Tiểu Ốc gật đầu: “Qua một thời gian nữa nếu có rảnh, anh theo em đi Macao đi! Nếu là anh ấy nguyện ý, lúc chúng ta cử hành hôn lễ , mời anh ấy tới.
"
Lữ Trị nói: “Anh cảm thấy anh ta sẽ đến, bởi vì gặp lại em hạnh phúc, nhất định anh ta rất vui mừng.
"
“Ừ.
" Tiểu Ốc thật ra thì đối với những người đó, bây giờ không có gì ấn tượng, trí nhớ của cô tựa hồ bỏ lỡ hoàn toàn, nhưng là từ từ đi, sẽ được thôi!
Hôn lễ chuẩn bị hết sức tốn thời gian cùng sức lực, đầu tiên là hai bên thân thích gặp mặt, cha mẹ Lữ Trị đều không biết, anh em cùng anh lại không quá thân thiết, chỉ có thể cho chú thím thay ra mặt đảm đương người lớn trong nhà, cùng đi thương lượng hôn sự nên làm cái gì, sáng sớm ngày thứ hai mời tất cả thân thích hai nhà ngồi chung một chỗ ăn ăn uống uống cho là đính hôn.
Đính hôn xong, hai người vội vàng trở lại ngoại ô, chuẩn bị bắt đầu bước kế tiếp, thiệp mời kết hôn, áo cưới, ảnh cưới cũng muốn chụp, chọn khách sạn, một đống lớn chuyện chờ bọn họ, kết quả vừa xuống máy bay, Tiểu Ốc liền nhận được cuộc gọi của phó trưởng đài tự mình gọi điện thoại tới, có một tin tức rất khẩn cấp, cô phải tự mình đi, là về trẻ vị thành niên mại dâm , buổi tối trực tiếp đi tới chỗ ăn chơi đó, giả trang thành khách nam làm điều tra là được.
Tiểu Ốc cúp điện thoại nói với Lữ Trị một tiếng: “Buổi tối em có nhiệm vụ, em không ăn cơm tối, về nhà vẽ mặt trang điểm đổi bộ quần áo đã.
"
“Cẩn thận an toàn.
" Lữ Trị không có nói gì khác, chỉ cần cô bình an là tốt rồi.
Tiểu Ốc gật đầu: “Yên tâm đi! Sóng to gió lớn em đều thấy.
"
Buổi tối Tiểu Ốc giả làm một người đẹp trai lưu loát xuất hiện ở một nơi cao cấp ở lầu một trong đại sảnh thì nhất thời hấp dẫn rất nhiều người chủ ý, một người quản lý tiến lên đón:
“Tiên sinh, xin hỏi cần phục vụ gì?"
Tiểu Ốc nói: “Tôi muốn gọi thức ăn, muốn một đạo tiểu cải trắng.
"
Đây là tiếng lóng, ý là muốn một cô gái, tuổi còn nhỏ một chút.
Người nọ nghe lập tức nói: “Bên trong xin mời ngài, bên này.
"
Người nọ dẫn cô vào một gian phòng bao, bên trong cái bàn để mấy quyển tập ảnh, trên tập ảnh đèu là ảnh các cô gái, người nọ cầm tấm bìa mới nhất một quyển cho cô nhìn: “Phía trên đang kẹp phiếu tên các cô gái là vẫn còn ở chờ khách , còn lại đang tiếp khách, không thể chọn.
"
Tiểu Ốc tiện tay chọn một xem ra cô gái nhỏ vẫnười lăm tuổi: “Chọn cô ấy.
"