Dạ Lan lúc này đang ngồi trước chiếc gương lớn để cho chuyên viên make up, hôm nay là buổi đầu tiên cô làm MC truyền hình cho nên tâm trạng rất hồi hộp xen lẫn căng thẳng, miệng nhẩm đi nhẩm lại mấy lời giới thiệu trong tờ giấy. Tường Quân sau khi bàn bạc xong với đạo diễn liền cố ý đi ngang qua phòng trang điểm. Dáng người cao ráo tựa vào cửa, ánh mắt quyến rũ nhìn Dạ Lan đang rất cố gắng tập luyện một cách âu yếm, mãi đến khi trông thấy hai mắt cô nhắm lại như đang tĩnh tâm khiến nhân viên trang điểm nhắc đi nhắc lại yêu cầu bảo cô mở mắt ra cho cô ta kẻ viền mắt Tường Quân mới đưa tay gõ cửa.
Mấy người có mặt trong phòng này đa phần là nhân viên của hắn, số rất ít là khách mời tham dự của chương trình ""Thử thách giới hạn của bạn"" số lần này, bọn họ đa phần đều đã xong việc của mình trông thấy hắn bước vào liền nhanh ý chào hỏi sau đó đi ra ngoài, ngay đến chuyên viên đang trang điểm cho Dạ Lan cũng được hắn ra hiệu cho ra ngoài, trong căn phòng lúc này chỉ còn lại hai người.
""Anh xong việc rồi sao?"" Dạ Lan nhìn hắn qua gương sau đó tiếp tục công việc học thuộc của mình.
Tường Quân bị ngó lơ cũng không cảm thấy buồn, ngược lại hắn rất thích ngắm nhìn bộ dạng chuyên tâm của Dạ Lan lúc này, trông cô như vậy rất cuốn hút. Còn nhớ vài ngày trước hắn có đề nghị cho cô làm MC truyền hình, yêu cô nhiều năm như vậy lẽ nào ước mơ lớn nhất của cô là trở thành MC hắn lại không biết, nhưng Dạ Lan đã từ chối lời đề nghị này của hắn mà không cần suy nghĩ, sau đó có người thông báo lại kết quả của cuộc tuyển chọn MC lần trước trong danh sách chính thức vốn có tên của Dạ Lan nhưng đã bị một số người giở thủ đoạn khiến cô bị loại. Mãi đến khi nghe hắn nói lại chuyện này cô mới đồng ý làm MC cho số lần này.
Đôi bàn tay to lớn nhẹ nhàng nắm lấy đôi vai nhỏ của Dạ Lan, Tường Quân làm động tác mát xa cho cô, hắn cảm thấy cả người cô đang rất cứng nhắc đầy căng thẳng liền động viên: ""Dạ Lan em thả lỏng người đi, em là đi dẫn chương trình chứ đâu phải đi làm tượng mẫu.""
""Nhưng em vẫn rất căng thẳng, ngộ nhỡ em nói sai điều gì thì sao?"" Dạ Lan đưa tay nắm lấy bàn tay đang đặt trên vai mình, quay lại nhìn hắn với biểu cảm lo lắng, căng thẳng.
Nắm lấy bàn tay mang theo chút hơi lạnh đấy Tường Quân nhận thấy cô đang rất căng thẳng,một tay Tường Quân nâng cằm cô lên, dịu dàng nói: ""Nhìn vào mắt anh này.""
Dạ Lan như bị thôi miên cứ thế nhìn rồi đắm chìm vào đôi mắt đầy quyến rũ đấy một cách ngây ngốc. Tường Quân biết cô đã bị mình thu phục liền mỉm cười ranh ma, nhân lúc không có ai liền bất ngờ phủ lên đôi môi đỏ mọng ấy một nụ hôn.
""Tường Quân, anh nghiêm túc coi."" Đẩy hắn ra Dạ Lan xấu hổ, ánh mắt không ngừng quan sát xung quanh xem có ai nhìn vào hay không, cũng may là bên ngoài không có lấy một bóng người, cô quay lại nhìn Tường Quân trách mắng: ""Anh đã quên mình hứa gì rồi sao?""
""Ở nơi làm việc không được phô bày tình cảm."" Tường Quân thản nhiên nhắc lại nguyên tắc mà cô đã đặt ra sau đó cúi xuống, cằm hắn đặt lên đỉnh đầu cô mà giải thích:
""Nhưng nhân viên của anh hôm nay rất căng thẳng, người làm sếp như anh đây phải có trách nhiệm giúp cô ấy giải tỏa street.""
""Anh đối với nhân viên nào cũng đều tốt vậy sao?""
Tường Quân không khó ngửi ra mùi ""dấm chua"" trong câu nói của Dạ Lan khiến nụ cười trên môi hắn càng thêm đậm, hắn đột ngột xoay chiếc ghế Dạ Lan đang ngồi khiến cô quay lại đối mặt với hắn: ""Em nói xem?""
