Trong tiềm thức của Tô Ảnh, cô không tin mẹ mình là người phụ nữ phá hỏng gia đình của người khác, vậy nên cô muốn biết chân tướng!
Tô Như Quân nhìn thấy được khát vọng từ trong mắt của Tô Ảnh, trái tim run rẩy, nước mắt lập tức rơi xuống, nói: "Được rồi, nếu con muốn biết, vậy mẹ sẽ nói cho con chuyện xảy ra năm đó. Không phải là mẹ cố tình muốn giấu con những chuyện này, mà mẹ cũng có nỗi khổ bất đắc dĩ."
Tô Ảnh nắm lấy bàn tay của Tô Như Quân, khẽ gật đầu với mẹ.
"Những lời mẹ nói ở nhà hàng, không phải là nói dối con. Tất cả đều là thật. Đúng là mẹ ruột của mẹ đã từng yêu đương với Tô Chân. Người ở thời đại đó lên miền núi hay xuống nông thôn do chính sách của nhà nước, Tô Chân là một trong những người thuộc nhóm gần cuối cùng được cử đi, xuống nông thôn để cải tạo tư tưởng của người dân. Con nhìn tướng mạo của mẹ, là có thể biết được tướng mạo của Tô Chân, mẹ di truyền % ngoại hình của ông ấy."
Tô Như Quân là người đẹp theo tiêu chuẩn cổ điển.
Mi mắt thanh tú, làn da mịn màng, một cái nhăn mày một tiếng cười đều mang vẻ phong tình.
Rõ ràng, Tô Chân cũng sẽ không kém.
"Vậy nên, ông ấy đến vùng nông thôn, yêu đương với một cô gái người địa phương. Nhưng do thân phận của hai người khác biệt, hai người phải lén lút yêu nhau. Sau đó, chuyện tình yêu của hai người bị bại lộ. Người lớn cả hai gia đình đều không đồng ý. Tô gia là gia đình tư sản, trước cánh mạng ông nội của mẹ cũng đã đi nước ngoài, bởi vì không thể để mất tài sản, Tô Chân bị bắt xuống nông thôn. Gia đình của mẹ ruột mẹ là gia đình bần nông, thành phần đều rất tốt. Vì vậy, tự nhiên gia đình của bà ấy sẽ không đồng ý gả con gái mình cho một gia đình tư sản."
"Hai người chia tay trong bất lực. Sau khi chia tay Tô Chân không bao lâu, mẹ ruột của mẹ phát hiện ra mình có bầu, bà ấy sợ bị phát hiện, nên đã nhờ cậy họ hàng mượn cớ chạy tới vùng khác, bí mật sanh ra mẹ. Nhưng sau khi sinh nở một thời gian, bà ấy bị nhà bắt trở về. Mẹ là con gái riêng, tất nhiên là không thể mang về, vậy nên nhà ngoại của mẹ đã ném mẹ ở bên lề đường, để mẹ tự sinh tự diệt."
"Sau khi mẹ ruột của mẹ trở về, nghỉ ngơi hai năm thì kết hôn với một thanh niên người địa phương, không còn xuất hiện nữa. Mà ông nội Tô Tập của mẹ luôn chú ý tới tin tức của mẹ ruột của mẹ, lúc biết được mẹ bị vứt bỏ, ông đã liên lạc với bạn tốt của mình tìm được mẹ, còn nhận nuôi mẹ nữa. Đúng vậy, doanh nhân giàu có nhận nuôi mẹ, chính là bạn tốt tri kỷ của ông nội. Sau đó, mẹ dần lớn lên, có một ngày, một ông lão nhìn khá quen mặt tới nhà, chính ông nội ruột Tô Tập của mẹ, ông ấy không nói thẳng ra thân phận của mình, mà hỏi thẳng mẹ có muốn học nấu nướng hay không. Lúc ấy mẹ nghĩ, người phụ nữ nên học một số kỹ thuật vẫn tốt hơn, vậy nên đã đồng ý."
"Từ đó về sau, đầu tiên là mẹ đọc không ít sách, luyện tập kiến thức cơ bản ở nhà. Vào năm mẹ thành niên, doanh nhân giàu có nhận nuôi mẹ qua đời, ông nội yêu cầu mẹ lấy cớ đi làm thêm, đi ra ngoài bí mật học phương pháp chế biến đồ ăn Tô gia với ông ấy. Mặc dù mẹ không hiểu, nhưng vẫn đồng ý. Vào cái ngày mẹ học thành tài, rốt cuộc ông nội Tô Tập đã chọc phá tầng quan hệ này, hơn nữa còn giao công thức nấu ăn và cách điều chế gia vị của đồ ăn Tô gia cho mẹ. Lúc ấy mẹ đã từ chối, bởi vì mẹ hoàn toàn suy sụp, mẹ không ngờ ông lão mà mình vẫn luôn tôn trọng ngưỡng mộ, là ông nội ruột của mình! Nếu ông ấy không nỡ bỏ mẹ, tại sao không nhận mẹ trở về?"
"Cho tới sau này, Tô Như Thiến đột nhiên tìm được mẹ, uy hiếp mẹ, mẹ mới từ từ bình tĩnh lại. Mẹ đi hỏi thẳng ông nội, lúc đó ông nội mới nói một số chuyện của Tô gia cho mẹ." Tô Như Quân thở dài nói: "Ông nội nói, ông ấy làm như vậy, là vì bảo vệ mẹ. Bởi vì núi dựa của Tô phu nhân, vợ của Tô Chân quá lớn. Nếu ông nội nhận mẹ trở về mà không có sự chuẩn bị gì, tuổi tác mẹ còn nhỏ, sợ rằng không che chở được cho mẹ. Chỉ có thể chờ mẹ trưởng thành, rồi lại đón mẹ về. Lúc đó mẹ tin, yên tâm chờ đợi, nhưng không ngờ sau này xảy ra chuyện cực kỳ quan trọng."