Chương 1
Dahlia Averine.
Đứa con gái duy nhất của ngài Công Tước Averine đáng kính là một người phụ nữ xinh đẹp, giàu có, và danh tiếng. Nhưng có một thứ mà cô sẽ không bao giờ có được.
Đó là tình yêu của nam chính.
Đúng vậy. Tiểu thư Dahlia Averine ngọc ngà chỉ là một nhân vật phụ trong tiểu thuyết. Cuốn tiểu thuyết [Quý Cô Ánh Bạc] thuộc thể loại ngôn tình, tưởng tượng chỉ dành cho các độc giả nữ. Một ngày nọ, "O'Neill", nhân vật nữ mà tác giả yêu thích nhất, xuất hiện như một cơn lốc và cuốn lấy trái tim của đám đàn ông. Đương nhiên, nam chính cũng chẳng phải ngoại lệ. Nam chính đã yêu cô ngay từ cái nhìn đầu tiên, khi anh thấy cô ta trong một buổi yến tiệc.
Như thể một tiếng sét ái tình đã đánh xuống vậy.
Vài người có thể thề thốt rằng điều đó thật lãng mạn, nhưng điều đó hiển nhiên là do ngoại hình ưa nhìn của nữ chính. Nàng O'Neill có một mái tóc mượt mà ánh bạc và đôi mắt màu hoàng kim tỏa sáng hơn bất kỳ loại đá quý nào, nàng thực sự là niềm tự hào của đất nước. Dahlia, người đang ngồi cạnh nàng, cũng là một quý cô không tầm thường, nhưng so với O'Neill, cô không là gì cả... Dahlia đã nghĩ gì khi thấy nam chính không ngừng để mắt tới O'Neill?
Vì bộ tiểu thuyết [Quý Cô Ánh Bạc] được viết theo góc nhìn của nữ chính, nên không có bất cứ thông tin nào về Dahlia trong cuốn tiểu thuyết này.
Tuy nhiên, O'Neill đã nói về Dahlia như thế này,
[Dahlia đã luôn nhìn theo nam chính từ phía sau.]
Hình như cô ấy có một tình yêu đơn phương mà không ai để ý tới. Trong cuốn tiểu thuyết [Quý Cô Ánh Bạc], Dahlia Averine đã xuất hiện như một người bạn thuở nhỏ yêu thầm nam chính.
Quan hệ giữa Công Tước Averine và Công Tước Bouser khá đặc biệt.
Trong quá khứ, chị của Công Tước Averine đã cưới người con trai thứ hai của Công Tước Bouser, và khi hai bên kết làm thông gia, họ đã mở rộng tầm ảnh hưởng của cả hai trong đế quốc.
Một cô con gái và một cậu con trai cùng tuổi nhau được sinh ra trong hai gia đình thân thiết đến vậy. Theo lẽ tự nhiên, cả hai đều biết nhau từ khi còn nhỏ, và khi những cuộc họp mặt gia đình được tổ chức nhiều hơn, họ cũng gặp nhau nhiều hơn. Điều này có thể giải thích được vì sao họ có thể gần gũi nhau một cách tự nhiên.
Là người con trai cả của Công Tước Bouser, nam chính của cuốn tiểu thuyết, anh ấy có ngoại hình điển trai và tài năng kiếm thuật xuất sắc, không có gì mà anh không thể làm được. Có một điều gì đó mà người lớn của cả hai gia đình đã mong đợi từ cả hai. Nếu hai người họ thành hôn, thì câu chuyện cũng sẽ không quá tệ, vì đó là sự kết hợp mạnh mẽ giữa hai gia đình.
Trước khi biết được điều đó, Dahlia từng nghĩ rằng cô là người duy nhất có thể đến được với anh.
Nếu chuyện này không xảy ra, mọi chuyện có thể đã đi theo cách mà Dahlia nghĩ.
"Mọi chuyện đã không diễn ra như mình nghĩ."
Rồi nữ chính xuất hiện. Cô ấy đã không có nhiều sự hỗ trợ như Dahlia, nhưng cô ấy đã thu hút sự chú ý của mọi người như cái danh nữ chính của cuốn tiểu thuyết. Rất nhanh sau đó, cô ấy đã trở thành trung tâm của sự chú ý trong nhà thờ và lấy được trái tim của nam chính, thứ mà Dahlia sẽ không bao giờ có được trong cuộc đời của cô ấy.
Dahlia sẽ làm gì khi mọi người không còn chú ý đến cô nữa?
Liệu cô có trở thành nhân vật phản diện bằng việc quấy rối nữ chính?
"Không, mình không có một sự lựa chọn nào ngoài việc nhìn họ…"
Cô ấy chỉ cười với họ từ xa.
