“Tina sẽ hát ca khúc này tặng anh, anh trai yêu dấu của em, thế nên anh hãy lắng nghe nó nhé.”
Màn hình TV đang chiếu, cô nàng ca sỹ 2D Bishoujo đang nói những lời dễ thương với khuôn mặt đỏ bừng. Ngay sau đó, một giai điệu nhẹ nhàng cất lên.
“Này, khi nào mới tới phần thú vị thế hả ?”
Cô nàng Bishoujo kế bên tôi đây cuộn tròn đuôi tóc quanh ngón cái của mình trong sự nhàm chán vì cảnh chiếu trên màn hình đang đọng lại nơi khóe mắt cô ấy.
“Chẳng phải cậu là người đã nói là muốn xem nó à, đừng có nghịch tóc nữa và xem nó một cách nghiêm túc đi. Cậu mà không chú ý xem thảo nào cũng bỏ lỡ cảnh quan trọng cho xem.”
Chương trình hoạt hình kia đã phát được 15 phút rồi.
“Làm thế nào mà một bộ phim hoạt hình chỉ với những đứa trẻ đang ca hát và nhảy múa lại có cảnh quan trọng cơ chứ ?”
Bishoujo cạnh tôi uể oải nghịch tóc đáp lại lời tôi. Từ đó nghe mới tuyệt làm sao, giá như tôi có thể trực tiếp dù chỉ một lần gọi cô ấy như thế. đôi mi giả cong lên điệu nghệ một cách sang trọng, lớp trang điểm dày, mái tóc bồng bềnh và cả bộ móng sặc sỡ.
Nữ nhân của loài người, được biết như Gyaru, đứng đó. Vẻ ngoài của cô ấy hoàn toàn không phù hợp với phim hoạt hình idol biến hình với mục đích hướng đến những bé gái, “ Lovely Idol Tina” đó là cái đang được chiếu trên màn hình.
“Haah~ cậu là người nói với tớ rằng Suzuki-kun thích bộ anime này, thế nên tớ mới đi thuê nó từ TSUTAYA. Nhưng mà Suzuki-kun thấy cái gì thú vị ở bộ anime này chứ?”
“Hãy nói điều đó chỉ khi cậu xem hết ít nhất một tập”
Chúng tôi đang ở phòng AV sau giờ học.
Đây là nơi duy nhất mà chúng tôi có thể xem DVD, tôi, Kashiwada Naoki, và cô nàng Gyaru phía trước tôi đây … Koigasaki Momo, chúng tôi đang xem cái đĩa DVD anime thuê được mà chẳng cần nhà trường cho phép.
“15 phút trôi qua cực kì nhàm chán. Này, cậu có thể giải thích cho tôi xem bộ anime này lôi cuốn ở đâu không? Nói ngắn gọn trong 30 giây thôi. Vì cậu là một Otaku nên cậu có thể làm được điều đó đúng không ?”
“Không, tôi đâu phải một Lolicon nên tôi không thể nói cho cậu về sự lôi cuốn của bộ anime này đâu… Chính cậu là nói là không muốn xem nó một mình và nằng nặc bắt tôi phải xem cùng đấy.”
“Eh, này, cậu đang ám chỉ Suzuki-kun là một Lolicon á ? Cậu có làm ơn nghiêm túc dừng ngay cái kiểu cáo buộc đó không.”
“Tôi không ám chỉ, thực tế thì cậu ấy là một Lolic… Weh “
Tôi cảm thấy cổ tôi bị siết lại bởi nút thắt từ cà vạt, cái siết từ một cú kéo mạnh.
“Huh!? cậu nói cái gì cơ hả !?”
Sau khi lấy lại được hơi thở, tôi đã thấy vài học sinh đi qua cửa sổ. Hơn nữa, hình như họ đã nhìn thấy chúng tôi rồi.
“Geh. Thực sự có người đã đi qua đây. Đừng có nói với tớ rằng họ thấy chúng ta từ bên ngoài đấy… Nếu họ nhận ra tôi xem anime sau giờ học, bí mật về Otaku của tôi sẽ không bị phát hiện đấy chứ? “
Trong khi tôi đang la hét phản đối thì Koigasaki nhấn nút Stop và dừng DVD lại.
“Aah, cái này chán quá à. Không thể chịu được nữa. “
Cô ấy lấy đĩa ra và bỏ nó vào lại vỏ
Thế là được cứu rồi, bí mật Otaku của tôi an toàn rồi.
Giờ mà tôi bị phát hiện ở đây sau đó mọi rắc rối sẽ ập đến rồi bí mật trở thành một Otaku ở trường cấp ba của mình sẽ đổ sông đổ bể.
