Tôi trở thành ông bố cuồng con gái

mở đầu

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tôi không có ký ức gì về mẹ. Cha tôi mất vì ung thư khi tôi mười chín tuổi. Cha thường nói với tôi điều này không ngừng:

“Juwon à, dù con làm gì, đừng chỉ cố gắng thôi. Con phải làm cho thật tốt.”

Bất cứ khi nào có cơ hội, cha đều nói như vậy. Phải làm cho tốt. Cố gắng thôi thì cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Hồi nhỏ, mỗi lần nghe cha nói vậy, tôi chỉ nghe một bên tai rồi cho qua. Khi trong giai đoạn khủng hoảng tuổi thiếu niên, tôi còn phản bác lại lời cha. Tôi nghĩ rằng quá trình, sự nỗ lực tự thân nó cũng có ý nghĩa, chứ không chỉ kết quả.

Tôi khi ấy vẫn chưa biết đâu mới là câu trả lời đúng. Nhưng bây giờ, khi đã hai mươi lăm tuổi, có một sự thật tôi nhận ra một cách đau đớn. Không, từ một thời điểm nào đó, tôi chắc chắn đã nhận ra rằng.

“Mình không phải là một người giỏi giang.”

Không chỉ vậy. Tôi cũng không phải là người chịu khó. Tôi dễ nhụt chí, dễ dàng bỏ cuộc với bất cứ việc gì, mệt mỏi với những chuyện không đáng, dễ bị người khác làm cho tổn thương.

Tôi yếu kém đến mức một điểm cuốn hút cũng không có, có ước mơ lớn nhưng lại không chịu nỗ lực. Tôi là kiểu người mà mọi người thường gọi là kẻ vô dụng.

Từ lúc nào, tôi nhận ra sự thật này. Dù đã cố gắng thay đổi bản thân cuối cùng cũng không thể thay đổi được. Bởi vì, thậm chí nỗ lực để thay đổi tôi cũng không có. Và xung quanh tôi cũng không có ai giúp đỡ tôi thay đổi. Người mẹ ở bên cạnh để khuyên nhủ cũng không có, người cha thường bảo "phải làm cho tốt" giờ cũng không còn.

'Không.'

Dù cho hai người họ còn sống thì chắc cũng chẳng có gì thay đổi.

Tôi đã chắc chắn là vậy. Rốt cuộc, chỉ có tôi mới có thể thay đổi chính mình. Và tôi là một con người không chịu thay đổi. Cuối cùng, không có giải pháp nào và tôi sẽ không bao giờ thay đổi. Tôi đã nghĩ như vậy. Nhưng mà...

“Ba ơi..?”

Cuộc đời tưởng chừng như không bao giờ thay đổi của tôi bắt đầu thay đổi trong chớp mắt.

Truyện Chữ Hay