Thời gian như gió. Trong lúc ấy, có người đã trưởng thành tự khi nào, cũng có người đã già đi. Có người đã bị lãng quên trong vô tình, lại có người trong lúc vô tình được những người khác ghi nhớ thật sâu trong lòng.
Ở thành phố S phồn hoa kinh tế phát triển này, tiền bạc chính là luật trời. Dĩ nhiên, chỉ những kẻ đã có thế lực thì mới có tiền bạc. Có người vô danh, có người phong quang vô hạn, nhưng nào ai biết ngày mai sẽ ra sao.
Chưa biết chừng hôm nay phong quang vô hạn thì ngày mai đã hai bàn tay trắng, người hôm nay còn đang ăn mày ngày mai sẽ phong quang vô hạn. Ở cái chỗ này, tương lai không ai biết được.
Nhưng ở thành phố S có một nơi, luôn luôn phong quang vô hạn. Người ở nơi đó đều đang bận bịu làm việc, họ đã quen được người khác nhìn bằng ánh mắt hâm mộ.
Chỗ này chính là Tập đoàn quốc tế Mực Mạch phồn hoa nhất thế giới đặt trụ sở tại thành phố S.
Tập đoàn quốc tế Mực Mạch, tuy gọi là Mực Mạch (Theo như mình tra trong QT thì Mực Mạch nghĩa là ‘đường đen’) nhưng không phải nó không có danh tiếng gì. Đây là một tập đoàn quốc tế lớn, vốn dĩ thật sự là một tập đoàn chìm nghỉm nhưng chỉ trong vài năm gần đây, nó đã phát triển tới tầm cỡ thế giới như một kỳ tích.
Nhắc tới tập đoàn quốc tế Mực Mạch, chẳng ai là không biết tập đoàn An Mạch - năm trước đã đổi tên thành Mực Mạch. Vị tổng giám đốc đương nhiệm khi ấy là An Vu Triết chỉ trong một tuần lễ đã biến tập đoàn An Mực thành tập đoàn Mực Mạch, từ một công ty lớn tầm cỡ trong thành phố biến thành một công ty quốc tế hóa. Vào thời điểm ấy, đó là cả một kỳ tích, cái tên An Vu Triết làm cho tất cả người Trung Quốc phải ghi nhớ.
Nhưng vào ba năm trước, An Vu Triết và vợ mình là Lãnh Hạ đột ngột thoái lui, biến mất khỏi tầm mắt mọi người. Có lẽ trừ người thân của họ, chẳng ai biết họ đã đi đâu.
Khi đó tập đoàn quốc tế Mực Mạch bắt đầu nội loạn, cổ phiếu rớt giá thảm hại, tất cả mọi cổ đông đều tìm kiếm đường ra bằng cách bán sạch cổ phần của mình. Rồi chính lúc ấy, một người đàn ông tên An Mặc Hàn xuất hiện.
Thân phận của anh không ai là không biết. Anh là con trai duy nhất của An Vu Triết. Do vẫn luôn ở nước ngoài cho nên có rất ít người từng gặp anh.
Anh như thiên thần xuất hiện cứu vớt cho tập đoàn quốc tế Mực Mạch chuẩn bị phá sản. Anh dùng danh nghĩa bản thân thu mua lại cổ phiếu mà những cổ đông kia muốn bán tháo, thu dọn nội loạn trong công ty, thay đổi nhân viên, cho người mình tin tưởng vào nằm vùng. Mực Mạch quốc tế, trừ một vài cổ đông rất lớn ra, còn tất cả các công ty chi nhánh đều được thay máu một lượt.
Tốn nửa năm, tập đoàn Mực Mạch quốc tế lần nữa trở về quỹ đạo. Tất cả nhân viên của Mực Mạch quốc tế đều thở phào nhẹ nhõm. Còn bên ngoài, người ta kinh ngạc vì năng lực của vị CEO mới nhậm chức này.
Nếu chỉ như vậy thì đã đành. Nhưng sau khi đưa tập đoàn quốc tế Mực Mạch về quỹ đạo, An Mặc Hàn chỉ tốn thêm năm rưỡi để khiến cho tập đoàn Mực Mạch xâm nhập quốc tế mạnh mẽ, trở thành tập đoàn lớn nhất thế giới.
