Lý Hạo Nhiên lần đầu nhìn thấy Chữ Kiều là lúc ở trước cửa nhà Nhạc Tuyên.
"Anh không mang chìa khoá theo sao?". Vừa mới tra chìa vào lỗ khoá, ánh mắt nóng rực bên cạnh lại làm Lý Hạo Nhiên không thể không quay đầu nhìn lại.
Chữ Kiều lắc lắc đầu, lại gật gật đầu.
"Đều là người quen cả, không bằng vào đây ngồi một chút đi!".
Nhà sát vách kia, Lý Hạo Nhiên đương nhiên biết là của Nhạc tiên sinh. Lúc trước trên TV không ít lần thấy anh ta, mà ngày đầu tiên chuyển đến đây cũng vừa vặn đụng mặt Nhạc tiên sinh đang xách hành lý đi ra ngoài. Tâm tình cậu thấp thỏm chào hỏi đối phương, người ta cũng gật gật đầu với mình, bất quá đối phương có nhớ mình là ai hay không lại là một chuyện khác.
"Haiz, các người không phải là nhà sát vách sao. Tại sao diện tích lại lớn nhỏ hơn kém nhau nhiều vậy!". Chữ Kiều cũng không khách khí, trực tiếp bước vào phòng khách ngồi xuống.
Lý Hạo Nhiên nhíu nhíu mày, vừa định nói người ta tốt nhất nên thuê người dọn dọn mấy đống đồ này đi, nhưng nghĩ nghĩ vẫn không nói ra.
"Anh uống Coca hay là nước sôi để nguội?". Trong tủ lạnh còn mấy lon Coca hôm trước mua về, Lý Hạo Nhiên thò đầu ra hỏi.
"Nước sôi để nguội đi!". Chữ Kiều đứng lên, đi về phía Lý Hạo Nhiên, liếc liếc mắt nhìn đống Coca trong tủ lạnh, rồi lại nhìn người ta từ trên xuống dưới. "Này, uống Coca nhiều quá chết đó, biết chưa!". Nhướng nhướng chân mày với Lý Hạo Nhiên xong rồi đi vào WC bên cạnh phòng bếp.
Lý Hạo hiên chỉ cảm thấy trái tim mình nhảy loạn một giây, nhịn không được lại cảm thán. Người kia lớn lên trông thật là đẹp mắt.
Nhìn tờ giấy thông báo trong tay, Chữ Kiều theo bản năng sờ sờ túi mình.
Kết quả chẩn đoán chính xác viết là: Rối loạn cương dương.
"Đệt!". Tờ giấy kết quả chẩn đoán bị Chữ Kiều xoa thành một cục, thở dài một hơi về phía trần nhà, đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía bác sĩ ngồi đối diện: "Cái này có thể chữa được không?"
"Biện pháp chắc chắn có. Chẳng qua cái này thì anh cần phải được bác sĩ tâm lý tư vấn một chút. Bất quá cơ bản đều phải tự dựa vào suy nghĩ của chính mình, tìm được nguyên nhân, hốt thuốc đúng bệnh mới có thể chữa khỏi". Bác sĩ tươi cười nhìn Chữ Kiều, trong ánh mắt hết sức châm chọc.
"Đã biết". Ông bác sĩ đối diện mang bộ dáng cười cười đáng khinh làm Chữ Kiều cả người đều không thoải mái. Ôm đống hồ sơ bệnh án trên bàn, cũng không thèm q uay đầu lại đi khỏi khoa tiết niệu.
Còn không phải là rối loạn cương dương cái quái gì chứ!
Chữ Kiều trong lòng bực bội. Bác sĩ nói mấy cái rối loạn lung tung gì gì đó, ai mà không biết thật ra là liệt dương mọe nó đi.
Ngồi trong xe không biết hút hết bao nhiêu điếu thuốc, Chữ Kiều ghé vào tay lái, nhắm mắt laiji. Những hình ảnh trong cơn ác mộng cứ giống nhau lại một lần nữa xuất hiện. Nháy mắt mở mắt ra, hai con ngươi đen nhánh nhìn không ra một tia cảm xúc.
Dập tắt điếu thuốc trong tay, Chữ Kiều vẫn quyết định đi gặp một bác sĩ tâm lý.
L: [Đóa Phù Vân]
- ---- Ôm Vân muội ngồi sô pha!!!!
L: Oa... kịch mới của Đại Vân đã phát!! Đẹp trai quá đẹp trai quá đẹp trai quá!!! Chuyện quan trọng phải nói lần!
L: Trời ạ, là Đại Vân đúng hay không! Đúng hay không! Trời ạ, Đại Vân nhà tôi cuối cùng cũng lộ mặt với mọi người rồi!!!!!
.......
L: Diễn quá giả tạo.
L: Tiểu Vân manh quá a a a a a!!! Chết mất chết mất!!!
L: Lầu trên là anti hả, Cút xéo đi nghe!
L: @L có giỏi thì mày diễn đi, không làm được cũng đừng bôi đen người ta chứ.
......
Lý Hạo Nhiên yên lặng ngồi xem diễn đàn, vẻ mặt thản nhiên như không, đối với mấy chuyện ầm ĩ của anti fan này, là một người trà trộn trên thế giới võng phối bốn năm như cậu mà nói thì đã sớm tập mãi thành quen rồi.
