Tôi Yêu Nữ Phản Diện

chương 94: thế bí

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chúng tôi gõ cửa. Cánh cửa trước mắt trông thật đơn giản, như thể đang phô ra chính tính cách của chủ căn phòng ấy.

“Vào đi”

“Xin phép làm phiền”

Chúng tôi đi vào văn phòng của Ngài Thủ tướng Salas Lilium trong Cung Điện Hoàng Gia Bauer, dẫn đầu là Claire-sama, theo sau là Lily-sama và tôi đi sau cùng.

Điều đầu tiên tôi chú ý trong văn phòng của ông ta là hàng ngàn những món đồ trang trí bằng thủy tinh.

Từ những miếng chặn giấy nhỏ cho tới những vật phẩm kỳ lạ và bí ẩn, chúng đa dạng về cả hình thức và kích thước.

“Đây là…đồ trang trí thủy tinh sao thưa ngài?”

“Không, là băng đấy. Ta đã sử dụng Ma Thuật Nước để tạo ra chúng từ băng vĩnh cửu”

Phải rồi, Salas-sama có độ tương thích cấp Trung với Ma Thuật Nước.

Nếu tôi nhớ không nhầm thì chúng không thích hợp trong thực chiến, sở trường của ông ta là tác động vào ký ức cơ.

“Đó là sở thích của ta. Dù ta khá vô vọng trong lĩnh vực này, ta vẫn yêu nó, và đôi khi cũng có người muốn thu mua những tác phẩm ấy. Chà, ta đảm bảo phần lớn những người ấy lại hứng thú với danh tiếng của người chế tác ra chúng hơn”

Vừa xử lí những văn kiện, Salas-sama vừa nói với giọng vui đùa.

Dù ông ta nhận định như vậy, tôi vẫn để ý thấy khá nhiều tác phẩm tinh xảo ở đây.

Chà, tôi ghét ông ta.

“Chắc hẳn các cô không chỉ đến đây để tán gẫu, đúng không? Có phải các cô muốn điều tra ta về tội lừa đảo chăng?”

Khi cuộc trò chuyện đang dần chững lại, Salas-sama hỏi với giọng điệu bình tĩnh.

Ông ta treo một nụ cười trên khóe môi, không giống điệu bộ của một kẻ có tội đang bị lương tri dày vò.

Dáng vẻ khoan thai này hợp với ông ta thật đấy.

Đúng như ông ta nói, chúng tôi đến để điều tra.

Thật bức bối khi phải đi theo lời gợi ý của Rod-sama, thế nhưng vì không còn ý tưởng nào tốt hơn, chúng tôi đành phải mặt đối mặt với Salas-sama.

Nhưng, bọn tôi không thể mong đợi gì nhiều.

Lí do là bởi, trước khi đến đây, chúng tôi đã thất bại một lần ở dinh thự của Dor-sama.

Tôi nhớ lại những lời của Dor-sama khi chúng tôi rời khỏi văn phòng của ngài ấy.

“Claire, ta tưởng con sẽ khôn ngoan hơn thế này chứ”

Tôi biết những lời ấy không phải thật, nhưng chắc hẳn Claire-sama đã cảm thấy rối bời bởi chúng.

Cô chủ không thể không nghi ngờ chính cha ruột mình, người mà cô ấy một lòng muốn tin tưởng, khi nghe được những lời này từ ông ấy.

Mà, có lẽ cô chủ sẽ thấy tốt hơn nếu những nghi ngờ của cổ không được kiểm chứng.

Nhờ sự kiện đó, hôm nay Claire-sama trông khá xuống tinh thần.

Vậy nên phải trông cậy vào Lily-sama thôi.

“Ch,cha à! Xin người hãy dừng lại đi!”

Không thể kìm chế được, Lily-sama đã van nài cha mình.

“Lily, con đừng lên giọng như thế. Ta nên dừng lại cái gì cơ?”

Trái ngược với cô ấy, Salas-sama trông thật bình tĩnh.

Ông ta chậm rãi đứng dậy, tiến đến trước mặt ba người bọn tôi.

“B,ba lời khai từ những quý tộc thân cận với cha! Cha đã yêu cầu các khoản hối lộ từ họ!”

“Vậy sao. Thế, con có bằng chứng không?”

“Sao cha vẫn có thể nói vậy! Rất nhiều người đã khẳng định như vậy! Cha không thể lảng tránh–”

“Vậy là không có bằng chứng?”

