Chap 1: Vị anh hùng giải cứu dị giới trở về thế giới cũ.
Đã tới cuối hè của năm đầu cao trung rồi.
Ánh ban mai của ngày đầu tháng 9 đánh dấu cho sự bắt đầu của học kỳ 2, kỳ nghỉ hè đã tới hồi kết và trở về cuộc sống học đường ảm đạm.
Tôi - Shuhei Oda - bất chợt được triệu hồi tới một thế giới khác.
Đó là một thế giới mang đậm phong cách Châu Âu thời Trung Cổ, “Overmouth.”
Tại đây tôi được phong làm anh hùng, sau khi trải qua 5 năm chiến đấu dài đằng đẵng và đầy cam go, cuối cùng tôi cũng đã đánh bại được Quỷ Vương Canaan để giải cứu thế giới này.
Vài ngày sau buổi lễ ăn mừng cho việc đánh bại được Quỷ Vương và khôi phục lại nền hòa bình của thế giới, tôi được mời đến ngôi đền thờ phụng nữ thần Athena.
Một vòng ma pháp ảo diệu hiện lên tại chỗ tôi đang đứng.
“Vậy là vị anh hùng sẽ quay trở về thế giới cũ của ngài ấy.”
Tu nữ Riena, người bạn đồng hành cùng tôi trên chuyến hành trình đi thảo phạt Quỷ Vương trong suốt 5 năm qua, nhìn tôi với ánh mắt đượm buồn, những làn gió nâng niu mai tóc vàng hoe của thiếu nữ khiến chúng như bồng bềnh như những cơn sóng.
Riena là nữ tu có địa vị cao nhất, người có thể trực tiếp nhận được những lời răn từ Athena, vị nữ thần được truyền rằng có thể nhìn thấy tương lai.
Riena là một trong những người đã thực hiện nghi thức triệu hồi tôi đến thế giới này 5 năm trước, theo như lời sấm của Athena.
Cô ấy mặc bộ âu phục trắng tinh khôi dành cho các tu sĩ, nhưng không thể che dấu những đường cong đẫy đà của cơ thể, thu hút sự chú ý của người khác. Tôi không hiểu tại sao bản thân mình lại thấy bộ đồ đó rất phù hợp với Riena, vẻ thanh tú và quyến rũ cùng tồn tại khiến cô ấy vô cùng nổi bật.
“Xin lỗi nhé Riena. Nhưng mà tôi cần phải trở về thế giới cũ của mình.”
“Là vậy sao…”
“Bởi tôi là con một trong gia đình mà. Bản thân tôi thì chả có mấy ký ức tươi đẹp gì về thế giới cũ, nhưng mà tôi không muốn khiến cho cha mẹ mình phải buồn.”
“Nếu như tôi, đứa con một trong nhà, cứ thế mà ở lại cái thế giới này, hẳn là tôi sẽ cảm thấy nhớ thế giới của mình, còn cha mẹ tôi chắc là sẽ tiếp tục đau buồn cho tới khi về nơi chín suối mất.”
“Quyết định của anh có vẻ như rất chắc chắn. Tôi cũng hiểu chuyện đó mà, rằng tình cảm gia đình là một thứ rất quan trọng.”
“Này, này, chúng ta không có quan hệ kiểu như thế với nhau đâu nhỉ!? Một anh hùng trên hành trình đi giải cứu thế giới cùng với một tu nữ được nữ thần Athena truyền dặn, quan hệ như thế là rất trong sáng, phải không nhỉ!?”
“Từ thời điểm mà chúng ta mới gặp nhau, tôi đã phải lòng với vị anh hùng rồi.”
“Là thế sao…Ừm, bản thân tôi cũng thấy Riena là một người tốt bụng đó. Nhưng mà tôi xin lỗi. Dù sao thì, tôi cần phải trở về cội nguồn của mình - trở về Nhật Bản.”
