Cùng lúc đó, Sầm Bất Minh cuối cùng cũng đưa tay ra bắt tay Bạch Liễu, lạnh lùng nói: "Giữa chúng ta không có gì để nói."
"Giữa Đao phủ và người bị hành quyết không có gì để nói hết."
Sầm Bất Minh rút tay về quay người rời đi, Bạch Liễu nhìn bóng lưng đang lùi dần của Sầm Bất Minh, cảm giác như thần chết mới lướt qua lòng bàn tay mình.
Bạch Liễu chẳng để lộ biểu tình gì, hắn bình tĩnh nhìn Sầm Bất Minh đi xa.
——Người này nói thật.
Anh ta thực sự muốn giết hắn.
"Chuẩn bị đăng nhập trò chơi." Bạch Liễu trở lại đội ngũ của mình, ngữ khí bình thản, "Dùng mọi thủ đoạn, toàn lực giết chết Tên hề."
"Được!"
Tất cả mọi người đều đồng thanh đáp lời, chỉ riêng Mục Tứ Thành lại nghi hoặc hỏi: "Bạch Liễu, anh chỉ mới nói trọng điểm vây công của bên chúng ta, còn trọng điểm vây công của bên đối phương là ai?"
Bạch Liễu mấp máy miệng muốn nói gì đó, nhưng thấy tất cả đội viên đều nhìn chằm chằm mình thì dừng lại: "Tạm thời vẫn chưa xác định, vào game rồi chúng ta lại nói."
"Chẳng lẽ là anh?!" Mục Tứ Thành có chút khẩn trương, "Đậu má!"
"Không phải đâu." Đường Nhị Đả kiên quyết lắc đầu, "Trong phó bản này Bạch Liễu là người an toàn nhất."
"Bởi vì Tên hề sẽ không bắn cậu ấy."
"Em cũng nghĩ vậy." Lưu Giai Nghi suy nghĩ một hồi rồi nghiêm túc trả lời, "Em có hỏi Phoebe, chị ấy bảo là Daniel rất thích Bạch Liễu, thích đến mức ghen tị với tất cả những người chơi xung quanh Bạch Liễu."
"—— Dựa theo suy nghĩ này thì những người xung quanh Bạch Liễu có nhiều khả năng bị Tên hề tấn công hơn là anh ấy."
Rõ ràng vừa nghe được tin tức nguy hiểm như vậy, nhưng mọi người đều cảm thấy nhẹ nhõm một cách khó hiểu.
"Vậy thì tốt rồi." Mộc Kha cười nhẹ, hiếm thấy cậu cười một cách chân thành như vậy, "Nếu không bắn Bạch Liễu, chúng ta yên tâm chiến đấu."
"Vẫn nên cẩn thận thì hơn, dù sao đối phương không chỉ có Tên hề mà còn【 Đao phủ 】nữa." Bạch Liễu bình tĩnh nói, hắn đi tới lối vào đăng nhập bên cạnh màn hình lớn, " Nhớ giữ cảnh giác, vào trò chơi trước đã."
Khoảnh khắc mọi người chuẩn bị đăng nhập vào trò chơi, những biểu cảm tươi cười vui vẻ trước đó liền biến mất, trở nên vô cùng nặng nề.
Mục Tứ Thành liên tục thở ra hít vào, không còn vẻ mặt thoải mái cùng lời nói khoác lác như vừa rồi, căng thẳng đến mức hai tay không cử động được. Mộc Kha nắm chặt dao găm, cụp mắt xuống, bước chân nặng nề hơn so với bình thường, Lưu Giai Nghi liên tục mở giao diện hệ thống, sắc mặt nghiêm túc xác nhận kỹ năng trị liệu của mình.
Mọi người đều cảm thấy một cảm giác bị áp bức chưa từng có đến từ kỹ năng của Tên hề Daniel.
...Cho dù bị 【Giếng tội nhân】 của Sầm Bất Minh nuốt chửng, dẫn đến tử vong do kim bài miễn tử không có hiệu quả, nhưng chỉ cần có đủ điểm và linh hồn còn tồn tại thì vẫn có cơ hội phục sinh, nhưng nếu bị súng bắn nát linh hồn bắn trúng thì hoàn toàn không còn đường nào cứu vãn.
