Edit: Ngọc Hân –
Khoảnh khắc Vu Thiện bị bà ta kéo tay, chán ghét muốn hất tay bà ta ra, nhưng vừa nghĩ tới Âu Dương Lãnh ở bên cạnh cô ngừng động tác, từ từ đứng dậy theo Đinh Hoa vào phòng bếp.
“Thành, chúng tôi đi nấu cơm, hai người nói chuyện đi.” Đinh Hoa không lộ dấu vết nói với Vu Thành, dùng sức nắm tay Vu Thiện, hận không vặn gãy được, mặc dù Vu Thiện thấy đau nhưng không thể hiện ra, vì Âu Dương Lãnh đang nhìn ở phía sau!
“Đi đi, phụ nữ lúc nào cũng lắm chuyện.” Vu Thành khoát tay, cố ý nhìn Vu Thiện một cái, nhưng Vu Thiện không nhìn ông ta khiến Vu Thành nhíu mày, sau đó quay đầu nói với Âu Dương Lãnh: “Con rể Âu Dương, tân hôn vui vẻ!”
Vu Thiện đi theo Đinh Hoa vào trong phòng bếp, mới vừa đi tới cửa phòng hất tay Đinh Hoa ra, khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh lùng: “Có chuyện gì?” Người phụ nữ dối trá khiến người ta chán ghét này, đột nhiên tốt xử tốt với mình, chắc chắn có mục đích gì đấy.
“Hừ, tiện nhân, đừng tưởng rằng xinh đẹp là có thể giữ được đàn ông!” Đinh Hoa nhìn Vu Thiện càng lớn càng giống khuôn mặt của Ninh Chân, chán ghét bĩu môi, nếu như không phải sợ Vu thị sẽ rơi vào tay những người khác, bà ta khinh thường nói chuyện với Vu Thiện!
“Bà nói lại lần nữa?” Vu Thiện lạnh lùng nhìn chằm chằm bà ta, đừng tưởng bây giờ cô im lặng là có thể bắt nạt cô, cho dù Âu Dương Lãnh ở đây thì sao, chỉ cần Đinh Hoa nói năng không lễ độ là cô cũng có thể đánh.
“Ơ, tức giận à? Đừng tức, ba cô bảo tôi nói với cô, phải giúp Vu thị ký được hợp đồng với tập đoàn Âu Dương!” Đinh Hoa nhếch môi mỉm cười nhìn cô, thật đúng là tốt quá, gả cho Âu Dương Lãnh, lại còn có thể giúp Vu thị ký được hợp đồng giá trị gấp ngàn vạn lần!
“Tại sao tôi phải làm?” Nhìn Đinh Hoa cười đáng ghét, Vu Thiện cúi đầu, lúc Vu Thành đưa mình lên giường Âu Dương Lãnh, mình và Vu thị chẳng còn chút quan hệ nào.
“Mẹ cô vẫn còn ở trong viện điều dưỡng đấy.” Đinh Hoa cũng biết Vu Thiện sẽ không dễ dàng đồng ý, nhưng chỉ cần lôi Ninh Chân ra, cô ta nhất định sẽ đáp ứng.
“Bà làm gì mẹ tôi?” Nghe tới mẹ, đôi mắt Vu Thiện bốc lửa nhìn chằm chằm Đinh Hoa, Vu Thành thế mà lợi dụng mẹ ép cô?
“Không có gì, chỉ cần cô đồng ý, mẹ cô nhất định sẽ không có chuyện gì!” Đinh Hoa thấy bộ dạng lửa giận ngút trời của cô, trong lòng càng thêm hận Ninh Chân, đầu lại hiện ra một mưu kế thâm độc!
“Được, tôi đồng ý, nhưng bà phải bảo đảm sẽ không làm gì mẹ tôi.” Một mình mẹ ở trong viện điều dưỡng, không biết Vu Thành sẽ đối xử với mẹ như thế nào!
“Thế này mới thẳng thắn!” Đinh Hoa hài lòng với đáp án nhận được, xoay người chuẩn bị pha trà, còn Vu Thiện đứng bên cạnh xem!
“Ba vợ đại nhân xúi Thiện Nhi có phải là có chuyện gì cần tập đoàn Âu Dương giúp một tay hay không?” Âu Dương Lãnh lạnh lùng nói, đáy mắt vụt qua tia sáng, nhanh đến nỗi Vu Thành không nhìn thấy.
“À, không có chuyện gì!” Vu Thành lúng túng nói, không ngờ Âu Dương Lãnh lại thẳng thắn như vậy, không biết Đinh Hoa thuyết phục Vu Thiện chưa?
“Xem ra là con quá lo lắng, không biết thời gian này ba vợ buôn bán thế nào?” Âu Dương Lãnh duỗi tay chân, lười biếng ngồi trên ghế sofa.
“À, không tệ không tệ.” Vu Thành có vẻ hơi lúng túng, vô hình trung bị Âu Dương Lãnh phả ra hơi thở lạnh lẽo, cả người có vẻ chột dạ.
“Còn không đi ra ngoài?” Sau khi chuẩn bị xong, Đinh Hoa bưng trà ra ngoài, trước khi đi thong thả trợn mắt nhìn Vu Thiện một cái, cười giễu cợt.
Vu Thiện đứng một lát mới đi ra, thấy Đinh Hoa ngồi xuống bên cạnh Vu Thành, còn vẻ mặt Âu Dương Lãnh không biểu hiện gì ngồi nhìn mình, Vu Thiện bước từng bước đi tới bên cạnh Âu Dương Lãnh.
“Đi đâu lâu vậy?” Khi cô đến gần, Âu Dương Lãnh đưa tay kéo cô để cô ngồi xuống bên mình, mập mờ ngửi cổ cô, cô thơm quá!
“Con rể Âu Dương, không bằng ở lại dùng cơm đi.” Vu Thành nhận được ánh mắt của Đinh Hoa, biết Vu Thiện đồng ý, trong lòng cao hứng, thế nên vẻ mặt tràn đầy hài lòng.
“Không được, tập đoàn còn có chuyện phải làm, phải về sớm.” Âu Dương Lãnh đứng lên thuận thế kéo Vu Thiện dậy, thân thể hai người dán chặt vào nhau, sau đó bước nhanh đi ra ngoài, không chút nào để ý sắc mặt Vu Thành rất khó coi khi bị từ chối.
“Đưa tổng giám đốc Âu Dương về thôi.” Đinh Hoa kéo Vu Thành đi theo sau Âu Dương Lãnh, gửi cho Vu Thành một ánh mắt muốn ông ta đừng tức giận, Vu Thiện lặng lẽ quay đầu lại nhìn, sắc mặt Vu Thành đúng là khó coi, nhưng so với mẹ, ông ta tốt hơn nhiều.
Rời khỏi nhà họ Vu, Âu Dương Lãnh dặn tài xế lái xe tới tập đoàn Âu Dương, thím Lan vẫn còn ở trên xe không đi vào nhà họ Vu, nhận được ánh mắt của cậu chủ, theo xe quà rời đi! lequdyon
Vu Thiện ngồi vị trí bên cạnh tài xế, nhìn đường phía trước, cũng không để ý đi đâu, nếu như có thể đi làm thì tốt hơn nhỉ? Nhưng Âu Dương Lãnh sẽ để cho mình đi sao? Cô rất muốn thử hỏi Âu Dương Lãnh, hơn nữa vừa mới nói chuyện với Đinh Hoa, lòng cô rất rối rắm!
Hết chương