Ngay cả trong cuốn tiểu thuyết, Dahlia cũng không được miêu tả như một người phụ nữ độc ác. Trước khi nam chính và nữ chính yêu nhau, cô ấy chỉ xuất hiện trong một khoảnh khắc để thể hiện sự ghen tuông. Nữ chínhđã được theo đuổi trong một thời gian dài cảm thấy khó chịu với Dahlia, người bạn thuở nhỏ của nam chính.
Lúc nam chính nói chuyện với cô ấy khi cả hai còn nhỏ, cô ấy đã cảm thấy thiếu đi thứ gì đó kỳ lạ. Khi Dahlia xuất hiện trong cuộc tình của nam chính và nữ chính, anh ấy đã bác bỏ Dahlia chỉ với một câu.
"Cô ấy chỉ là bạn thôi."
Bạn… bạn… bạn… bạn…
"Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho anh đâu!"
"Ôi! Tiểu thư, có chuyện gì vậy ạ?" Tôi đứng lên và ngồi xuống hết lần này đến lần khác.
Cô hầu nữ rụt rè hỏi trong lúc chờ đợi 'Tiểu thư người có muốn chọn một bộ váy khác không ạ?' cô ấy thấy thật kỳ lạ khi nhìn thấy tôi nắm chặt hai bàn tay lại với nhau.
Tôi lắc đầu và đưa miếng điểm tâm trên bàn vào miệng .Tôi không thể ngừng tức giận cho dù có một cái ly đầy đồ ngọt. Tại sao tôi lại phát điên lên chỉ vì một câu chuyện đơn thuần như thế này chứ? Đương nhiên rồi. Điều này đã trở thành công việc của tôi mà.
Tôi đã tái sinh thành "người bạn", Dahlia Averine trong cuốn tiểu thuyết. Tôi cho rằng mình đã chết vì bị xe tải đâm, nhưng tôi lại tái sinh vào một cuốn tiểu thuyết?
"Tại sao tất cả nhân vật chính đều xuyên vào một thời không khác khi bị xe tải đâm? Liệu xe tải có phải là cổng dịch chuyển không gian không?"Tôi đã oán giận với bản thân chỉ vì một bài viết trên mạng. Nếu tôi không chết, thì có lẽ tôi đã viết được một cuốn tiểu thuyết.
"Hừm… các bạn không chết vì bị xe tải đâm." Thực ra lúc đầu tôi đã khá thích việc này.
Chà, tôi là cô con gái duy nhất của ngài Công Tước Averine! Và từ lúc được sinh ra, tôi đã đứng sẵn ở vạch đích!
Nhưng thực tế chưa bao giờ dễ dàng. Gia đình mà tôi được sinh ra, tên của tôi, đế quốc này, tên của nam chính, người con trai cả của Công Tước Bouser "Rudric" đã khiến tôi nhận ra điều đó. Đây là thế giới trong tiểu thuyết. Và tôi đã được định sẵn rằng phải tham gia vào trò chơi tình ái giữa nam nữ chính, và phá hủy tình yêu giữa hai người họ!
"Mình không thể làm việc đó được." Tôi không thể tỏ tình với nam chính, và tôi cũng không hề biết bất cứ một thứ gì về cốt truyện của Dahlia trong tương lai.
Ngoại trừ việc cô ấy sẽ có một cuộc hôn nhân chính trị với gã nào đó.
Có lẽ Dahlia nguyên bản sẽ kết hôn với ai đó và sống trong im lặng, như những gì cô ấy đã được bảo lúc còn ở nhà. Đương nhiên, tôi không có ý định làm như thế. Khi được sinh ra đã được ở vạch đích, chúng ta nên tận hưởng những thứ sang trọng nhiều nhất có thể, ăn uống, mua sắm, có các mối quan hệ nóng bỏng cùng những anh chàng quyến rũ, thân thiện, và đẹp trai.
Tôi có bị bắt buộc phải kết hôn không? Tất cả chúng ta không thể sống cùng nhau sao? Đây là một câu hỏi điên rồ, nhưng người ta nghĩ sao về nó? Tôi là đứa con gái duy nhất của ngài Công Tước của Averine, và với quyền lực của chính mình, tôi sẽ được bao vây bởi đám đàn ông.
Hãy để nam chính và nữ chính sống hạnh phúc bên nhau. Như nam chính đã nói, tôi sẽ sống như một "người bạn" thực sự và rời xa cuộc sống của họ.
Và hãy sống một cuộc sống đầy vinh hoa phú quý. Tôi nắm chặt bàn tay lại và nâng nó lên.
Đúng vậy, bạn bè. Đấy là một điều tốt đẹp.
Tôi sẽ trở thành người bạn hoàn hảo của nam chính trong kiếp này.
"Tôi sẽ cho anh thấy rằng một người bạn giống như 'gia đình' là như thế nào."
Vì vậy, tôi đã quyết định rằng mình sẽ trở thành một người bạn tốt, một người bạn mà nam chính có thể coi tôi như 'người thân' của mình.