Vừa vào đoàn làm phim, Lâm Kha liền bị dắt đi trang điểm hóa trang.
Một thứ nước mùi gay mũi được phun lên mặt cô, dính sền sệt giống một đống nước mũi, thật buồn nôn.
Lâm Kha không sao quen nổi.
Nếu không phải chị Kim nhìn chằm chằm ở bên cạnh, cô đã phản kháng từ chối.
Cũng may da thịt cô rất tốt, rất nhanh liền hóa trang xong, đeo đồ trang sức, mặc phục trang vào, cô còn chưa lấy lại tinh thần đã bị dắt vào phòng quay phim.
Đạo diễn Hứa nhìn thấy Lâm kha tới, lập tức kêu một tiếng: "Hôm nay quay cảnh thứ mười ba lần thứ nhất, các tổ vào chỗ!"
"Action!" Đạo diễn Hứa vừa hô, ngoài Lâm Kha ra thì tất cả diễn viên đều nhanh chóng nhập vai, tiến vào trạng thái.
"Tiêu Thiên Dật, ngươi có biết tội của ngươi không?" Diễn viên Đóng vai tông chủ hung hăng vỗ bàn một cái, giận phát điên: "Giấu diếm thân phận đệ tử Ma Tộc chui vào tông môn của ta, ngươi có mục đích gì? Ma Tộc có huyết hải thâm cừu với tông môn của ta, tông môn của ta không dung được loại Ma Tộc cuồng vọng tự đại, tùy ý làm bậy như ngươi! Người đâu, đè Tiêu Thiên Dật xuống cho ta, huỷ bỏ toàn bộ tu vi, đuổi ra khỏi tông môn!"
"Sư phụ, chỉ bởi vì phụ thân hắn xuất thân Ma Tu mà người đã phán định tương lai hắn nhất định sẽ học cái xấu sao?" Phàn Hiểu Tinh đóng vai nữ chính quỳ trên mặt đất, kêu khóc tê tâm liệt phế: "Sư phụ, chẳng phải ngày xưa người hiểu rõ đại sư huynh nhất sao? Đại sư huynh, huynh mau giải thích với sư phụ đi!"
Diễn viên Tiêu Thiên Dật đóng vai nam chính, kiêu ngạo bất thuần đứng bên kia, dưới sự lôi kéo của người khác, lúc này mới không tình nguyện quỳ xuống: "Ta không sai!"
"Đại sư huynh!" Mấy người cùng nhau mở miệng, đều muốn xin tha cho hắn.
Dựa theo kịch bản, tiếp theo sẽ là Lâm Kha ra sân, cầu tình vì nam chính.
Nhưng mà Lâm Kha ngồi trên chiếc giường thấp bên cạnh lại không nhúc nhích nhìn nam chính với biểu cảm nghiêm túc.
Lâm Kha không diễn, người khác đều không diễn tiếp được.
Đạo diễn Hứa lập tức hô dừng, đứng lên, hét to về phía Lâm Kha: "Lâm Kha cô đang làm gì đấy? Vai của cô kìa!"
Lâm Kha chững chạc đàng hoàng nói với đạo diễn Hứa: "Tôi cảm thấy tông chủ nói không sai a!"
Không nhìn thấy sự tức giận của đạo diễn Hứa, Lâm Kha tiếp tục nói: "Từ trước đến nay các tu sĩ giới tu chân đều như nước với lửa, không đội trời chung với Ma Tộc, nếu như tôi là tông chủ, huỷ bỏ tu vi trục xuất khỏi tông môn đã coi như là nể mặt rồi. Nếu như người ra quyết định là tôi, tôi sẽ giết chết người này, diệt trừ hậu hoạn. Khi ở tông môn còn có thể giữ liên lạc với Ma Tộc, sau khi rời khỏi tông môn, khẳng định sẽ để lộ một số bí mật của tông môn cho Ma Tộc. Cứ thả hắn đi như vậy chẳng phải là đang thả hổ về rừng để lại hậu hoạn sao?"
Lâm Kha biểu cảm nghĩa chính ngôn từ khiến tất cả mọi người ở đây lập tức yên tĩnh.
Đạo diễn Hứa không dám tin tưởng vào lỗ tai mình: "Cô nói cái gì?"
Lâm Kha chững chạc đàng hoàng chỉ Tiêu Thiên Dật nói ra: "Bản trưởng lão chấp pháp, giết không tha!"
Đạo diễn Hứa vỗ đầu một cái, bị Lâm Kha làm cho tức giận đến mức suýt không nên lời: "Lâm Kha! Cô tỉnh táo lại đi! Đây là đang quay phim! Cô phải diễn theo kịch bản! Hiểu chưa? Làm lại lần nữa!"
"Cảnh thứ mười ba lần thứ hai, action!" Đạo diễn hô một tiếng.
Các diễn viên lại vào chỗ, diễn dịch một lần nữa dựa theo kịch bản.
Diễn đến lượt Lâm Kha, Lâm Kha vốn nên dựa theo kịch bản, đứng lên vì cầu tình nam chính Tiêu Thiên Dật.