Editor: May
Thím Lâm đứng ở bên người Lương Thần, nhìn trên màn hình dần dần hiện lên ba chữ “Cảnh Hảo Hảo” này, hơn nữa ngày, mới kinh ngạc quay đầu, nhìn về phía Lương Thần: “Thần thiếu gia...... Vừa rồi trong TV, có phải nói tên Cảnh tiểu thư không?”
Đầu óc Lương Thần còn chưa có hoàn toàn hồi thần, anh nghe được lời nói của thím Lâm, chậm rãi vòng vo tròng mắt, đối diện với ánh mắt thím Lâm một chút, lại lập tức chuyển đến trên màn hình ti vi.
Hình ảnh bên trong, đã chuyển đổi đến hiện trường tai nạn xe cộ, cho dù biết, khoảng cách cao như vậy, lật xe xuống, sẽ không có người còn sống, nhưng vẫn lái máy bay trực thăng và xe cứu thương tới nơi này canh chừng.
Máy bay trực thăng bay xuống dưới khe núi, phát ra tạp âm ong ong ong.
Di động bị Lương Thần đặt ở trên mặt bàn thượng, còn truyền đến giọng nói hơi nộ khí đằng đằng của mẹ anh: “Lương Thần! Rốt cuộc con có nghe mẹ nói chuyện không!”“Lương Thần, con chờ mẹ, hiện tại mẹ sẽ lập tức đi qua!”
Lương Thần nuốt hai ngụm nước miếng, không trả lời mẹ mình một câu, trực tiếp nâng tay lên, ấn chặt đứt điện thoại, sau đó nghiêng đầu, nói với thím Lâm: “Lấy tin tức vừa mới thâu từ TV tự động, phát ra một lần nữa.”
“Đúng vậy, Thần thiếu gia.” Thím Lâm trả lời một tiếng, lập tức làm theo.
Lương Thần cảm thấy trái tim của mình như là bị một bàn tay hung hăng cầm lấy, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm thím Lâm lấy bản thu hình tự động lại ra, trong đầu lại chậm rãi nghĩ, có phải vừa rồi anh hoa mắt, ù tai, nghe lầm hay không?
Cảnh Hảo Hảo phát triển an toàn ba đi phần đất bên ngoài làm cái gì?
Hơn nữa...... Nói không chừng có lẽ chỉ là trùng tên, toàn thế giới người tên Cảnh Hảo Hảo nhiều như vậy, đây chưa chắc là Cảnh Hảo Hảo, Cảnh Hảo Hảo mà anh yêu.
Lương Thần vừa trấn an chính mình như vậy, vừa vội vàng nhìn chằm chằm video thím Lâm chỉnh ra ngoài.
Anh cầm điều khiển từ xa, trực tiếp xẹt qua trước mặt, dừng ở một đoạn người chủ trì đang báo danh sách người kia, ánh mắt anh trực tiếp nhìn chằm chằm màn hình ti vi, lúc nhìn thấy tên “Cảnh Hảo Hảo” xuất hiện, thím Lâm đứng ở một bên, có chút lo lắng mở miệng nói: “Thần thiếu gia, thật là tên của Cảnh tiểu thư.”
Trong nháy mắt Lương Thần dừng hình ảnh lại, sau đó cất bước đi tới trước ti vi lớn nửa vách tường, xác nhận ba chữ “Cảnh Hảo Hảo” này và ba chữ Cảnh Hảo Hảo kia giống nhau như đúc, anh chợt trực tiếp vươn tay ném điều khiển từ xa lên trên bàn cơm thật dài một bên, gọn gàng dứt khoát phân phó thím Lâm: “Lấy chìa khóa xe của tôi lại đây.”
Sau đó bước đi đến trước bàn ăn, cầm lấy di động của mình, nhét vào trong túi, cũng không quản hiện tại trên người mặc chính là một thân áo ngủ, liền vội vã đi về phía ngoài cửa.
Lương Thần vừa đi, còn vừa gọi điện thoại cho Cảnh Hảo Hảo.
Đầu kia của Cảnh Hảo Hảo, tựa hồ là bởi vì tín hiệu không được tốt, vẫn bị vây ở trạng thái không thể tiếp thông.
Đáy lòng cả người Lương Thần càng thêm lo lắng như thiêu đốt, anh ngay cả giầy cũng không có đổi, trực tiếp nắm chìa khóa thím Lâm đưa tới, vội vàng vào gara, mở cửa xe, ngay cả dây an toàn cũng chưa kịp cài, liền khẩn cấp nhấn chân ga một cái, trực tiếp vọt ra gara.
Một tay Lương Thần khống chế tay lái, tay kia thì vẫn không ngừng gọi điện thoại cho Cảnh Hảo Hảo.
Vẫn luôn không có tiếp nghe.
Lương Thần nhấn chân ga phía dưới đến đáy, tốc độ xe nhanh như bão leo lên đường cao tốc.
Bởi vì phía trước xuất hiện tai nạn xe cộ nghiêm trọng, đoạn đường bị phong bế, khiến cho con đường tiếp cạn tai nạn xe cộ tắc nghẽn nghiêm trọng.