Hôm nay Takemichi được Shinichiro rủ qua nhà chơi nên tạm thời cậu gác luôn chuyện bản thân là nữ sang một bên. Takemichi khá là háo hức vì cậu chưa đến nhà Shinichiro bao giờ. Nghe nói đó là một võ đường của ông Sano.
Đứng trước căn nhà truyền thống với bảng đề tên bên ngoài "nhà Sano". Takemichi thầm cảm thán nhà Shinichiro to thiệt sự. Đứng ở ngoài cửa gọi vọng vào.
- "Có ai trong nhà không? Takemichi đây!"
Ngay khi vừa dứt lời cậu nghe được tiếng chạy thình thịch từ sân sau.
- "Takemichi, bên này!"-Shinichiro hơi khựng lại vì hình dáng của Takemichi hiện giờ. Dù đã biết chuyện do Mikey kể nhưng anh vẫn không thể tin được.
- "...Mày-"
- "Xin đừng nói gì cả! Tao chỉ muốn yên bình! Please. Just go!"-Takemichi đẩy Shinichiro đi
- "Ồ. Thầy à không. Giờ phải gọi là cô chứ! Chào cô Takemichi"-Draken từ đâu không biết xuất hiện trong phòng của Shinichiro
- "Sao thằng nhóc lại ở đây?"-Takemichi ngạc nhiên
- "À. Chuyện là Ken-chin bị mấy chị nơi cậu ấy sống đuổi đi do Inui giờ là nữ. Nam nữ thụ thụ bất thân, họ không thể sống chung phòng được."-Mikey
- "Cho nên nhóc Ken mới sang nhà tao ở nhờ."-Shinichiro
Nghĩ đến mà mặt Draken trông rầu rĩ hẳn. Thằng bé cứ như là con ghẻ còn Inui mới là con ruột ấy.
- "Thôi buồn làm gì. Đàn bà là sinh vật khó hiểu nhất trên hành tinh này mà."-Takemichi vỗ vai Draken an ủi.
- "Vậy ra đó là lí do tao bị từ chối à?"-Shinichiro
- "Không. Cái đấy là do mày. Không phải tại chị em phụ nữ đâu."-Một câu trả lời cực phũ đến từ vị trí Takemichi, làm cho Shinichiro K.O ngay lập tức. Vì quá đau lòng nên giờ anh đang trồng nấm ở góc phòng.
- "Ê. Chơi bài ăn tiền không mấy đứa?"-Mặc kệ Shinichiro. Takemichi quay qua dụ dỗ những đứa nhỏ chơi bài.
- "Chơi bài hả? Nghe cũng hay đó. Nhưng mà chơi ăn tiền nghe chán phèo. Chơi bài sai khiến đi."-Izana không biết từ đâu chui ra liền nhập hội.
- "Nghe cũng hay. Chơi luôn!"
Takemichi đang chán nản lườm Izana. Bây giờ bay còn nhỏ, sống dựa vào tiền người lớn nên chẳng hiểu được giá trị đồng tiền gì cả. Vốn định chơi bài ăn tiền để kiếm thêm thu nhập vậy mà... Thôi coi như cậu hơi xui đi.
Ván đầu tiên, Takemichi mém thì thua. Người thắng là Izana và người thua là Mikey.
- "Tao là vua còn mày là nô lệ. Cả ngày hôm nay mày phải gọi tao là đại ca Izana!"
Đúng là một thằng cơ hội. Vừa mới thắng có một ván mà đã muốn leo luôn lên đầu người ta ngồi rồi.
Ván thứ , Mikey là người thắng còn người thua là Draken. Mikey sau đó lộ rõ nụ cười rõ gian. Nó bắt Draken phải trang điểm như hoa hậu hoàn vũ để mọi người ở đây chấm. Không biết mọi người kiếm đâu ra đống đồ trang điểm này trong phòng Shinichiro. Takemichi cứ nhìn vào cái thằng đang trồng nấm, mặt hơi xanh đi.
"Sở thích mới của thằng Shin à? Hơi biến thái. Nên tránh xa ra một tí."
Shin-vô tội giữ hộ đồ trang điểm của người ta-ichiro: Tao đã làm gì sai???
