Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi biết được thân phận của Mikey thì hắn ta cũng bắt đầu thu liễm lại . Tô Linh một bên cũng không thèm để tâm đến người đàn ông này nữa mà tập trung vào vụ án kia hơn .
Chà ~ để tôi đoán nào ? Một con dao dính đầy màu tươi bị bỏ vào trong túi xách của người phụ nữ kế bên nạn nhân . Nếu theo lý thường thì ta có thể kết luận là hung thủ rồi nhưng mà bạn đừng quên nạn nhân là bị cắt cổ lìa đầu đấy .
Mà sức lực của một cô gái nhỏ thì sẽ khó mà làm được nói chi là vết cắt này rất ngọt không phải như dao cắt cả .
" Xong chưa vậy Tô Linh ..." Mikey nằm gối đùi lên Tô Linh mà nhẹ hỏi .
Ở đây ồn ào quá , hắn không tài nào chìm sâu vào giấc ngủ cho được . Nhưng mà được cái là đùi em ấy rất mềm còn thêm thoang thoảng mùi thơm ngọt ngào đặc trưng của Tô Linh .
" Chắc sắp xong anh gắng lên ha " Tôi dịu dàng vuốt ve mái tóc trắng của Mikey mà khuyên nhủ vỗ về.
Mikey thấy vậy cũng có chút thỏa mãn , hắn dụi mặt sâu vào bụng Tô Linh làm nũng một lúc .
Shinichi thì nhìn xung quanh khám nghiệm hiện trường , một lúc sau thì cậu cũng nhanh chóng biết được hung thủ là ai . Lạnh mặt nhìn cô gái mặt áo xanh kia , đi tới chỉ vào mặt cô ta .
" Cô chính là hung thủ !"
Cô ta mở to mắt ngạc nhiên nhìn Shinichi ! Cái gì ? Làm sao có thể chứ .
" Em đừng nói vô khống ! Chị sao có thể giết anh ấy chứ ?!" Cô ta hoảng sợ mà nhìn Shinichibiện hộ cho mình.
Shinichi cũng không thích nói nhiều mà liền làm vài động tác và miêu tả lại viễn cảnh giết người của chị ta . Rồi chỉ vào cổ cô , hỏi vòng sợi dây ngọc trai của chị đâu rồi ?
Nghe được đến đây cô ta cũng không đường nào chối cãi nữa , ôm mặt khóc lóc quỳ xuống đất . Mọi người xung quanh chỉ có thể bàng hoàng trước cảnh này , Ran Mori thì rưng rưng mắt nhìn cô ta ...
Đáng thương quá...
" Mikey mọi chuyện xong rồi đấy ~ hai ta đi về thôi " Tôi thấy mọi chuyện giải quyết ổn thỏa xong thì liền nhẹ gọi người nằm trên đùi mình .
Mikey mở mắt ra nhìn gương mặt xinh đẹp đang cười với mình , hắn hơi ngẩn người theo thói quen liền nhẹ giơ tay lên sờ vào má Tô Linh .
Tô Linh hơi ngạc nhiên nhưng cũng cười lại nhẹ cầm tay Mikey xoa xoa .
Mikey thấy vậy cũng hài lòng chịu đứng dậy phủi bụi trên cơ thể rồi nắm tay Tô Linh rời đi .
" Ký hiệu đó ...thấy ở đâu rồi nhỉ ?" Shinichi vừa giải quyết xong vụ án thì quay qua nhìn Tô Linh và Mikey định nói chuyện thì thấy bóng dáng rời đi mà dừng lại . Nhưng mà cậu bỗng dưng thấy phần gáy cổ của tên tóc trắng lờ mờ hiện lên một hình xăm .
Không hiểu sao cậu đã thấy nó ở đâu rồi nhưng tại sao hôm nay không tài nào nhớ nổi.
___end chương
Ừm giữ đúng lời hứa bão chương khi đạt đủ k flo . Truyện được bầu chọn nhiều nhất trên trang tin của mình :))