Ngay cả trò chơi cũng không thể cứu được một người chơi đã tan nát linh hồn.
Đường Nhị Đả là người biết rõ hơn ai hết.
Anh nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, chậm rãi buông lỏng nắm đấm bắt đầu tê dại, cố gắng bình tĩnh lại đầu óc hỗn loạn.
... Daniel và Sầm Bất Minh cùng một đội, điều này đã đảo lộn hoàn toàn nhận thức của anh, mặc dù mỗi dòng thế giới có những điểm thay đổi khác nhau, nhưng chưa bao giờ có biến động lớn như vậy.
Sự thay đổi này có thể so sánh với chuyện một thợ săn như anh đã gia nhập đội ngũ của Bạch Liễu.
Mọi chuyện chỉ là tình cờ thôi sao? Chẳng lẽ anh gia nhập đội Bạch Liễu đã tạo ra hiệu ứng bươm bướm? Tại sao Sầm Bất Minh lại hợp tác với Daniel? Cậu ta đang làm gì vậy?
Nhưng bây giờ nghĩ đến những điều này cũng vô dụng, việc cấp bách nhất là thu phục đối thủ, từ đó tìm ra đáp án cho những vấn đề này.
Đường Nhị Đả mở to đôi mắt xanh sẫm, nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Bạch Liễu đang bước vào lối đăng nhập, anh nắm chặt khẩu súng trong tay ——
——Lần này, anh sẽ không bao giờ để viên đạn đó chạm tới Chiến Thuật Gia của mình trước mặt mình.
【...Đang tải trò chơi...】
【 Hệ thống nhắc nhở: Người chơi hai bên đăng nhập trò chơi 《 Kẻ chết đuối đến từ tương lai 》】
【Trận đấu đội người (Thợ săn hươu) VS (Đoàn xiếc thú lang thang), chính thức bắt đầu. 】
Bạch Liễu mở mắt ra, hắn lơ lửng trong một vũ trụ tối đen sâu thẳm vô tận, chính xác hơn là hắn đang mặc một bộ đồ phi hành gia, bên hông trang bị dây nối an toàn, trôi bồng bềnh cách một trạm không gian không xa, bên cạnh hắn có một phi thuyền khổng lồ được gắn vào trạm vũ trụ.
Mà xung quanh và sau lưng hắn, trong không gian bao la tĩnh mịch, không phải là vũ trụ hắn nhìn thấy trong sách vở hay ảnh chụp trước đó, mà là rất nhiều trái đất quay quanh con tàu vũ trụ khổng lồ này theo quy luật nhất định, không có vành đai thiên thạch, không có các vì sao hình cầu lớn nhỏ khác nhau, mà chỉ có một thứ —— Trái đất được bao phủ bởi một vầng hào quang.
—— hoàn toàn giống với dòng thế giới hình quả cầu ánh sáng mà Bạch Lục đã từng cho hắn xem.
Phía sau "quả địa cầu" này có những quầng sáng rải rác và vỡ vụn của các ngôi sao phiêm phiếm màu xanh hơi bạc, nhìn thẳng vào chúng trong thời gian dài sẽ khiến người ta cảm thấy chóng mặt và rất khó chịu, giống như đang chìm vào một loại biển sâu nào đó, sinh ra cảm giác chết đuối.
Bạch Liễu nhanh chóng phát hiện nếu cứ nhìn thẳng vào những quầng sáng màu xanh bạc này trong một thời gian dài thì giá trị tinh thần của con người sẽ bị giảm sút liên tục, hắn nheo mắt lại —— quầng sáng quen thuộc này khiến hắn nhớ đến một vị thần nào đó.
