Trong lúc cả gia đình cùng đang thưởng thức ăn sáng, mấy cô giúp việc cứ nhanh nhẹn rót trà khi hết cho chủ nhân, thì anh lại cứ đá vào chân cô kế bên, làm cô không khỏi tức giận, trừng mắt anh một cái. Anh biết là cô đang giận thật sự nên nhanh chóng tìm cách lấy lòng, anh lay nhẹ tay cô làm động tác ưỡng ẹo giống con nít. Cô suýt nữa không nhịn được mà phì cười. Anh còn chớp mắt lia lịa, bày ra vẻ mặt dễ thương để dụ dỗ cô. Cô nhẹ nhàng vỗ đầu anh, nói
- Ăn nhanh kẻo nguội
- Được- anh vui vẻ trả lời.
Cả hai ông bà Hạnh ở bên kia thì đang trố mắt nhìn nhau." Làm sao tiểu cô nương nhà ta lại có thể thu phục được trái tim của tên Hàn Mạc nổi tiếng là lạnh giá đó. Còn làm cho Hàn Mạc phải nũng nịu giống như con nít thế kia, quả là một hành động ông bà chưa từng thấy bao giờ từ Hàn Mạc"
Từ ngoài sân quản gia nhanh chân bước vào, với khuôn mặt hơi có chút khó xử báo với ông chủ
- Thiếu gia Hàn Lâm đã tới ạ.
Hàn Lâm từ phía sau lưng quản gia Nghiêm, bước lên phía trước.
Hắn cúi đầu chào hỏi lễ phép.
- Con chào hai bác.
Rồi nhìn Hạnh Nhi với cặp mắt yêu thương. Khiến Hạnh Nhi không khỏi ớn lạnh. Nhưng tầm mắt hắn đã chuyển sang phẫn nộ khi thấy Hàn Mạc. Anh vẫn ngồi đó bình thản thưởng thức bữa sáng bằng một tay, tay kia đang nắm chặt lấy tay Hạnh Nhi.
Ngay lúc đó, ông Hạnh nhanh chóng tiến lại nói với hắn
- Hàn Lâm ta có chuyện cần nói, cậu lên thư phòng một chút được không.
Đã phút trôi qua mà Hàn Lâm và Ông Hạnh vẫn chưa nói chuyện xong, khiến Hạnh Nhi không khỏi lo lắng về việc chọn con rể của ba mình
Hàn Mạc nhanh chóng nắm lấy tay Hạnh Nhi, nhỏ nhẹ thì thầm vào tai cô
- Không sao đâu. Có anh ở đây. Nếu ba em không đồng ý anh sẽ cùng em bỏ trốn.
Cô vui vẻ gật đầu với anh. Dù gì cô cũng rất ghét việc ở chung với Hàn Lâm
Hàn Lâm từ trong thư phòng bước ra với vẻ mặt cực kì hung tợn. Nhìn thẳng vào Hạnh Nhi và Hàn Mạc. Hắn nhanh chóng bước tới chỗ Hạnh Nhi nói
- Tôi cho cô thời gian suy nghĩ, hãy nghĩ cho thật kĩ, bằng không cô không yên với tôi đâu.
Hàn Mạc nhanh chóng đứng dậy chắn trước mặt Hạnh Nhi
- Hâm dọa người khác thật đáng sợ nha.
- Mày là cái thá gì- Hàn Lâm tức giận quát
- Tôi là chồng tương lai của Hạnh Nhi
- Hahaha, để rồi xem tao sẽ không cho tụi bây giây phút bình yên nào đâ....
Chưa kịp nói dứt câu. Hắn thấy bác Hạnh ở xa nên không nói tiếp. Khuôn mặt bình tĩnh hơn bước ra cửa đi về
Hàn Mạc nhanh chóng lấy điện thoại gọi cho đàn em mình.
- Tối nay tập hợp anh em tôi có việc cần nói.
Sau đó người đàn em nói gì đó, anh cảm thấy thoải mái hơn, ung dung nói
- Đã đến lúc dẹp loạn rồi
Sau đó anh cúp máy. Nhảy về phía Hạnh Nhi.
- Em muốn đi đâu chơi không?
- Em muốn đi rất nhiều nơi
- Vậy chúng ta đi Disney land thì sao?
- Được ạ. Đi thôi nào- cô háo hức trả lời
Hai người cùng nhau chơi rất nhiều thứ ở Disney land. Cho đến xế chiều. Cô cũng đã thấm mệt nhưng cô muốn anh dẫn đến một nơi nữa, đó chính là võ đường. Anh nhanh chóng lái xe đến võ đường.
Lúc này đang là thời gian rèn luyện cho tân binh, nên cô thường không đến tập.
