Tôi Yêu Em! Công Chúa Tuyết

chương 3: nhập học!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

( Thiên Ngọc ~~)

- Cậu có dậy không hả Thiên Ngọc - một tiếng hét như bò gống vang lên.

Làm rung chuyển trời đất, rung cả biệt thự, chim chóc trên cây rớt ùn ùn xuống cùng với những lá cây xanh, tất cả đều bị ảnh hưởng chỉ trừ một con người đang xây giấc nồn trên giường kia.

Vâng! Bình thường cô rất dịu dàng nhưng dữ lên là không kém ai đâu nahh.

Người trên giường còn cố ý ko dậy mà lại vùi đầu vào gối say giấc tiếp.

- Cậu đừng trách tớ nhá Ngọc Ngọc - cô cười nham hiểm.

Một lúc sau, cô quay lại với......nó!!!!

- Dậy! - Nó nạnh nùng lên tiếng.

Và như một kì tích, người trong chăn đã phóng vào wc không một dấu vết chỉ sau ,s

Nó quay qua cười nhẹ với cô rồi về phòng mình.

Loading

~~Hiện tại thì ba chiếc siêu xe đời mới nhất di chuyển trên đường với tốc độ bàn thờ. Vâng! Nó dẫn đầu với chiếc sieu xe màu đen. Tiếp theo là nhỏ với màu xám và cuối cùng cô là màu trắng. Cả ba đua tốc độ với nhau.

Và nhanh chóng, họ đã dừng xe tại giữa sân trường Hoàng Ngọc.

Hoàng Ngọc là một ngôi trường dành cho con nhà giàu và trong top . Họ cũng tuyển những học sinh có thành tích cao và học lực tốt vào trường, tất nhiên là sẽ có học bổng. Trường chia làm khu: A, B, C. Khu A dành cho các thầy cô dạy học. Khu B là phòng giáo viên, kí túc xá ( danh cho hs học bổng), thư viện, chỗ học nhóm,...vv..vv Còn khu C là khu chứa bể bơi, sân thể dục, bóng chuyền, đánh cầu, bóng bàn, cầu lông,..vv...vvv plapla..

Trường lấy tông chủ đạo là màu xanh dương dịu và màu trắng tinh khiết.

Đồng phục của học sinh gồm: nam áo sơmi và quần tây đen kèm theo áo vest, còn con gái thì váy quần ngang đầu gối và áo vest.

Trường con có huy hiệu dành cho học sinh: Top : huy hiệu vàng mang chữ.. ( theo họ của mình. vd: Hoàng Ngọc = HN), học sinh dạng hơi giàu có: huy hiệu đồng mang chữ HG, còn học bổng thì huy hiệu đồng và mang chữ HB.

Cả bước xuống xe và ung dung đi đến phòng hiệu trưởng trước bao nhiêu lời ra tiếng vào, tiếng xỉa xói, chửi rủa thậm tệ, phê bìh, plapla...

Phòng hiệu trưởng

" Rầmmm... "

Lão hiệu trưởng đang uống trà thì cánh cửa bậc mở bởi một lực đá và gãy đôi.

- Khụ...khụ...Ai? Đứa nào?

-......... - nhỏ.

-......... - cô.

-......... vẫn im lặng

-......... đang im lặng

- Là tôi! - nó.

- Chủ..tịch..

- Lớp?

- Dạ..dạ A ạ!

Nó ko nói gì, xoay lưng bước đi. nhỏ và cô cũng phủi m_ông bỏ đi nốt.

" Còn lần nữa chắc toiii chớt.. " - hiêu trưởng.

Lớp A

- Các em, hôm nay lớp chúng ta có ba bạn mới. Các bạn nam cẩn thận đấy nhé! còn bạn nữ thì đừng gato nahh ^^ - Cô Hoa dịu dàng nói.

Tiếng xì xào vang lên liên miên, cho đến khi tiếng của cô Hoa vang lên

- Các em có nín không hảaaaaaaa??

im phăng phắc

- Các em vào đi!

Đi đầu là nhỏ tiếp là cô và cuối cùng là nó. Nhỏ bước vào thì tiếng xôn xao vang rất nhiều rồi, cô vào thì rộn ràng hơn và nó vào thì hoàn toàn im bặc. Tại sao lại im? Vì ngỡ ngàng chứ sao! Nó quá đẹp! Như một thiên sứ vậy! Cả cô Hoa cũng ngỡ ngàng, lúc nãy ko nhìn rõ mặt nó cho lắm, chỉ thấy lấm tấm vài sợi tóc bạch kim và đôi môi. đỏ thôi! Do nó mặc áo khoác nên khog thấy là đúng rồi.