Sau một hồi phút trong nhà vệ sinh. Draken bước ra với gương mặt như con công làm ai nấy cười không ngậm được mồm trừ Shinichiro. Cậu ta hiện tại đi xem coi cái hộp trang điểm còn nguyên vẹn không ấy mà.
Nói chung so với Mikey, Izana còn nhẹ nhàng chán.
Không. Cậu rút lại lời vừa rồi. Thằng Izana nó còn kinh khủng hơn. Chuyện là ván thứ ba Izana thắng, Takemichi thua.
- "Takemichi-sensei. Em thách cô kể ra những bí mật đáng xấu hổ nhất từ trước đến giờ của Hắc Long đời đầu."
Nghe có vẻ bình thường nhưng Izana đang video call với group lớp tức là nói phát cả cái lớp biết luôn. Takemichi phải bán đứng anh em hay tự nói ra bí mật của mình... Haiz. Sorry người anh em. Chúng ta vốn là anh em cây khế mà:> Tôi sẽ không nói gì quá lố đâu.
- "Shinichiro và Takeomi có thói quen nói xấu mấy đứa em mình khi đang say. Shinichiro thì nói Mikey lùn không biết gen ai, sau này khó lấy vợ. Takeomi than vãn Senju và Sanzu cứ dỗi là bỏ nhà mà mỗi lần về thì cũng không quá phút. Chủ yếu là về đòi tiền.
Waka từng là một thằng học dốt toán. Luôn cho rằng - = , thằng nào cãi lại thì nó đấm rụng răng.
Takeomi là đại gia ngoài nhiều thẻ, trong nhiều vàng. Là cây ATM của Hắc Long.
Shinichiro là đứa tuy im im nhưng lươn lẹo và nguy hiểm nhất. Sử dụng thông não chi thuật thành thạo và có skill chịu đòn được buff lên level max. Do đó nên nó làm sếp.
Trước khi Hắc Long đời đầu được sáng lập. Benkei và Waka từng là thủ lĩnh của hai bang đảng chiếm giữ phía đông và phía tây của vùng Kanto nhưng sau đó hai đứa lại chịu làm lính cho Shinichiro, một thằng bất lương vô danh. Lí do tại sao thì thầy không biết. Thằng Waka là thủ lĩnh bang Hoàng Đạo Liên Hợp được gọi với biệt danh là "Bạch báo" trong khi ma thú của nó là Bạch hổ:). Thằng Benkei thủ lĩnh của bang Ragnarok được đặt biệt danh là "Xích Bích".
Thầy từng được người tỏ tình trong đó hầu hết là các chị lớp lớn và đã trải qua một mối tình dài tháng. Hoàn toàn trái ngược với người nào đó.
(Phập Một mũi tên xuyên tim! Shinichiro gục ngã)
Cứ mỗi lần tụi nó không biết nên ăn cái gì hôm nay. Lựa chọn hàng đầu không phải đi ăn nhà hàng mà là sang nhà thầy ăn chực xong xách đít đi về để thầy phải rửa cả đống chén.
Và cuối cùng, sự thật mà thầy luôn dấu kín. Thầy là đứa luôn ném dép của Waka lên cây mỗi khi không cãi được nó. Nếu bây giờ mọi người ra cái cây gần nhà kho sau trường thì sẽ thấy khoảng chừng đôi giày trên đó."
Shinichiro thì sốc đến tận óc. Lũ kia đứa nào đứa nấy mặt hưng phấn như được mùa trừ Mikey (Bị thằng anh chê lùn cười sao nỗi). Sao Takemichi cảm giác bản thân vừa đi một nước sâm lài thế nhờ? Đột nhiên có người gọi điện thoại tới, là Waka.
[Quả đúng như mày nói. đôi dép của tao đều ở đây. Không sót một cái nào. Mày chuẩn bị sẵn tinh thần đi. Tao sẽ đến gặp mày ngay!]
- "Ủa???"-Takemichi ngạc nhiên. Sao nó biết được.