【 hệ thống nhắc nhở: Bạn là một người chơi nhảy đã khỏi dòng thế giới hiện tại và đi vào dòng thế giới bên ngoài. 】
【Thần rất vui mừng với sự trưởng thành của bạn và chào đón bạn. Ngài ban tặng kiệt tác tối cao của mình —— (hệ thống trò chơi) cho bạn. 】
【 Kích hoạt nhiệm vụ chính: Mời đáp xuống phi thuyền, tìm chìa khóa phi thuyền, điều khiển phi thuyền, phi hành đến giao điểm trung tâm thế giới —— nơi tọa lạc Thần Điện. 】
"...... Xin hãy quay lại cửa khoang." Một thông báo máy móc phát ra từ bộ đàm bên trong bộ đồ phi hành gia của Bạch Liễu, "Sắp hết dưỡng khí, xin hãy quay lại cửa khoang."
Bạch Liễu xoay mũ bảo hiểm, nhìn xuyên qua cấu trúc cửa sổ trong suốt, cửa khoang nối với điểm cuối của dây an toàn đang từ từ di chuyển, hắn cầm dây an toàn, kéo nó vào, nhẹ nhàng bay đến cửa khoang rồi thu lại.
Cửa khoang đóng lại, một âm thanh máy móc từ phía trên truyền đến: "Đang tiến hành rà quét, điều chỉnh hoàn cảnh, kích hoạt trọng lực và hệ thống không khí, mô phỏng môi trường sinh vật sống, xin đừng cởi trang phục phi hành gia..."
"Mô phỏng hoàn tất, mời tiến vào bên trong."
Một luồng khí trắng từ dưới bốc lên, cảm giác lơ lửng trên người Bạch Liễu trong nháy mắt biến mất, dưới chân xuất hiện lực hấp dẫn, cảm giác không trọng lượng biến mất, hắn ngã xuống đất, trước mặt lại mở ra một cái cửa khoang khác, Bạch Liễu đi về phía bên trong trạm vũ trụ, cabin lối vào ở phía sau đã đóng cửa, trước mặt Bạch Liễu hiện ra khung cảnh bên trong tàu vũ trụ đang vận hành hết sức tinh vi.
Phía sau hắn là một hành lang gấp khúc lưới dài đăng đẳng có kết cấu kim loại, hai bên có các loại cánh tay cơ khí đang hoạt động, cánh tay cơ khí đặt một thứ gì đó vào lưới trên một dây chuyền lắp ráp khác, và một cánh tay cơ khí khác đóng dấu nó——【Đối tượng vận chuyển: Hiện thực dòng thế giới 】.
【Vật phẩm vận chuyển: Cây chiết Hoa hồng Càn Diệp (dị đoan)】
Bạch Liễu từ từ tháo chiếc mũ bảo hiểm của mình ra, treo nó sang một bên, hắn bước vào con tàu vũ trụ giống như nhà máy lớn này, nhìn xuống những thứ được sản xuất trên mỗi dây chuyền lắp ráp.
【Đối tượng vận chuyển: Dòng thế giới (trò chơi). 】
【Vật phẩm vận chuyển: Bó đuốc cháy mạnh (đạo cụ)】
【Băng tải: Bong bóng khí (đạo cụ)】
Bạch Liễu ——!" Âm thanh chạy vội của Mục Tứ Thành từ đằng xa truyền đến, cậu thở hổn hển, tựa hồ sợ Bạch Liễu chạm vào thứ gì đó trên dây chuyền lắp ráp, kêu lên, "Đừng chạm vào những thứ đó!"
"Tôi chưa có chạm." Bạch Liễu nhìn Mục Tứ Thành đang chạy đến trước mặt mình, nhướng mày, "Cậu chạm rồi à?"
Trên mặt Mục Tứ Thành có dấu vết bị cánh tay máy công kích, hai bên mặt còn có vết cào, cậu cười toe toét: "Lúc chạy quá nhanh nên đụng phải nó."
"Cánh tay máy ở đây có thể công kích đấy, tôi còn tưởng nó là quái vật nên đứng lại đánh một trận để kích hoạt Sách quái vật, hóa ra không phải, chỉ là cánh tay máy đơn thuần thôi."
"Phó bản này không cần kích hoạt Sách quái vật." Bạch Liễu rời mắt khỏi dây chuyền sản phẩm, bình tĩnh nói: "Toàn bộ phi thuyền này đều là hậu trường của hệ thống."