Có người ví tập đoàn Mực Mạch là một đế quốc, còn An Mặc Hàn chính là quốc vương trong đế quốc ấy. Chính anh đã từng bước từng bước đưa Mực Mạch đi tới ngày hôm nay.
Từ đó, đối với giới kinh doanh, tên tuổi An Mặc Hàn chính là đại diện cho tiền bạc, là một biểu tượng quốc tế, anh còn được chủ tịch Liên Hợp Quốc gọi là kỳ tài giới kinh doanh.
Nhưng tất cả mọi người lại quên rằng, quốc vương của họ, kỳ tài kinh doanh của bọn họ năm nay mới có tuổi. Khi anh nhận lấy tập đoàn quốc tế Mực Mạch đang lúc khủng hoảng thì anh mới có . Khi ấy, những người bằng tuổi anh còn đang hưởng thụ thời tự do trên ghế nhà trường, anh đã phải gánh vác nhiều như vậy, cho nên địa vị ngày hôm nay anh có là do sự cố gắng của bản thân anh.
Thành phố người lại kẻ qua, mặc dù ở nơi đây mọi người đều vội vã bôn tẩu, nhưng khi đi ngang qua chỗ màn hình lớn nơi giao lộ họ sẽ dừng chân lại, nhất là những cô gái trẻ, họ luôn dùng nét mặt si mê nhìn chằm chằm vào màn ảnh lớn, hào hứng tranh luận về người đàn ông trẻ tuổi trên màn ảnh.
Theo tầm mắt mọi người, có thể nhìn thấy rõ hình ảnh người đàn ông trên màn hình. Chỉ thấy người ấy tuyệt mỹ tuyệt luân, khuôn mặt như điêu khắc với ngũ quan rõ ràng, gương mặt góc cạnh tuấn mỹ lạ thường. Bề ngoài có vẻ phóng khoáng bất cần nhưng sâu trong ánh mắt toát ra thứ ánh sáng làm người khác không dám coi thường. Một mái tóc đen nhánh rậm rạp, một đôi mày kiếm che chở đôi mắt đào hoa hẹp dài đầy vẻ đa tình, những ai không cẩn thận sẽ bị chìm đắm trong đó. Chiếc mũi cao thẳng, đôi môi đỏ thắm dày mỏng vừa phải đang nở nụ cười làm người ta hoa mắt.
Người qua kẻ lại đều phải dừng chân vì anh, bọ họ cùng nhau bàn luận về người đàn ông quyến rũ trên màn ảnh.
Đôi mắt đào hoa của anh làm mê hoặc trái tim của hết thảy phụ nữ, khơi dậy tầng tầng xao động trong lòng các cô, mỗi người trong bọn họ đều dùng ánh mắt si mê nhìn chằm chằm người đàn ông trên màn ảnh. Người đàn ông nhìn chăm chú vào người khác, mọi người đều cảm thấy người đàn ông quyến rũ vô song này đang nhìn chăm chăm vào mình.
Anh chính là An Mặc Hàn, người quốc vương tuổi đó, kỳ tài giới kinh doanh từ năm tuổi, vị thần trong lòng tất cả phụ nữ.
Còn lúc này đây, người đàn ông ấy đang là nhàn nhã uống cà phê trong phòng làm việc của mình.
Đây là tòa cao ốc to lớn sang trọng bậc nhất nằm ở trung tâm thành phố. Ở đây các nhân viên văn phòng tới tới lui lui, trên tầng lầu cao nhất của tòa cao ốc có đính mấy chữ lớn “Tập đoàn Mực Mạch”.
Tất cả mọi người đang làm việc nơi đây đều là những tinh anh trong giới kinh doanh. Bọn họ tiến vào tòa cao ốc tượng trưng cho sự giàu sang trong ánh mắt ngưỡng mộ của biết bao người.
Trên tầng cao nhất của tòa cao ốc, chỉ có một phòng làm việc duy nhất, trên cánh cửa viết: “Phòng làm việc của tổng giám đốc”.