Biểu tượng ẩn đột nhiên lập lòe chớp chớp, click mở ra xem, hóa ra là một người bạn đại học.
Lão tài xế: Tôi hôm nay đề cử phim của cậu cho một soái ca, nhanh lên cảm ơn tôi đi!!!
Phù Vân: --- Cảm ơn cả nhà cậu..
Lão tài xế: Uầy! Nói tốt một câu chết sao!
Phù Vân: Không có.
Lão tài xế tên thật là Mã Đặng, cũng là một người bạn tốt và bạn cùng phòng lúc đại học của Lý Hạo Nhiên, cũng là người bạn duy nhất thời đại học biết cậu thích đàn ông.
Chuyên ngành của Lý Hạo Nhiên thời đại học chính là Tâm lý y học, sau khi tốt nghiệp thì cùng với Lão tài xế hợp tác mở một phòng khám, dựa vào một chút mối quan hệ trong nhà của Lão tài xế mà khách hàng cũng có vài người.
Nhưng vấn đề là, có thể để Lão tài xế trong thời gian đi làm mà đề cử kịch truyền thanh của Lý Hạo Nhiên cho soái ca, ngoại trừ tâm lý có bệnh thì là tâm lý có bệnh.
Phù Vân: Người hôm nay trông thế nào?
Lão tài xế: Cũng được, nhưng mà người đàn ông kia thật sự rất đẹp trai, cậu xác định không xuống tay sao? So với học đệ gì đó lúc trước cậu thích thì tốt hơn nhiều!
Phù Vân: ,.... Gặp lại sau.
Lão tài xế: Aizzz!!!
Lý Hạo Nhiên rất quyết đoán đem Lão tài xế kéo vào danh sách đen, mở Weibo ra lướt lướt tiếp.
Bởi vì kịch mới công bố, nên hôm nay trên Weibo cũng vô cùng náo nhiệt.
Đảo quanh mấy trang chính của Weibo, vô tình tìm được Weibo đầu tiên, tùy tiện ấn vào trang chủ để xem, cũng không nhìn xem là ai, trực tiếp ấn share bài ra.
Sau khi bài share không tới một phút, Lý Hạo Nhiên phát hiện Weibo của cậu liền bị oanh tạc. Ở một góc trên bên phải, thông báo bình luận và tag đều nổ mạnh trong nháy mắt.
Làm mới trang chủ, anh công trong kịch của Lý Hạo Nhiên, cũng chính là Tổng tiến công đại nhân đã share lại Weibo cậu vừa mới phát kia.
Hợp thể sao ^^ // @Phù Vân: //@Tổng tiến công quân: Phát kịch rải hoa! // @Cà tím thô to: Kịch mới tuyên bố, rải hoa rải hoa!. Đi một vòng phát hiện: @Phù Vân, @Tổng tiến công quân, @Khoai tây nướng sườn, @Ta đáng yêu như vậy vì sao các người không cho ta tiền!
Lý Hạo Nhiên nhíu nhíu mày, lúc này cũng không thể chạy đi nói mình chỉ là tùy tiện ấn share bài của hắn chứ!. Tổng tiến công quân tuy rằng là nam thần của muôn vàn thiếu nữ, nhưng mà Lý Hạo Nhiên lại biết rõ người này cũng không phải là thứ tốt lành gì. Không muốn cùng hắn có bất cứ liên quan gì, bộ kịch này nói gì đi nữa thì nếu cậu biết người mà Kế hoạch tìm tới là tổng tiến công quân, bất luận nói thế nào cậu cũng sẽ không nhận.
Bất quá chuyện đã định thành kết cục, có oán giận thế nào cũng vô dụng. Coi như không thấy, tự động xem nhẹ mấy thứ tin loạn thất bát tao này.
Lúc Lý Hạo Nhiên đang muốn đóng trang web lại, ra ngoài ăn cơm, một tin nhắn bật lên trên màn hình.
Người nhắn tin không được theo dõi:
[Di động ]: Cậu là Phù Vân mà Mã Đặng đã nói phải không?
Lý Hạo Nhiên nhíu nhíu mày, có chút hồi phục lại tâm tình.
[Phù Vân]: Anh chính là người đẹp trai bị bệnh sao?
===
Lời của tác giả: Nói về phiên ngoại này, bất quá không có quan hệ gì với vai chính. Cũng không biết vì sao đột nhiên não động ra ý tưởng viết võng xứng văn, liền đem hai giả thiết này viết nên. Nhưng tạm thời không quan hệ gì đến CP được ghép, sau đó là phiên ngoại về nhân vật chính, mời xem Weibo...!!!!
Lời của GinL: thật sự lúc đọc cái pn này tui cũng bấn loạn lắm. Không biết có liên quan gì không. Tưởng rằng lâu không đọc truyện nên quên tên nhân vật, cũng ráng lôi lại mấy chap cũ xem có liên quan gì không... Đọc đến dòng tâm sự của tác giả... Ồ... không liên quan. Nhưng lỡ bỏ công Edit rồi nên up luôn ????????????
====