Tụi nó hôm nay khá là giản đơn. Nó với phong cách cũ: Trắng-đen. Mang một chiếc áo sơmi trắng tay phồng và váy da đen cạp cao, dài tới giữa đùi và một đôi giày bánh mì đen nốt, mái tóc bạch kim được điểm một chiếc băng đô vải nơ đen. Còn nhỏ hôm nay khá là tinh nghịch. Khoác lên mình chiếc áo chơn tay ngắn và yếm đen, mang giầy thể thao Nike trắng. Thật đơn giản nhưng không làm mất đi sức hút của nhỏ. Riêng cô thì vẫn như ngày nào, dịu dàng như thế. Một chiếc váy xanh lơ dài tới gối, ôm trọn cơ thể nhỏ nhắn, kèm theo đó là đôi búp bê trắng. Cả người thật sự là rất đẹp nahhh!!!!! Khiến người khác gato muốn chết luôn! Một người thì lạnh lùng quyến rũ~ Một người thì tinh nghịch dễ thương~ Người còn lại thì dịu dàng cute~. Tổ hợp cả khiến người khác ngưỡng mộ chết luôn.

- Hello mấy bạn, mình là Lương Bách Thiên Ngọc, mong mọi người giúp đỡ - Nhỏ nháy mắt làm mn ngơ ngàng.

- Xin chào mọi người, mình là Dương Hải Quỳnh Như, mong các bạn chíu cố ah! - Cô tặng hẳn một nụ cười tươi.

- Hoàng Ngọc Phương Nhi, khỏi giúp đỡ - nó nhếch môi, nói vắn tắt.

" Oh my god, no, no, no tập hợp tất " - Hs

" Thiên sứ bà con ơi!!! " - Hs

" Quoa, Nhi Nhi đẹp thật nah " - Hs

" Đâu, Ngọc mới dễ thương " - Hs

" Tụi bây sai hết ròii, tao thấy Như mới duỵ dàng, cute " - Hs

" Tui thấy có đẹp gì đâu, toàn dao với kéo " Hs

" Hình như Phương Nhi là ca sĩ teen đó bà con ơi... " Hs

" Đúng rồi, nhi nhi là thần tượng của tui mà " Hs

....plaplaplapla....

- Tụi em sẽ ngồi bàn cuối nhé! - Cô Hoa cười hiền đáp

Tụi nó chả nói chả rằng, di xuống cuối ngồi. Suốt quãng đường đi bao nhiêu lời mời gọi, phê bình, xì xầm mà tụi nó mặc kệ. Bơ đẹp lun.

Sơ đồ lớp

...._...._...._....

...._...._...._....

...._...._...._....

...._...._...._....

...._...._...._....

...._...._nhỏ_anh

...._...._cô_cậu

trống_trống_hắn_nó

~ Bàn nhỏ-anh

~- Xin chào - anh cười.

- Ô? Hello - Nhỏ đưa tay làm chữ V

- Làm quen nhé! - Anh đẩy gọng kính lên đáp

- Okay - Nhỏ cưoi tinh nghịch.

~ Kết thúc trong bình yen

~~ Bàn cô_cậu

~- Chào em! - Câu nở nụ cười sát gái, nắm lấy tay cô mà hun nhẹ vào

- Em iếc gì, bằng tuổi mà, với. lại đừng làm vậy, bẩn tay tôi - cô.

- Cô quá đáng nha!

- Thì ra là playboy - cô cười khẩy.

- Cô..cô

~ Chiến tranh bùng nổ

~~ Bàn nó-hắn

~- Cô cút cho tôi - hắn ko nhìn nó, lạnh giọng

- Không! - nó lạnh không kém.

- Biến, tôi cho cô giây - Hắn cau mày, kien nhẫn nói

- Không! - Nó kiệm lời

- Tôi không thích cô ngồi chỗ này - hắn caumày.

- Tôi thích là được - nó cười. Một nụ cười nhàn nhạt, như có như không.

- Cô... - hắn nghẹn họng.

Nó nhún vai, ngồi xuống và làm công việc vĩ đại nhất đó là.....ngủ!!!

Bây giờ hắn mới quay lại nhìn nó thì chết sững tại chỗ. Gương mặt lạnh băng bây giờ lại bình yên đến kì lạ, hơi thơ thơm mùi dâu tây phả đều đều ra. Năng dịu dàng phản chíu lên mái tóc bạch kim, càng làm cho nó chở trên đẹp hơn rất rất nhiều, vài sợi tóc mái rủ xuốn gương mặt và hai gò má bầu bĩnh, khiến nó trở nên đáng yêu và quyến rũ gấp bội. Đôi mắt và lông mi cong vút nhắm hờ, chiếc mũi nhỏ nhắn nhè nhàng thở, hai bờ vai nhỏ nhắn theo từng nhịp lên cao thấp theo từng hơi thở.

Hắn mãi ngắm nó mà đâu biết lại lọt vào tằm ngấm của bà cô Sinh..

- Trương Vĩnh Khoa!!!! Em tập trung cho tôi!!!!....

Truyện Chữ Hay