“U,ừm…”

Lily-sama chìm vào im lặng, hoàn toàn bị áp đảo bởi lời nói của Salas-sama, ông ta không khẳng định nhưng cũng chẳng chối từ tội danh của mình.

Tình hình tệ rồi đây.

“Chúng tôi có thể điều tra căn phòng này không, thưa ngài?”

“Ta không phiền đâu, nhưng các cô không được đụng vào những văn kiện liên quan đến chính sự của đất nước.”

Salas-sama thêm một điều khoản cho yêu cầu của tôi.

“Chúng tôi đã được trao quyền khám xét mọi thứ”

“Kiểm toán tài chính, đúng chứ? Chỉ có Viện Quý Tộc mới có quyền cấp phép cho các cô điều tra những văn kiện tối mật như vậy. Các cô không có quyền khám xét chúng”

Ông ta nắm được điểm yếu của chúng tôi rồi.

Quả đúng như dự đoán, ông ta không có kẽ hở nào.

“Tôi có thể cho các cô xem những thứ trong quyền hành của mình”

“Nếu vậy, xin ngài hãy cho chúng tôi xem sổ cái của ngài”

“Được thôi”

Sau đó, chúng tôi mất một lúc để xem xét những sổ sách.

Thế nhưng dù có điều tra kĩ thế nào, chúng tôi vẫn không tìm thấy chút mâu thuẫn nào.

Thật đáng sợ, như thể ông ta thật sự trong sạch vậy.

“Chúng tôi có thể xem qua cái két đó không?”

Bên cạnh bàn ông ta có một két sắt.

“Không được. Các tài liệu cấp cao liên quan đến chính trị và quyết sách của Vương Quốc đang được lưu trữ ở đó”

“Ngài muốn chúng tôi tin điều đó ư?”

“Nếu các cô vẫn muốn khám xét nó, hãy xin được cấp quyền để làm vậy trước đã”

Kể cả khi chúng tôi muốn cưỡng ép mở nó, chỉ có Salas-sama mới biết mật mã của két sắt.

Hiện tại, không có manh mối gì để buộc tội Salas-sama.

Chúng tôi không thể làm gì khác được.

“Cha à…Lily buồn lắm”

Khi chúng tôi chuẩn bị quay về, Lily-sama đã thì thầm như vậy.

“Đương nhiên, có thể chúng con không có bằng chứng cụ thể, nhưng sau khi điều tra, con đã chắc rằng Cha hoàn toàn có tội”

“Con đang buộc tội ta đấy”

“Cho dù Cha có ngụy biện ra sao, Chúa vẫn đang dõi theo Cha. Tội lỗi rồi cũng sẽ phải bị phán quyết. Trước khi điều đó xảy ra, Lily cầu nguyện rằng Cha sẽ thật lòng thú nhận tội ác của mình”

“Lily…”

“Bọn con về đây”

Nói xong, Lily-sama nhanh chóng bước ra khỏi phòng, chúng tôi theo sau cô ấy.

“Khoan”

Salas-sama gọi chúng tôi lại.

“Lily, con nên nhớ kĩ một điều”

“...?”

Sự khó hiểu xuất hiện trên gương mặt Lily-sama.

“Chỉ cầu nguyện thôi thì con sẽ không thể giải quyết được gì đâu. Nếu con muốn đạt được điều gì, đừng ngại phải làm bẩn tay mình”

“Cha đang nói về mình ư?”

“Có thể hoặc không. Thế nhưng…”

Rồi Salas-sama thoáng chốc ngập ngừng.

“Lily…con là một đứa trẻ đáng thương”

Phải sau đó tôi mới hiểu ý ông ta là gì.

-------------------------

“Rốt cuộc thì cũng giống như lời Rod-sama nói”

Claire-sama nói với vẻ ủ rũ. Kết tội những tên quý tộc dưới trướng và ngó lơ nguồn cơn của vấn đề - chúng tôi đã mắc phải sai lầm chí mạng.

“Thật bực bội…Đã tiến xa đến như vậy rồi mà ta vẫn không có bằng chứng”

“Li,Lily cũng thấy vậy”

Cả Claire-sama và Lily-sama đều là những người thật thà.

Hơn nữa, cha bọn họ có thể đã phạm tội.

Không có chuyện bọn họ không thấy lo lắng.

“Chúng ta vẫn còn một số đầu mối”

Khi tôi nói vậy, hai người họ trao đổi ánh mắt với nhau.

