Tomboy Xuyên Không

chương 9: nhàm chán, vô vị

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Mọi chuyện đã kết thúc

Tất cả lại trở nên bình thường

Nàng thì về lại phòng vì bị người Kiều Linh (công chúa) Tuấn Hòa (hoàng tử) kéo đi

Khi vừa về tới phòng thì chắc chắn là nàng sẽ bị mắng trận hết sức tơi bờ rồi

Tất nhiên là vì nàng quá nhỏ và họ thì đã – tuổi rồi nên đối với với tiểu tử thì họ chả có mấy là đề phòng

(Mấy đoạn nỳ mình tua wa nhanh nha các bn)

…………..

Đã nhìu ngày trôi qua…

Tại khách điếm….

-AAAAAAAAAAAAAAAAAAAA… - tiếng hét thất thanh của công chúa Kiều Linh

-Cho đáng, hahhahaha – Tuấn Hòa cười ghẹo Kiều Linh

Họ thì mải vui đùa vs trò chơi của họ thì nó lại ngồi ảm đạm uống trà, ngắm hoa như những ông bà già ngồi thưởng thụ tuổi già…

Họ thấy cảnh đó mà không khỏi cười thật to

Họ thì – rồi mà chưa tới mức già như vậy cả còn nó thì nhỏ hơn người tận - tuổi….

Và cứ thế lại nhìu ngày trôi qua cách nhàm chán nhất trên thế giới và thế là họ thân nhau hơn =.= (ơ hay)

Chỉ còn vài ngày nửa thôi là nó phải về làm nhiệm vụ đầu tiên là về thăm phụ/mẫu thân của ½ thân xát này

Vừa nghĩ thôi là đã mệt mà! Họ vốn đâu có quan hệ gì vs cái thân xát tuổi kia của nàng đâu mà…

Nhưng bây giờ thì họ là phần của thân xát tuổi nỳ thì… ôi Thần linh ơi mật quá

Mặc dù tội cho đứa bé này nhưng nàng đây muốn sống cuộc sống mà mình muốn chứ không phải đi thực hành mấy các nhiệm vụ này

Nhưng nàng cũng để mặc ông tiên vì đã cứu mình ra cái thế giới đó và nàng đây muốn mình có chút tự do hơn nên đã làm nhưng điều mà ổng đề nghị thôi!

Nhưng mà lâu như vậy rồi mà chưa hoàng thành nhanh thì chắc là nàng đây sẽ không bao giờ được về hiện đại quá

Haizza…. Thôi dù gì thì nàng cũng phải đi dòng cái kinh đô này để tìm nhà của ½ cái xác cái đã…

Thế là nàng thay đồ và bước ra ngoài sẵng thăm thành phố thời cổ đại sẽ ra sau, dù gì thì nàng ở đâu quá lâu từ khi được Kiều Linh “nhặt về” nuôi

Nàng bước chân ra khỏi khách quán, bước đi trong mọi ánh mắt kì lạ của bọn người cổ đại

Bởi vì sao ư? Là bởi vì sắt đẹp của tiểu tử nửa nam nửa nữ trộn lẫn trong khuôn mặt nàng!

Bỗng nàng cảm như ai đó đang nhìn mình thì cảm thấy ớn ớn sau lưng, nhưng dù vậy nàng cũng quay mặt bước đi dù biết là có người đang theo dỗi mình…

Nàng bước từ từ trên con đường bán đồ, rất rất nhiều đồ

Vì có người theo đỗi và khi ở hiện tại thì nàng đã quá quen với cái tình huống này rồi, nếu phải nói thì nàng sẽ chia thành loại theo dỗi cổ diển ở hiện đại:

.Theo dỗi để bắt cóc

.Theo dỗi vì quá hâm mộ (ý là muốn biết về đời tư thần tượng của mình)

.Theo dỗi để bảo vệ

Nếu nói thì nó sẽ thuộc /% ở cột thứ nhất và thứ , còn thứ thì…

Nó quyết định sẽ để mặt số phận vì nó không thể chết được! Vì sào ư? Đương nhiên có có cả ông tiên bảo kê mà sợ gì chứ! Với lại nó cũng chả hứng thú với cuộc đời này cho lắm!