- "Takemichi-sensei. Thầy quên Waka-sensei cũng có ở trong group lớp à?"-Draken
Rồi xong. Nước đi này mình đi sai quá sai, ai cho mình đi lại được hem ;v; Ai đó cứu với!!!
phút sau, Waka có mặt tại nhà Sano. Anh xông thẳng vào phòng Shinichiro lôi cổ áo của Takemichi ra ngoài.
- "Anh bạn à. Tôi có thể- ahhhhhhhhh"-Chỉ nghe được tiếng la thất thanh của Takemichi sau đó im bặt. Waka bước vào trong phòng Shinichiro cầm bộ bài xóc lên ngỏ ý muốn chơi.
- "Takemichi... Mày làm gì nó rồi?"-Shinichiro
- "Tí nữa nhờ mày ra chôn xác nó hộ tao nha."-Waka cười tươi như hoa khác hẳn với nụ cười ranh mãnh bình thường.
Waka có bao giờ cười như thế đâu! Takemichi xong đời thật rồi à? Shinichiro có thể nhìn thấy trên cọng tóc trắng để thưa của Waka còn dính máu kìa. Mày hóa kiếp thật rồi ư Takemichi!!! Mày còn nợ tao yên chưa trả hồi Cao trung mà!!!
Shinichiro tức tốc chạy ra xem Takemichi ngủm hay chưa để đòi nợ. Nói chứ dù có là gái hay trai thì Takemichi vẫn mất nết như vậy nên sẽ không có vụ Waka sẽ nhẹ nhàng hay gì đâu.
Lũ trong phòng thì sợ xanh mặt khi Waka thắng ván này rồi. Người thua là Izana.
- "Em sẽ được làm gấp đôi bài tập tôi giao."-Waka lại cười rồi. Cười thì đẹp mà sao câu nói nghe độc thế. Izana ngất lâm sàng rồi.
- "Thôi thôi. Không chơi nữa, không chơi nữa!"-Draken và Mikey đã đi một nước rất hay.
- "Thế thôi. Tao về nha, Shin. Nhớ chôn xác nó hộ tao!"
Shinichiro đang liên tục lắc lắc, vỗ vỗ vào mặt của Takemichi
- "Bro! Wake up, bro. Tao không tin mày dễ ngủm vậy đâu. Nếu mày ngủm nhanh như vậy thì đáng ra phải ngủm từ vài năm trước rồi. Mau dậy trả nợ cho tao. Tao biết mày giả bộ ngất để trốn nợ. Mau dậy đi. Không tao cột chân mày vào đuôi con Drack, cho mày bay tự do khắp Tokyo luôn nhá."
- "Đậu xanh. Tao dậy rồi đừng đập vào mặt nữa. Thằng Waka đã đấm đau lắm rồi."
Takemichi ngồi dậy lục trong túi ra yên ném vào mặt Shinichiro.
- "Có yên từ thuở nảo thời nao rồi. Sao mày nhớ dai thế!"
- "Tiền tao, tao nhớ. Giờ mày có ổn không hay tao chở đi bệnh viện khám."
- "Chở tao đi bệnh viện đi. Thằng Waka đi đường quyền kinh quá."
- "Ai biểu mày chơi ngu chi. Lên xe đi này."
Đến bệnh viện bác sĩ bảo Takemichi bị gãy một cái xương sườn. Chết thật sự! Thế là nó phải ở trong bệnh viện tới khi nào khỏi hẳn mới thôi. Tuy phải nằm viện nhưng sao trông mặt Takemichi lại vui vẻ vậy. Đã thế cái không khí xung quanh nó chuyển sang tông màu hường cánh sen và có mấy cục bông đang bay quanh kìa.
- "Nhập viện mà sao mày vui vậy?"-Shinichiro ngồi bên cạnh giường bệnh.
- "Mày nghĩ thử đi. Chỉ có tao với thằng Waka là thay phiên nhau dạy lớp. Nay nó đánh tao nhập viện rồi thì nó phải dạy cả hai lớp luôn chứ sao!"
Shinichiro cũng dần ngộ ra. Gậy ông đập lưng ông rồi Waka ơi.
Kẻ cười người khóc. Takemichi thì vui vẻ trong bệnh viện còn học sinh thì khóc trên lớp.
- "Thầy ơi về đi!!!"