“Ừ, tôi hiểu mà.”
Riena và tôi im lặng nhìn nhau một hồi.
Vào khoảnh khắc này, khoảng thời gian 5 năm qua giống như một thước phim được tua lại vậy.
Sau khi được triệu hồi bởi Riena, tôi đã rút ra thanh thánh kiếm huyền thoại “Strelka” mà chỉ người được chọn mới có thể nắm giữ.
Tiếp đó, tôi đi thảo phạt đám quái vật ở vô số nơi và giành lại quyền kiểm soát những nơi đó cho loài người..
Chặng cuối cùng, khi đánh bại được Tứ Thiên Vương hùng mạnh dưới trướng Quỷ Vương, cuối cùng tôi cũng đã tiêu diệt được kẻ thù của toàn nhân loại - Quỷ Vương Canaan - sau một cuộc chiến đầy cam go.
Riena đã luôn đồng hành bên cạnh tôi, và cho tới giờ cô ấy vẫn tiếp tục hỗ trợ cho tôi.
Vòng tròn ma pháp lúc này bắt đầu rực lên một tia sáng chói mắt.
Cũng đã tới lúc nói lời tạm biệt với thế giới này, nơi mà tôi đã trải qua 5 năm đầy gian khổ, và cả Riena, người đã cùng tôi đồng cam cộng khổ trong suốt khoảng thời gian đó.
“Riena, cảm ơn cô rất nhiều về mọi thứ. Nếu không có cô thì tôi đã không thể nào mà đánh bại Quỷ Vương được. Thành thật thì tôi không thể diễn tả hết lòng biết ơn với cô.”
“Anh đang nói gì vậy? Chúng tôi mới là người phải nói lời cảm ơn anh. Dù sao thì bọn tôi cũng đã tùy tiện triệu hồi anh tới thế giới này và còn bắt anh phải đánh bại Quỷ Vương nữa.”
“Haha, mà nghĩ lại thì, tôi thấy chuyện đó cũng đúng thật.”
“Thay mặt cho toàn thể nhân loại ở thế giới này, tôi muốn một lần nữa bày tỏ sự biết ơn của mình đối với vị Anh Hùng vĩ đại. Cảm ơn anh rất nhiều. Mối ân huệ này chúng tôi sẽ không bao giờ quên.”
Cơ thể tôi bắt đầu cảm thấy như đang lơ lửng. Hoài niệm thật đó, 5 năm trước tôi cũng cảm thấy như thế này, lúc được triệu hồi tới đây.
Cùng lúc đó cảnh tượng xung quanh tôi và Riena bắt đầu phai mờ đi.
Loại ma pháp với độ khó cực cao nhằm dịch chuyển một đối tượng tới một thế giới khác đã được thi triển, gây ra sự xáo động của không - thời gian.
“Riena, tạm biệt nhé! Nhớ giữ sức khỏe đó!”
“Hỡi Anh hùng, mong anh sống tốt ở thế giới cũ của mình! Và mong rằng, kể cả khi anh đã trở về thế giới cũ của mình, cầu cho anh nhận được sự ban phước cũng như sự dẫn dắt từ nữ thần Athena vĩ đại—”
Và rồi, nhìn lại nụ cười của Riena một lần cuối, tôi lại được chuyển sang thế giới khác một lần nữa—
— Khi cảm giác trôi nổi không còn nữa, tôi bắt đầu mở mắt ra. Dù đã trải qua chuyện đó 5 năm trước, bản thân tôi vẫn chưa thể hoàn toàn làm quen với nó.
Tôi lập tức mở chiếc điện thoại đang được để ở trên bàn.
Lúc này là 7 giờ 15 phút sáng vào mùng 1 tháng 9 năm 202X.
“Đây là đúng ngày mà mình được đưa tới dị giới, phải không nhỉ?”
Và rồi tôi nhìn toàn thân mình.