Nói gì thì nói nó cũng phải đi kiếm nhà mình cái đã

Nếu theo suy đón của nó thì đây là thành thị giàu khó nên muốn tìm gia đình nhỏ bé, nghèo khổ thì cũng chả phải chuyện lớn, chỉ đi vào mấy hóc hẻm là có thể tìm được ngay thôi sẵn đây xem ai đã theo dỗi mình

Nó đi vô từng cái hẻm , để dụ tên theo dỗi sẵn kiếm nhà luôn nhưng hầu như là tên theo dỗi có IQ rất cao nên khó mà dụ hắn đây…

Còn về nhà thì… ôi trời ơi nàng đã vô chục cái nhà rồi mà cũng chưa có cái nào là nhà của nàng cả haizza mệt quá đê!!!!!

Thế là nàng đây quyết định đi tới cái hẻm nữa xem koi có không rồi đi về luôn cho khỏe với lại cái tên theo dỗi đâu có IQ thấp đâu mà dụ chi cho mệt hkong

Nó bước vô ngỏ hẻm thì thấy đây là cái hẻm khá lạ, nói thẳng ra thì hẻm này nhìu sơ qua là thấy nghèo nhưng nếu nhìn kỹ hơn thì đây là cái hẻm vô cùng sạch sẽ và hơi giàu

Chỉ là cái đường vô hẻm này làm cho người ta lầm tưởng trong hẻm này toàn dân nghèo bẩn thỉu nên chả có ai thèm vào, mà nếu có vào thì chắc chắc người đó đến từ hành tinh khác điển hình là nàng đây

Nàng đi dạo quanh hẻm thì hầu như ai cũng nhìn nàng bằng ánh mắt quái dị hết sức nói luôn, bỗng nàng thấy thiếu nữ nhìn nàng rồi lại hoảng hốt chạy vào nhà kêu lớn chữ Phu nhân, Lão gia

Nàng cũng chả quan tâm gì mấy vì nàng nghĩ chắc là nàng quá đẹp nên người ta phải nhìn thôi hố hố hố…

Ai nhờ đời không như là mơ, khi cô gái đó chạy vào trong kêu “dòng họ” ra thì nàng bị bắt vô trong nhà của họ cách bất thường

(Đoạn nhận người thân khá nhàm chán nên t/g tua nhanh nha mọi người)

Cuối cùng thì sau khi bị kéo vô nhà và… (tua nhanh) nàng biết ai là phụ thân, mẫu thân và thế là nhiệm vụ của nàng hoàn thành!

Nàng định đi về nơi của người đó thì bị người “thân” kéo lại nói trào

-Con đi đó Tiểu Thiên chả phải đây là nhà con sao? – Vân Liên lên tiếng bảo con mình ở nhà

“Không phải chứ? Mình phải làm sào đây?” nàng vừa nghỉ xong thì có ý tưởng xuyệt qua đầu nàng

-Con đi dạo thôi – nói xong câu đó nàng cũng chả để ai nói thêm lời nào mà cấm đầu chạy đi

Nàng cố chạy thật nhanh về khách quán để cho kịp trời tối, vì khi ở cổ đại tối ai cũng đống cửa tắc đèn đi ngủ chứ không như hiện đại

Haizza tại sao nàng phải lầm vào cái số này chứ! Nàng bây giờ chỉ mong là ông tiên xuất hiện khi nàng đây đã hoàng thành nhiệm vụ rồi cơ mà!

Đang chạy trên dường về khách quán thì nàng cảm thấy hình như chân mình không còn chạm đất nửa rồi mà là nàng đây đang bay. Không lẽ là nàng bị bắc cóc bởi tên theo dỗi rồi chứ? Không! Không thể nào, nàng còn nhìu chuyện muốn làm trước khi chết lắm! Khônggggggggg

Thế là nàng ngất đi cách bất chấp số phận……….

___________________________________________

Trước khi kết thúc truyện mình cái không vừa lòng ở chương này!

Chương này đối vs t/g thật sự thì quá nhàm chán! Thật sự quá nhàm chán nên mong các bạn thông cảm, dạo này t/g đang tập trung vào truyện Cô gái hotboy bí ẩn

Nhưng yên tâm chương sau của t/g nến t/g thấy ưng thì t/g sẽ tiếp tục viết nhanh hơn

Truyện Chữ Hay