Dạ Lan đưa hai tay đẩy hắn ra xa khi phát hiện gương mặt anh tuấn ấy đang mỗi lúc một gần mình, cô giơ tay đầu hàng trước sự dồn ép này: ""Em biết rồi, biết rồi.""
""Biết thì tốt, còn nếu em không biết thì để anh chứng minh cho em hiểu vậy."" Bẹo má cô Tường Quân nháy mắt một cái đầy ẩn ý. Dạ Lan phát hiện ra con người này càng ngày càng không đứng đắn, nếu ở nhà hắn nghe lời cô nói % thì ở tòa soạn đổi lại là cô phải nghe hắn thậm chí là đầu hàng. Hơn nữa cứ khi nào cô đang chuyên tâm với công việc chỉ cần hắn xuất hiện y như rằng sẽ làm cô bị phân tâm, đẩy hắn ra cô oán trách:
""Anh đi ra ngoài đi, anh cứ ở đây làm em quên hết những gì học thuộc trước đó rồi.""
""Điều này chứng minh anh có sức hút có đúng không?"" Tường Quân lên cơn tự sướng.
Dạ Lan nghe hắn nói vậy thầm ngao ngán, gật gù: ""Đúng vậy, anh rất có sức hút nhưng mà là với kim loại chứ không phải em, đồ tự sướng."" Nói rồi cô không quên bĩu môi một cái, hành động đáng yêu này của cô khiến ánh mắt quyến rũ kia bỗng tối sầm lại. Cô xinh đẹp lại có những biểu cảm đáng yêu như vậy hắn nhìn thấy còn gục ngã không đứng được dậy huống chi là những gã đàn ông khác.
""Thôi được rồi anh ra ngoài tìm đạo diễn đây, nếu trong lúc dẫn chương trình mà căng thẳng quá thì đừng luống cuống mà nhớ nhìn về phía anh, anh sẽ trợ giúp cho em."" Chỉnh lại lọn tóc dính trên gương mặt xinh đẹp của cô, Tường Quân vui vẻ rời đi, nhưng nhớ ra điều gì đó liền đột ngột dừng lại quay về phía cô, giọng điệu đe dọa: ""Hành động vừa rồi của em nếu dám để cho ai trông thấy anh sẽ luân chuyển em, biết chưa?""
""Hành động gì? Anh thật vô lí."" Dạ Lan còn chưa nói hết câu mà Tường Quân đã không thấy bóng dáng, trong đầu không ngừng suy nghĩ hắn đang ám chỉ đến hành động nào của cô không được cho người khác trông thấy, cuối cùng nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra đó là hành động nào. Cái con người này càng lúc càng bá đạo đến vô lí.
...
Chương trình số lần này được diễn ra trong một không gian kín, dưới ánh đèn huyền bí cùng tràng vỗ tay rầm rộ của đông đảo khán giả, ánh đèn duy nhất được chiếu thẳng vào nữ MC xinh đẹp đang bước ra. Trong chương trình này Dạ Lan mặc cho mình một chiếc áo sơ mi trắng phối ren ở phần cổ và cánh tay áo kết hợp cùng chiếc chân váy kiểu dáng body màu xanh nhạt với điểm nhấn là hoa tai, giày cao gót, tất cả kết hợp với nhau rất hài hòa tạo cho người mặc sự giản dị, tinh tế đồng thời không kém phần quyến rũ, kiêu sa.
Dạ Lan dừng lại trước một khoảng đã định và bắt đầu dẫn dắt chương trình bằng chất giọng êm ái thấm vào tim người nghe của mình. Chủ đề số lần này là yêu cầu các thí sinh tham gia phải có giọng hát hay, hơn thế nữa phải hát được trong mọi hoàn cảnh thử thách khác nhau. Theo như thường lệ đến màn giới thiệu về đội trưởng dẫn dắt hai đội chơi Đặng Khang cùng Thiên Phúc xuất hiện.
Dạ Lan sau khi giới thiệu xong các thành viên khác của hai đội thì phần thi thử thách đầu tiên được bắt đầu, trong lúc các thành viên đang chuẩn bị cô liền có ý tưởng làm sôi động bầu không khí quay sang đưa micro hỏi hai đội trưởng đang đứng cạnh nhau:
""Hai đội trưởng này, không biết gu thời trang hôm nay của hai anh có liên quan gì đến chỉ đạo của ban tổ chức không ạ?""
Không biết có phải giữa hai người họ có thần giao cách cảm hay không mà phía bên đội trưởng Đặng Khang thì diện áo sơ mi cổ trụ màu đen, quần jean trắng, còn đội trường Thiên Phúc bên kia lại mặc áo phông màu trắng với điểm nhấn là chữ kí của mình kết hợp cùng chiếc quần jean màu đen nhìn hai người họ như tạo ra sự đối lập nhưng lại vô cùng hài hòa. Khán giả xung quanh nghe thấy Dạ Lan hỏi như vậy liền phát hiện ra điều khác lạ này điên cuồng la hét, bọn họ còn không ngừng giơ cao bức ảnh ghép chung hai đội trưởng này với nhau.