"Mỗi hộp chúng ta thấy đều là một thứ quái vật."
"Hệ thống... hậu trường?!" Mục Tứ Thành giật mình, "Ý anh là nơi này là hậu trường hệ thống?!"
"Sao chúng ta lại đăng nhập vào đây?!"
Bạch Liễu nhanh chóng ý thức được có chỗ không đúng, quay đầu nhìn Mục Tứ Thành: "Cậu không nhận được nhắc nhở của hệ thống à?"
"Phần giới thiệu bối cảnh ở đây là 【hậu trường hệ thống】còn gì."
Mục Tứ Thành khó hiểu nhìn Bạch Liễu: "Không có..."
"Chúng tôi có nhận được thông tin nhắc nhở gì của hệ thống đâu?! Nó chỉ bảo chúng tôi phải phối hợp với anh đi lên tầng cao nhất tìm chìa khóa, sau đó để anh nắm quyền điều khiển chiếc phi thuyền này thôi."
"Hệ thống thông báo cho các cậu là phải đi với tôi tới tầng cao nhất, phải không?" Ngữ khí Bạch Liễu bình tĩnh đến kinh người, "Nhiệm vụ này chỉ có tôi mới có thể hoàn thành, những người khác không làm được, đúng không?"
Mục Tứ Thành nhìn Bạch Liễu, sửng sốt gật đầu: "...Ừ."
"Thông báo chính xác là đi theo 【người chơi Bạch Liễu】 lên tầng cao nhất và giành quyền kiểm soát phi thuyền."
Cậu chưa từng thấy sắc mặt Bạch Liễu... khó coi như vậy.
"Vậy mọi người thì sao?" Bạch Liễu nhìn chằm chằm Mục Tứ Thành, "Trò chơi này gán cho cậu thân phận gì?"
Mục Tứ Thành cũng cảm giác được thái độ của Bạch Liễu có gì đó không ổn, cậu bấm vào giao diện điều khiển hệ thống của mình rồi đưa cho Bạch Liễu xem: "Đây nè."
Trong khoảnh khắc Bạch Liễu nhìn thấy thân phận của Mục Tứ Thành trên giao diện điều khiển, con ngươi của hắn co lại.
【 hệ thống nhắc nhở: Sau khi Mục Tứ Thành nhảy khỏi dòng thế giới đã bị cướp đoạt thân phận người chơi 】
【Xác minh lại thân phận. 】
【Thân phận thật sự: Sản phẩm vận chuyển dòng thế giới , dị đoan hình người, số thứ tự ——】
【——Đạo tặc khỉ mũ mặt trắng Mục Tứ Thành. 】
【Vị trí lưu trữ linh hồn trong hậu trường hệ thống phi thuyền —— tầng một. 】
Hô hấp Bạch Liễu ngưng trệ.
——Trên con tàu vũ trụ này, trong hậu trường hệ thống này, không chỉ sản xuất và vận chuyển những kẻ dị đoan, quái vật và đạo cụ đến tất cả các dòng thế giới, mà còn lưu trữ linh hồn của tất cả những người chơi đã tham gia trò chơi này.
Lưu Giai Nghi, Mục Tứ Thành, Đường Nhị Đả, Mộc Kha, Lục Dịch Trạm... Hắn sở hữu một nửa linh hồn của những người này.
Hậu trường của hệ thống sở hữu nửa còn lại.
【 Hệ thống nhắc nhở thân thiện: Người sở hữu chiếc phi thuyền này sẽ là người sở hữu hệ thống. 】
【Trở thành Tà Thần, vượt qua cửa ải cuối cùng. 】
...Đây chẳng phải là trò chơi gì hết.
Bạch Liễu chậm rãi quay đầu lại, nhìn 【trái đất】 xoay quanh phi thuyền bên ngoài cửa sổ trong suốt, con ngươi đen nhánh của hắn phản chiếu vũ trụ màu lam bạc —— đây chính là dòng thế giới.
—— Hắn đã đăng nhập vào thực tế dẫn đến 【tương lai】 cuối cùng.