"Hai cậu chủ vô cùng thông minh, năng lực học tập cũng tốt, tương lai nhất định là sẽ là nhân tài cốt cán."
"Thầy Chu, bây giờ thây đang dạy hai đứa trẻ với cùng một mức độ hay sao?”
"Đúng vậy, nhưng cậu chủ nhỏ ít tuổi hơn nên sẽ học đơn giản hơn cậu chủ lớn một chút, cậu chủ nhỏ vô cùng thông minh, cũng rất thích học tập, tôi tin nếu cậu ấy chăm chỉ học tập thì sẽ đạt trình độ như cậu chủ lớn." Ánh mắt Ôn Khanh Mộ sâu thẳm, anh gật đầu, "Thầy Chu, sau này thầy chỉ cần dạy con trai lớn của tôi là được rồi" Thầy Chu vô cùng thắc mắc, tuy tuổi tác hai đứa trẻ chênh lệch một chút, nhưng ông ấy nhìn ra được cậu chủ nhỏ vô cùng thích học tập, hơn nữa cũng có tố chất thông minh.
"Anh Ôn, tôi không rõ lắm, là bởi vì tôi dạy không tốt sao? Tôi thấy hai đứa trẻ học cùng nhau thì sẽ có động lực hơn, với cả hai đứa trẻ có thể ganh đua với nhau, để chúng có ý thức cạnh tranh cũng là chuyện tốt."
"Không phải thầy dạy không tốt, mà là tôi cảm thấy dạy riêng sẽ tốt hơn, con trai nhỏ của tôi còn ít tuổi, bây giờ chưa lên tiểu học, tôi thấy trước hết cứ cho nó học một số thứ cơ bản sẽ tốt hơn."
Tuy thầy Chu không hiếu ý của Ôn Khanh Mộ, nhưng đây là ý của chủ nhà, ông ấy cũng không nói được gì."Thầy Chu, lương của thầy vẫn như cũ, có điều sau này thầy chỉ cần dạy con trai lớn của tôi là được rồi, còn con trai nhỏ của tôi, tôi sẽ mời thầy giáo khác về dạy nó."
"Được, vậy nghe theo anh." "Bắt đầu từ tuần sau nhé Thầy Chu không suy nghĩ nhiều, dù sao ông ấy cũng chỉ là một thầy giáo, hơn nữa gia đình kiểu vậy muốn bồi dưỡng hai đứa con trai theo hai hướng khác nhau cũng rất bình thường.
Sang tuần sau, Tam Tam và Tiểu Thất đến phòng học chuẩn bị học như thường lệ.
Ôn Khanh Mộ ngăn Tiểu Thất lại, "Tiếu Thất, bố đã mời thây giáo dạy thêm cho con rồi, từ hôm nay trở đi con không cần học chung với anh nữa”
"Tại sao ạ?" Tiểu Thất còn chưa mở miệng, Tam Tam đã hỏi.
"Bởi vì em còn nhỏ, học chung với con hơi quá sức, cho. nên về sau hai con sẽ học riêng, em sẽ không cần vất vả như vậy nữa" Ôn Khanh Mộ giải thích với Tam Tam.
Tiểu Thất không thông minh bằng Tam Tam, hơn nữa tuổi còn nhỏ, nhưng cậu bé lại là một người không chịu thua kém, cho nên cậu bé phải bỏ ra rất nhiều công sức mới có thể theo kịp Tam Tam.
"Tam Tam, mau đi tìm thầy Chu học đi, bố dẫn Tiểu Thất đi học."
Tam Tam lập tức chạy vào phòng học.
Ôn Khanh Mộ cúi đầu nhìn về phía Tiểu Thất, ánh mắt Tiểu Thất thoáng vẻ hoang mang.
"Con có ý kiến với sắp xếp của bố không?"
Tiểu Thất vội vàng ngoan ngoãn lắc đầu, "Con không có ý kiến ạI"
Nói xong Tiểu Thất giơ tay lên cao nắm tay Ôn Khanh Mộ, Ôn Khanh Mộ nhìn hành động của cậu bé, có chút không kịp phản ứng, nhưng anh không buông tay mà dẫn Tiểu Thất sang một phòng khác, nơi đó đã có thầy giáo đang chờ.
Tam Tam ngồi xuống ghế, "Thầy Chu, hôm nay chỉ có mình em học thôi ạ, em trai em học cùng thầy giáo khác."