Chương
Không ngờ anh còn không uống rượu, chờ được động phòng, có thể thấy đàn ông đều như nhau.
“Sao chú rể vẫn chưa tới?” Vian đột nhiên hỏi.
Mọi người dần trở nên yên lặng.
“Ừ ha, sao chú rể vẫn chưa tới? Bây giờ đã là mấy giờ rồi!”
Daisy cũng nhận ra đúng là Ôn Khanh Mộ đã nên quay về, nhưng mãi vẫn chưa thấy anh đâu.
“Không phải là nơi này rộng quá nên chú rể lạc đường đó chứ?” Vian nói xong thì đứng dậy: “Để tớ ra ngoài tìm xem.”
Vian ra khỏi phòng, tình cờ trông thấy một người giúp việc: “Này, cô có thấy chú rể đâu không?”
Người giúp việc hơi lúng túng: “Vừa nãy tôi thấy hình như anh Ôn đi về phía phòng của cô Tô.”
Nghe thấy lời này, Vian cũng hơi sững sờ, đêm tân hôn mà anh lại đến phòng của người phụ nữ khác?
Điều này có hơi quá đáng, quay về cô ta phải nói với Daisy thế nào?
Vian ngập ngừng quay về phòng Daisy, khi cô ta bước vào, mọi người trong phòng đều nhìn cô ta đầy mong đợi.
“Vian, chú rể đâu?”
Daisy lại càng mong đợi hơn.
Vẻ mặt Vian khó xử: “Chú rể…”
“Anh ấy đi đâu rồi?” Daisy đã nhận ra có điều gì đó không ổn.
“Daisy, tối nay cậu nghỉ ngơi sớm đi. Các chị em, muộn rồi chúng ta cũng về phòng ngủ thôi!” Vian lập tức nháy mắt với nhóm bạn.
Mọi người đều biết chuyện Daisy và Tô Lạc Ly chung chồng, nhưng không ai nghĩ rằng ngay cả đêm tân hôn mà Ôn Khanh Mộ cũng không tới.
Vian nhanh chóng đưa các chị em đi, để Daisy lại một mình.
Trong mắt Daisy đầy vẻ phẫn nộ. Không được, Ôn Khanh Mộ làm vậy quá đáng quá!
Hôm nay là ngày kết hôn đầu tiên của họ, anh nhất định phải đến phòng cô ta!
Nếu hôm nay anh không đến, cô ta sẽ trở thành trò cười của cả gia tộc!
Nghĩ đến đây, Daisy lập tức đứng dậy đi đến phòng Tô Lạc Ly.
Đèn trong phòng Tô Lạc Ly đã tối, Ôn Khanh Mộ lên giường: “Ly Ly, bắt đầu thôi.”
Ban ngày hai người đều không ra khỏi phòng thật ra là để ngủ, vì họ biết tối nay sẽ không được ngủ sớm nên ban ngày phải nghỉ ngơi dưỡng sức.
Daisy bước đến cửa phòng Tô Lạc Ly, vừa định phá cửa xông vào thì nghe thấy âm thanh vọng ra từ bên trong.
“Ưm ưm… Ông xã… A…”
“Ư… Ưm… Ông xã… Sao anh đáng ghét thế…”
Những âm thanh va chạm phát ra từ trong phòng kích thích màng nhĩ Daisy!
Đêm tân hôn anh không về phòng cô ta mà lại đến phòng Tô Lạc Ly làm trò này!
Việc này quá đáng quá phải không?
Daisy thẹn quá hoá giận, cô ta đẩy cửa không được nên đập cửa thật mạnh.
“Ôn Khanh Mộ, anh ra đây cho em!”