... hắn ta kéo ghế cho cậu té. Hắn là người xấu, tớ cấm cậu lại gần hắn! Nghe chưa"
(thực chất là anh An không muốn có thêm tình địch :)) )
Tống Du không biết từ đâu đi ra nhếch môi cười tà, hắn ghé sát một bên tai đỏ ửng của Bình An mà thì thầm "chỉ như vậy mà cưng coi anh là người xấu sao?"
Nơi nhạy cảm của Bình An chính là hai bên tai. Chỉ cần có ai đó thổi nhẹ vào là cậu đã run nhẹ rồi. Đằng này Tống Du lại thì thầm vào tai cậu. Lực sát thương rất lớn, khiến Bình An sụi lơ luôn.
Lương Tống Du như phát hiện được bí mật lớn mà ôm bụng cười ha hả.
Hạ Niên bên cạnh trông thấy cảnh này đầu óc liền vu vơ mông lung "có khi nào tên đó thích An An đáng yêu nhà mình không ta? Để xem... Bình An là cường thụ. Còn tên đó? Uhm.... Biếи ŧɦái!! Không được! Không được! Không thể giao Bình An cho cái tên biếи ŧɦái đó! Nhất quyết!!! Cơ mà mình muốn xem kịch truyền thanh HD. Khó chọn quá đi!!!!"
Hạ Niên bị tiếng của Bình An dập tắt suy nghĩ. "Tên điên này, lão tử cho mày một trận! " nói xong Bình An liền nhào vào tung chưởng với Tống Du. Tên đó không đánh trả lại... Nhìn cách hắn né mấy cú đấm loạn xạ của Bình An là biết hắn ít nhiều có học qua môn võ nào đó. Bình An tung chiêu nào là hắn né chiêu đó. Cuối cùng Bình An dùng chân định bụng đạp vào hạ bộ hắn nhưng bị hắn bắt được liền nắm chân cậu xoạc rông sang hai bên vòng qua eo hắn.
.
.
.
"A a a, mày làm cái gì vậy thằng điên!!!! Bỏ ra!!!" Bình An gầm lớn
Hạ Niên ở một bên tiếp tục xem chương trình HD
Tống Du nghe theo Bình An mà buông ra. Lập tức cả người Bình An tiếp đất một cách đau đớn
"Shitttt" Bình An mắng một câu rồi nắm cổ tay Hạ Niên kéo cậu đi
...
Buổi tối ở nhà Hạ Niên...
Mama đại nhân tối hôm nay đột nhiên ngẫu hứng lên muốn truyền dạy cách nấu canh cơm đơn giản cho Niên Niên bé bỏng. Vì vậy... Cậu phải bỏ thời gian quý báu đáng nhẽ dùng để đọc đam của bản thân thay thế bằng giờ dạy nấu ăn KINH HOÀNG của mama.
Trong nhà bếp của lục gia cứ vài phút lại vang lên tiếng chửi rủa của nữ chủ nhân Lục gia..."Lục Hạ Niên!!! Con lại chia sai tỉ lệ cơm với nước rồi!!!!!", "Hạ Niênn!!! Thái củ nên thái từng lát vừa thôi! Có phải thịt đâu mà!", "Hạ Niên!! Con muốn làm mẹ tức chết phải không?? Sao lại bỏ nhiều nước mắm như vậy??? ",...
Hạ Niên đáng thương chỉ biết thút thít làm theo hướng dẫn của mama. Baba đại nhân ở phòng khách vừa xem tivi vừa trêu cậu con trai tội nghiệp, vài lần bị ánh mắt hình viên đạn của vợ liếc xéo qua nhưng ông vẫn cố chấp trêu con trai.
May mắn là cuối cùng Hạ Niên đã miễn cưỡng hoàn thành bài học
Phòng Hạ Niên....
Đứng liên tiếp mấy tiếng đồng hồ khiến cho lưng của Hạ Niên nhức nhói nhức nhói. Nên khi mama đại nhân vừa nói "kết thúc" cậu liền ba chân bốn cẳng dọt lẹ lên phòng nằm ình lên giường.
Nằm mà không nhìn gì khiến cậu suy nghĩ vu vơ... nào là chuyện hồi sáng của Bình An...nào là...nào là... cái tên hàng xóm lớn tuổi kia...
Không biết hắn đang làm gì nhỉ?... Ơ? Đm! Sao mình phải quan tâm?...
Tối đó Hạ Niên ngủ chiêm bao thấy cậu là một con cáo nhỏ có bạn thân là một tên sói già...
-----------------------------------------
Tớ đã trở lại sau một thời gian biệt âm biệt tích tối rồi không biết có ai vào xem không nhỉ?