Koigasaki hẳn đã thấy tôi buồn bã thế nào và từ bỏ việc xem tiếp vì lợi ích của tôi. Của tôi á? Không lẽ cô ấy cũng có điểm tốt bất ngờ sao.
Tôi có cảm giác trong một khoảnh khắc mình đã thở phào.
“Này, Koigasaki … kia là cái gì ?”
Koigasaki lấy ra từ túi của cô ấy một chiếc đĩa DVD khác
Tôi cũng đã mượn cái này từ TSUTAYA. Bộ anime này cả cậu và Suzuki-kun đều mê phải không? Không phải cậu đã giúp tôi hỏi cậu ấy rồi sao ? Cậu thỉnh thoảng cũng có lần có thể khá hữu ích đấy chứ.
Lúc nhìn lên tựa bên ngoài vỏ của DVD qua hàm của tôi trễ xém chút rơi xuống đất.
Dừng lại. Không phải bộ anime đấy. Ý tớ là cậu nên xem nó ở nhà thì hơn.
“Tôi không thể làm vậy được đâu. Nếu tôi xem ở nhà sẽ thật kinh khủng khi người nhà tôi bước chân vào phòng tớ và thấy. “
“Nếu cậu xem nó ở trường thì còn tệ hơn đấy.”
Cuối cùng thì những nỗ lực của tôi để ngăn việc cô ấy đang làm lại cũng không ngăn được bộ anime đang phát trên màn hình TV
Mở đầu là cảnh hàng loạt các cô gái xinh đẹp xuất hiện trên màn hình
“Cái, cái gì đây…”
Koigasaki đóng băng ngay lập tức khi cô ấy nhìn vào màn hình
Bộ anime này có thể nói là thách thức giới hạn của một kênh Free-To-Air, một sự kích thích và gợi tình của bộ anime chiếu vào đêm khuya. Trên hết, bộ anime này đã được sửa, thậm chí mức gợi tình đạt đến cực độ.
Trước đó những anime về cô bé nhỏ tuổi còn được ưa chuộng hơn nhiều.
“ Đây là cái gì? Cậu là thằng ngốc đấy à? Otaku thật kinh tởm. À không, không chỉ kinh tởm thôi đâu mà nó còn rất thô tục. Để xem loại phim như thế này… tôi thực sự không thể tin cậu là Otaku”
Với khuôn mặt đỏ bừng bừng, Koigasaki ném điều khiển, túi đừng đồ trang điểm và vỏ hộp đồ uống trên tay vào tôi.
“Achhhh! Cậu làm cái quái gì thế. Mà đợi đã, tắt đi, tắt nó đi “
Trong khi chịu đựng những đòn tấn công từ Koigasaki, tôi điên cuồng nhấn nút dừng lại trên điều khiến và dừng bộ anime lại.
“Jeez, điều này kinh khủng thực sự. Tớ không định thuê kiểu anime này “
“ Ai mới là người đáng ghét chứ, đồ phụ nữ cuồng loạn . Có vẻ như cậu không thể trở thành một Otaku nếu cậu cứ phản ứng quá cự tuyệt với một bộ anime như thế này.”
Tôi đột ngột trút hết cơn thịnh nộ của mình lên Koigasaki.
“ Là sao? Tại sao cậu là nói là tôi không thế ? “
Koigasaki dường như rất bất nhờ khi nghe tôi nói thế
“ Hãy hợp tác hơn đi. Cậu đã nói rằng tôi sẽ giúp cậu trở thành Riajuu và ngược lại cậu sẽ giúp tôi trở thành 1 otaku để tớ có thể tới gần hơn với Suzuki-kun. Đừng có mà dám nói với tôi rằng cậu đã quên điều đó. “
Đúng thế , quả thực chúng tôi đã bị ràng buộc bởi thỏa thuận đấy.
Aah, sao mọi thứ lại chuyển biến theo hướng này chứ…
Mặc dù tôi chỉ muốn tận hưởng cuộc sống yên bình của một học sinh cấp 3 thôi mà
Và nếu tôi có được may mắn, tôi chỉ hy vọng mình có một cô bạn gái dễ thương, thận trọng và trở thành Riajuu.
Nhưng thay vì thế… chẳng ai tưởng tượng ràng cuộc sống của một học sinh cấp 3 như tôi sẽ bị đảo lộn bởi cô nàng bạo lực Sweet Gyaru.
Mọi chuyện bắt đầu từ sau khi tôi gặp cô gái này, khi ấy cuộc sống cấp 3 của tôi bị rổi tung cả lên.