Đặng Khang trước câu hỏi đầy gai góc này liền âm thầm liếc xéo cô MC, sau đó nở nụ cười tươi với khán giả, đầu hơi cúi xuống sát chiếc micro, ngập ngừng một lúc anh lại cười mãi không nói được câu gì để giải thích, anh biết là Dạ Lan đang cố tình làm khó hai người bọn anh mà.
Dạ Lan thấy thế liền chĩa micro về phía Thiên Phúc biểu cảm cũng đang không khá hơn Đặng Khang là mấy:
""Thiên Phúc, đội trưởng đội bạn đã xúc động đến nỗi không trả lời được câu hỏi này, vậy còn câu trả lời của anh thì sao ạ?""
Dạ Lan, cô rõ ràng cố ý bắt chẹt sơ hở của người khác mà.
Thiên Phúc mắng thầm Dạ Lan trong bụng sau đó quay sang hỏi các fan hâm mộ quanh đó: ""Cái này là một sự trùng hợp ngẫu nhiên đúng không các bạn khán giả?""
""Không ngẫu nhiên!"" Các fan hâm mộ sau khi được hỏi liền đồng thanh đáp lại khiến Thiên Phúc đưa hai tay che mặt, bất lực. Hành động quá sức đáng yêu trong mắt khán giả này lại một lần nữa khiến các fan hâm mộ hò hét điên cuồng.
Sau khi nhận được thông tin Dạ Lan sẽ là MC dẫn chương trình số này hai người họ đã tính tới, tính lui quyết không để cô nắm được sơ hở, ai mà biết sự trùng hợp ngẫu nhiên ấy lại hại bọn họ để cô túm được.
Đặng Khang trước bầu không khí náo nhiệt này chủ động giành micro từ tay Dạ Lan, hắng giọng một cái:
""Các bạn, các bạn khán giả yêu quý của tôi, các bạn nhất định không được tin lời cô MC xinh đẹp này bởi dẫu sao tôi và Thiên Phúc mới là idol của các bạn, lời của idol nói luôn luôn đáng tin. Các bạn nói to cho tôi biết, các bạn có yêu tôi không?"" Đặng Khang chĩa micro về phía khán giả.
""Yêu."" Khán giả điên cuồng đồng thanh.
""Yêu thì phải tin tưởng có đúng không?"" Đặng Khang hỏi tiếp.
""Đúng, Đặng Khang, Thiên Phúc chúng em yêu anh.""
Dứt lời nào là gấu bông, hoa, siêu nhân, mũ,...và đủ các thứ đặc sắc hơn thế ào ào xuất hiện trên sân khấu như một cơn mưa quà tặng. Vì sự hâm mộ của khán giả dành cho hai nam thần tượng này đã vượt quá sức tưởng tượng của Dạ Lan cho nên để tránh bị thương cô đã tránh vào một góc quan sát.
Đạo diễn bên dưới vì sự cố này mà buột miệng trách mắng: ""Cái cô MC này thiếu câu để hỏi hay sao vậy, giờ thì hay rồi game show truyền hình giờ đã trở thành buổi giao lưu với khán giả."" Dứt lời ông ta nhận ngay được ánh mắt lạnh lẽo đến thấu xương của Tổng biên tập đang ngồi ngay sát đó.
Trợ lí của ông ta là một thanh niên nắm thông tin nhanh nhạy biết đạo diễn của mình đã động chạm đến Tổng biên tập bèn cúi xuống rỉ vào tai ông ta, nhắc nhở: ""Đạo diễn, cô MC ông vừa nói là trái tim của Tổng biên tập đấy.""
Biết mình đã lỡ lời vị đạo diễn này đành cúi gằm mặt, ánh mắt âm thầm quan sát vẻ mặt lạnh lùng của Tường Quân thầm lo lắng. Kiểu này thì ông ta xong đời rồi.
Nhờ sự can thiệp của đông đảo lực lượng an ninh và lời khuyên bảo dịu dàng của hai idol mà tình hình bên trong khán phòng nhanh chóng được giảm nhiệt, quà tặng được tung lên sân khấu cũng nhanh chóng được thu dọn hết trả lại một sân khấu như lúc đầu. Dạ Lan sau màn sôi động vừa rồi liền tự tin bước ra sân khấu, mọi áp lực trước đó mà cô có đã biến mất hoàn toàn, từng lời cô nói ra cũng trôi chảy lưu loát, trước mắt khán giả và trước màn ảnh lúc này mọi người đều trông thấy một cô MC xinh đẹp, khắp người tràn đầy sự tự tin và chuyên nghiệp, mỗi lời cô nói ra đều rất trôi chảy, lưu loát thu hút sự chú ý của người xem.
Tường Quân ngồi bên dưới dõi theo sự thay đổi đó của cô bằng ánh mắt tràn đầy yêu thương, người phụ nữ của hắn cuối cùng cũng trưởng thành rồi. Tuy nhiên cô càng tự tin, càng trưởng thành và xinh đẹp đồng nghĩa với việc hắn càng phải để mắt nhiều đến những vệ tinh xung quanh cô.