“Cơ thể mình trở về giống như 5 năm trước rồi sao? Không thể nào, lúc đó mình lẽ ra là một kẻ lười biếng ở Câu lạc bộ “Về nhà rồi”, nhưng hiện tại trông cũng lên cơ kha khá đó, kiến thức và năng lực thể chất giống như lúc làm anh hùng vậy, nhưng tuổi thì lại trẻ đi 5 năm. Có phải là do…”
Hẳn là nữ thần Athena đã ban cho tôi vài đặc ân để đáp lễ cho việc giải cứu thế giới rồi. “Mà chuyện đó cũng phải thôi, cha mẹ ai mà chả thấy ngạc nhiên khi đột nhiên thấy con mình xuất hiện ở tuổi đôi mươi.” Bởi vậy mà tôi không thể không biết ơn điều đó.
Để xác nhận lại, tôi thông lại đầu óc mình và niệm chú.
“Hỡi nữ thần Athena, hãy ban cho người anh hùng sức mạnh đẩy lùi cái ác - “Phước lành của nữ thần.””
Và rồi, một luồng aura nhẹ bao bọc lấy người tôi, và tôi có thể cảm nhận được sức mạnh dành cho anh hùng đang tuôn trào trong mình.
“Vẫn có thể sử dụng được kỹ năng của anh hùng như bên kia sao? Đây cũng là đặc ân ư?”
Ở dị giới “Overmouth.”, tôi đã nhận được sự bảo hộ mạnh mẽ từ nữ thần Athena, và ngoài nó ra thì tôi cũng có thể dùng được nhiều kỹ năng khác của anh hùng.
[Phước lành của nữ thần] là kỹ năng mạnh nhất trong số đó, một thứ kỹ năng chiến đấu mà bản thân nó đã đại diện cho thân phận anh hùng.
Và thứ sức mạnh của người dũng sĩ được ban tặng bởi nữ thần Athena này dường như vẫn còn công hiệu kể cả khi tôi trở về thế giới cũ của mình..
Hẳn là do việc Riena cầu nguyện cho tôi trong lúc chia tay rồi.
“Nhưng việc có thể đưa những kỹ năng từ dị giới trở về thế giới cũ của mình, cảm giác như đang ăn gian vậy.”
Hơn nữa, đối với trường hợp của tôi, rõ ràng đây là thứ sức mạnh khủng bố rồi, loại sức mạnh với đẳng cấp “cứu thế”...
Khả năng chạy nước rút cả trăm mét chỉ trong 5 giây, nhảy lên cao 20m một cách dễ dàng, 1 kiếm chẻ đôi ngọn núi, rõ ràng là nó gian lận quá trớn rồi.
Và đúng như dự đoán, không có thanh thánh kiếm “Strelka” đi cùng với tôi.
“Ừ thì, nếu mình mang cây thánh kiếm bên mình, thì kiểu gì cũng sẽ bị tống lên phường vì vi phạm Luật Tàng trữ vũ khí với công cụ hỗ trợ mà. Chả việc gì phải dùng tới thanh thánh kiếm ở thế giới này, và bản thân mình cũng thấy nó không cần thiết cho lắm.”
Tôi lại cảm thấy mừng đôi phần khi thanh thánh kiếm cùng với đống kho báu ở lại thế giới đó thay vì ở Nhật Bản.
Chắc là hãy để nó cho vị anh hùng tiếp theo xuất hiện vào tương lai tới vậy.
“Dù sao thì, mình cũng đã chiến đấu suốt 5 năm ròng tại thế giới với tư cách là một anh hùng mà.”
~Và rồi…
“Shuhei, con còn định ngủ nướng nữa sao? Hôm nay bắt đầu học kỳ hai rồi đó.”
Tôi nghe được một tiếng nói rất hoài niệm. Và không hề có một tiếng gõ cửa, mẹ tôi mở toang cửa phòng ra rồi bước vào.
–---