Khi cô và anh vừa mở cánh cửa võ đường ra, cả võ đường đều trở nên ồn ào
- Này đấy là Hạnh Nhi học tỷ đấy. Kế bên là ai thế?
- Chắc là bạn trai. Trông rất soái à nha.
- Wa, hai người đó trong rất xứng đôi
Đúng vậy hai người không khác gì là siêu sao điện ảnh. Cùng với hai khuôn mặt đẹp không góc chết, dáng vóc hoàn mĩ. Hai người trông rất xứng đôi vừa lứa.
Tuyết Sang đang tập võ ở xa, thấy Hạnh Nhi liền nhanh chóng bay tới ôm chầm lấy cô.
- Hôm nay cậu đến đây có việc gì vậy?
- Mình đến thăm võ đường một chút ấy mà. Dạo gần đây mình không ghé qua
Ánh mắt của Tuyết Sang liền hướng sang người bên cạnh.
- Này sao thầy Hàn lại có mặt ở đây. - Tuyết Sang hỏi nhỏ Hạnh Nhi
Hạnh Nhi cứ ngập ngừng không biết trả lời như thế nào thì Hàn Mạc nhanh tay vắt tay lên vai cô. Cúi đầu xuống kề vào tai của Hạnh Nhi nói
- Nói đi, "anh ta là bạn trai của mình", còn ngại gì nữa
Tuyết Sang thấy hành động của hai người này rất đáng ngờ. Trong đầu cũng hình dung ra mối quan hệ của hai người này. Tuyết Sang cảm thấy rất thú vị
- Chẳng lẽ Thầy Hàn là bạn trai của cậu?
Hạnh Nhi đỏ mặt quay mặt đi về hướng khác.
Tuyết Sang nhanh chóng chọc tới tấp.
- Này này, thầy ấy là gì
- Chẳng lẽ là bạn chung giường
- Không được trả lại người bạn trong sáng cho tôi
Hàn Mạc rốt cuộc cũng không nhịn nỗi, liền nói
- Tôi là bạn trai cô ấy.
Cả võ đường bỗng nhốn nháo cả lên.
Tuyết Sang cũng rất bất ngờ. Liền kéo Hạnh Nhi đi chỗ khác. Nói với Hạnh Nhi
- Này, cậu với thầy Hàn là một cặp à?
- Đúng vậy. Có gì sao??
- Thế còn vị hôn thê kia?
- Tớ không quan tâm hắn ra sao. Lòng dạ của hắn rất ác độc
- Tớ tin vào sự lựa chọn của cậu. Nhưng tớ thấy tên Hàn Mạc đó có gì rất đáng ngờ
- Anh ấy là thầy giáo của cậu đấy
- Nhưng dù sao cậu cũng nhỏ hơn tớ.
Hạnh Nhi cũng không muốn nói nhiều với Tuyết Sang
Từ xa Tuyết Nam bước tới. Anh ân cần hỏi Hạnh Nhi
- Hôm nay em tới đây có việc gì à?
- Không có việc gì. Em chỉ ghé thăm võ đường chút thôi
Tuyết Sang thấy trên võ đường khá ồn ào nhanh chóng nói
- Hạnh Nhi, anh hai em trở vào đây. Tớ sẽ thay cậu quản lí tên bạn trai đó. Cậu cứ nói chuyện với anh hai mình nhé
Hạnh Nhi gật đầu với Tuyết Sang sau đó quay trở lại với cuộc trò chuyện của Tuyết Nam. Lúc này mặt anh hơi thất thần
- Nam ca! Anh không sao chứ?
Tuyết Nam hơi do dự hỏi Hạnh Nhi
- Em, bạn trai.....?
- Đúng vậy, em có bạn trai rồi
Lời nói như sét đánh ngang tai với Tuyết Nam. Anh đã đem lòng yêu cô từ bé, lúc đó ba người Tuyết Nam, Tuyết Sang, Hạnh Nhi chơi đùa với nhau rất vui vẻ, cả ba cùng đùa giỡn trong sân, Tuyết Nam không cẩn thận té một cái. Hạnh Nhi liền nhanh chóng tới đỡ anh lên khuôn mặt dịu dàng, đôi bàn tay ấm áp của Hạnh Nhi đã làm cho anh đem lòng yêu thương cô. Vậy mà giờ cô đã có bạn trai. Ruột gan của Tuyết Nam đang bị cào xé dữ dội.
Anh nắm lấy bàn tay Hạnh Nhi. Bốn mắt nhìn nhau. Im lặng hồi lâu, anh thốt lên
- Hạnh Nhi, anh yêu em. Anh đã thích em từ rất lâu rồi.