“Đầu mối sao, em định điều tra thêm những quý tộc khác à”

“Không ạ, không phải quý tộc”

Có vẻ chúng ta không thể dồn hai người đó vào chân tường thông qua các quý tộc khác.

Thật ra, tôi đã biết trước rồi.

Và tôi biết tiếp theo nên làm gì.

“Em nghĩ em sẽ thử tiếp cận với Quân Kháng Chiến”

“Quân Kháng Chiến?”

“...?”

Cả Claire-sama và Lily-sama nghiêng đầu khó hiểu.

Dĩ nhiên rồi.

“Quân Kháng Chiến là…lực lượng phản động chống lại Vương Quốc”

“!?”

Sắc mặt họ thay đổi.

Điều này cũng dễ hiểu thôi.

Cả Claire-sama và Lily-sama đều thuộc tầng lớp quý tộc.

Với họ quân phản động chẳng khác gì kẻ thù.

“Em đang nói điều ngớ ngẩn gì vậy! Ta không muốn can hệ với những người đó!

“Li,Lily cũng nghĩ vậy!”

Hai người nâng giọng phản đối.

Tuy nhiên—

“Thế thì hai người hãy ở nhà đi ạ. Em sẽ đi gặp họ một mình”

Tôi sẽ không thay đổi quyết định đâu.

Đây là điều sớm muộn gì cũng phải làm.

“Hãy nghĩ lại đi! Rei đang là người của ta mà! Em nghĩ lực lượng phiến loạn sẽ để em liên lạc họ sao!?”

“Vâng ạ”

“!?”

Claire-sama trông như đang mong chờ một lời giải thích, nhưng tôi ngó lơ ngài ấy.

“Dù sao thì, ngài cứ tin em đi ạ”

“Không được! Ta không cho phép đâu!”

“Claire-sama…”

“Nguy hiểm lắm! Nếu có điều gì xảy ra với em thì sao!?”

“Không sao đâu ạ”

Dù đã nói vậy, tôi vẫn không thể thuyết phục cô chủ.

Tôi nên làm gì đây…

“Vậy thì thế này đi. Chúng ta sẽ đi đàm phán với Quân Kháng Chiến để ngăn chặn cuộc đảo chính, sau đó ta sẽ bàn bạc về vụ án sau, em thấy sao?”

“Liệu đối phương có đồng ý nói chuyện không ạ?”

“Ít ra thì, ta tin họ sẽ để chúng ta an toàn trở về thôi. Ngay từ đầu thì Quân Kháng Chiến cũng chỉ là một tổ chức nhỏ thôi dù cho họ có đang âm mưu điều gì, khơi mào một cuộc đảo chính lúc này thật là một giấc mơ hoang đường”

“...”

“Vả lại, bọn ta có thể thuộc giới quý tộc, nhưng không phải bọn ta đang cố lật tẩy những tên quý tộc xấu xa sao? Có lẽ sẽ có khả năng họ chịu lắng nghe chúng ta”

Tôi cố thuyết phục cô chủ, những có vẻ chúng không tác động gì đến Claire-sama.

Thế nhưng—

“Liệ,liệu họ có bằng chứng cho hành vi sai trái của Cha chăng?”

Lily-sama có vẻ hứng thú với lời gợi ý của tôi.

“Hồng Y Lily. Vẫn chưa có bằng chứng nào cho thấy cha của chúng ta có tội—”

“Thần có thể khẳng định. Họ chắc chắn có đầu mối mà chúng ta cần”

Thật ra nó cũng không hẳn là bằng chứng.

“Sao em có thể chắc chắn được?”

“Em xin lỗi, Claire-sama. Em không thể giải thích cho cô chủ được”

Tôi không thể nói đó là kiến thức từ game được.

“Rei!”

“Claire-sama, hãy thử tin Rei-san xem sao”

“Hồng Y Lily…Cô…”

“Cha cũng đã nói rồi. Đừng ngại phải làm bẩn tay mình để đạt được mục đích.

Tuy nhiên, Lily vẫn không hiểu được ý của Cha là gì khi bảo ta là đứa trẻ đáng thương, Lily-sama nở một nụ cười yếu ớt.

“Lily muốn Cha phải chịu sự trừng phạt cho tội lỗi của mình. Nếu Cha không đầu thú, với tư cách là con gái của người, Lily sẽ tự tìm bằng chứng để kết tội ông ấy”

Bởi vì, Lily-sama tiếp tục.

“Bởi vì tội ác thì luôn phải bị phán quyết”

Truyện Chữ Hay