Tôi Trở Thành Ma Vương Và Lãnh Địa Của Tôi Là Hòn Đảo Hoang

mở đầu: thời điểm trước lúc tái sinh

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dịch Giả: Tsumimoto

______________________________________________________

Tên tôi là Nagi. Tôi đã tận hưởng cuộc sống thực tại nhưng khi chết đi, dường như cái chết ấy khá là lãng xẹt.

Nguyên nhân tử vong là do nghẹt thở. Không phải bị người yêu bóp cổ vì trăng hoa đâu đấy.

Chỉ là do tôi ăn hơi nhanh cả đống bánh gạo thôi.

Bánh gạo mà tôi ăn bày bán tại siêu thị, được nướng trong cái lò rẻ tiền và cắt thành những miếng nhỏ. Dù rằng tôi chắc chắn là đã nhai kĩ trước khi nuốt, thế mà nó vẫn kẹt trên cổ họng. Tôi phải thừa nhận một phần là lỗi của tôi vì đã ăn một mình nên có lẽ cũng không thể tránh được. Thôi thì cứ chấp nhận mà buông xuôi. Dù sao thì tôi còn có thể làm được gì nữa đâu.

Dẫu tôi đã giữ mức tương tác tối thiểu với hàng xóm của mình, tôi lại đang ở ngay trước lối vào, nhấn chuông như điên và đập cửa dữ dội. Xui thật đấy, hai vị hàng xóm kia đã đi vắng rồi.

Trong cơn hoảng loạn, tôi đi lấy chiếc điện thoại đang đặt trên mặt bàn trong phòng mình. 119 phải không nhỉ? Hay nên là 110? Tôi phải liên lạc với họ trước khi đi nhờ hàng xóm giúp chứ.

Trong những nỗ lực sống còn ấy, tôi cố đẩy khí trong phổi ra bằng cách dùng lan can nhôm của hành lang khu chung cư.

Tôi thấy choáng váng và ngã gục tại hành lang. Mấy cái bánh gạo kia không ra được. Tôi đành bỏ cuộc thôi....

Tôi có một đứa bạn thường đến phòng mình và tôi bảo nó hủy hộ cái ổ HDD khi tôi ngắm gà nên chẳng còn gì để hối tiếc cả...... Tôi nghĩ vậy.

….. mọi thứ đều toát lên một màu trắng. Và có cảm giác lơ lửng kì lạ. Còn có một ông lão ở đây nữa…

Tôi là người vô thần, nên tôi chỉ tin vào những gì mình thấy nhưng hình như thần là có thật.

“Ngươi-, ta chỉ tình cờ thấy thôi nhưng, cái chết của ngươi khá là thú vị hử”

Có một lão già cực kỳ thẳng thắn đối diện tôi. Do là người Nhật, tôi nghĩ mình sẽ chỉ nhận phán xét tại âm ty và đến thiên đàng hoặc địa ngục nhưng mà, giờ tôi thực sự đã ở đây, một người trông như thần lại đột nhiên xuất hiện.

Ông ta nhìn y chang nhân vật in trên nhãn dán bánh quế sô-cô-la mà tôi từng thấy khi còn là một đứa trẻ.

Hử? Phải chăng cái nhãn dán thần đó chưa từng có cái thần thái như thượng đế kia? Mà.....sao cũng được.

“.....Ngài là......Kami-sama à?”

“Cơ bản thì đúng cơ mà, sao lại ngắc ngứ thế?”

Tôi phải trả lời lịch sự, phải không?

“Con là người Nhật thế nên về cơ bản thì con theo Phật Giáo nhưng có phải dù ở khu vực nào thì ngài vẫn được gọi như vậy không? Sau chuyện này, con sẽ được phán quyết, đúng không? Con đáng ra nên phải đến đó à?”

Tôi chỉ có những chi tiết kỳ lạ khác thường kia thôi.

“Ngươi không thất vọng vì cái cách mà mình chết sao? Bởi ta thấy chuyện thú vị, nên ta sẽ để ngươi tái sinh. Ngươi nghĩ sao?”

Cái lão già tính tình kỳ cục này vừa tự hào nói một điều thô lỗ lắm nha!

“Tái sinh? Ý ngài là mấy chuyện như trong Khoa Học Viễn Tưởng hay tiểu thuyết kỳ ảo sao?”

“Ta nghĩ đó là một cách hay để gọi vậy. Thế nhưng ngươi sẽ không tái sinh ở Trái Đất đâu”

“......Tiến triển càng lúc càng giống mấy câu chuyện đó rồi”

“Nói cách khác, ngươi sẽ sống lại”

Làm gì đây ta? Tôi muốn hỏi vài câu và nếu điều kiện tốt thì tái sinh có lẽ cũng không phải ý kiến tồi. Hỏi về vài chuyện chắc không bị thương đâu nhỉ.

“Con có thể hỏi vài câu không?”

“Được thôi”

“Con có được giữ lại ký ức khi tái sinh không?”

“Ta sẽ để nguyên như hiện tại”

“Liệu con có được ưu đãi và nhận gì đó như khả năng đặc biệt không?”

“Ý ngươi là hệ thống gian lận á? Chà, ta sẽ cho ngươi ưu đãi vì ta có thể sẽ đi nói với các vị thần khác là ta đã thấy chuyện thú vị”

“Con tái sinh ở thế giới nào vậy?”

“Ta nghĩ nơi đó khá phổ biến với những câu chuyện kỳ ảo trên Trái Đất. Hơi giống thời Trung Cổ, chắc vậy”

“Chắc vậy? Mà, cũng được. Con sẽ tái sinh thành loài người à?”

“Về chuyện đó thì tùy thuộc vào vị thần bên kia thôi. Tên đó vô phép lắm nên có lẽ ngươi sẽ không thành loài người đâu”

“Ngài quen người đó sao......?”

“Bọn ta lâu lâu cũng có đi nhậu”

Tôi nên làm sao đây.....Bởi có ký ức, tôi có thể cố để “trông như đứa trẻ nhưng bên trong lại hơn 30 tuổi” vốn là chuyện thường trong mấy bộ tiểu thuyết kỳ ảo chuyển sinh. Và có vẻ tốt để làm mọi chuyện ở bên kia với những ký ức còn nguyên vẹn.

“Xin hãy cho con tái sinh, vì con thích thế ạ”

“Có phải do mấy bức hình trong cái PC của ngươi không. Cũng có rất nhiều “thứ đó” nữa”

“Jii-san..... Sao ông lại biết được.....”

“Ta thấy hứng nên đã xem qua ký ức của ngươi mà”

“Ohh......”

“Tái sinh thành gái chắc không sao đâu nhỉ? Nếu ngươi sống như một cô gái thì chuyện tệ nhất có thể xảy đến là ngươi bị hiếp bởi một con Orc hay loài nào đó”

“Đừng nghĩ vậy chứ!”

“Chà, ta sẽ nói chuyện với vị thần bên đó”

“Nghiêm túc đấy, đừng có làm thế mà?!”

“Ta hiểu..... ta hiểu rồi nên cứ thoải mái mà tận hưởng cuộc sống thứ hai của mình nhé”

Rồi tôi được tái sinh.

Truyện Chữ Hay