Ngay từ đầu, tên những thành phố xuất hiện trong video trên mạng rất xa lạ, nội dung ngắn gọn, hình ảnh mờ nhạt. Sau này, video như vậy nhiều lên, nhưng chỉ có mấy thành phố và thắng cảnh nổi danh là có nhiều lượt xem, có thể trở thành video đứng đầu thì chất lượng cũng tương đối rõ.
Mười tiêu đề đứng đầu toàn là cái này, mấy tin tức giải trí, tuyên truyền phim mới linh tinh gì đó đều bị đè xuống không thấy đâu. Tất cả đề tài đều xoay quanh mấy video này.
Người siêu năng lực không thèm quan tâm đến pháp luật, tấn công người dân.
Chiếm vị trí thứ nhất trong top hot, rõ ràng là “video tên hề Carnevale”, cùng với vụ dây leo biến dị tấn công tiểu khu phố xx Hoa, Hải thành. Chuyện này xảy ra năm ngày trước, ngày đó chấn động toàn thế giới.
Các quốc gia trên toàn thế giới lục tục xảy ra một loạt các sự kiện, làm người ta phẫn nộ nhất là video tàu hỏa bốc cháy ở Ấn Độ. Vụ tấn công xảy ra khi tàu hỏa vừa rời khỏi sân ga. Lửa lớn nhanh chóng nuốt sống ba toa tàu, vì quá nhiều người chen chúc, nên chỉ có hành khách trên nóc xe, cạnh cửa sổ, và treo ngoài toa tàu kịp chạy trốn… Video do một vị khách nước ngoài quay được, vì vội vàng chạy ra, nên không quay nửa đoạn sau, trong video chỉ có thể nhìn thấy quả cầu lửa to như người và tiếng gào thét khủng bố.
Video tàu hỏa bốc cháy này chỉ tồn tại nửa giờ trên mạng Internet Trung Quốc, rồi bị xóa vì “điều lệ tương quan”, chỉ có vài screenshot lưu truyền rất hot. Có người kháng nghị, thì ngay lập tức bị người từng xem video và người trèo tường ra ngoài xem video nghiêm khắc chỉ trích, tỏ vẻ quá đáng sợ xem sẽ gặp ác mộng, Trung Quốc lại không có chế độ phân cấp, không xóa bỏ, người mắc bệnh tim xem được, có thể sẽ tai nạn chết người.
Vụ tấn công Đại lộ Champs-Élysées nước Pháp chiếm vị trí thứ ba trong các đề tài đứng đầu, có hơn mười video liên quan. Có thể thấy, ngay từ đầu chỉ là mấy người đập phá các cửa hàng, sau đó nhanh chóng biến thành nhân lúc rối loạn mà cướp bóc, tấn công người qua đường. Số lượng tội phạm cũng càng ngày càng nhiều, có vài kẻ không phải người siêu năng lực mà là người thường cũng tham gia hàng ngũ điên cuồng này.
Sau khi xe cảnh sát đến, mặt đất bỗng gồ lên một gò đất, mặt đường biến hình rạn nứt, lốp xe cảnh sát bị mắc kẹt, chiếc xe cảnh sát thứ hai bỗng bay đập vào nóc xe của đồng đội, khí nóng sinh ra trong vụ nổ làm vỡ nát tủ kính cửa hàng ven đường.
Video tấn công cảnh sát này, cũng bị cắt mất.
Có một vài video kết thúc bằng tiếng kêu sợ hãi và màn hình tối đen, vì là video nối Internet vừa quay vừa truyền phát nên người quay có bị thương hay không, còn sống hay không đều là ẩn số. Các loại suy đoán xuất hiện đầy phần dưới video.
Chính phủ các quốc gia chịu áp lực dư luận, công khai thừa nhận sự tồn tại của người siêu năng lực.
Nước Mỹ còn tuyên bố người siêu năng lực được tạo ra do hoàn cảnh thay đổi, trước đây có rất ít sự việc như thế này được ghi lại. Dù tin tức tuyên bố có nói biến hóa liên quan đến “trường” của không gian vũ trụ và tình cầu này, thì khi tin tức vừa đưa ra, người dân tất các các quốc đều sẽ hiểu là “Thực nghiệm sinh hóa thất bại, dẫn đến việc loài người biến dị”.
Nghe nói các nhân vật cấp cao thống trị các quốc gia, ở sau lưng tức giận mắng chửi mấy bộ phim điện ảnh về thảm họa tạo ra loại văn hóa tẩy não này.
Quần chúng kích động yêu cầu “sự thật”, yêu cầu giao ra hung thủ làm thí nghiệm sinh hóa trên cơ thể người, coi sự thật vài người dị năng tốt bụng công bố trên mạng về Thế giới Bị Từ Bỏ là nói linh tinh, quấy đục nước chờ chính phủ tẩy trắng.
Ở Trung Quốc, đa số mọi người đều không tận mắt thấy vụ tấn công, họ chỉ biết tình hình từ tin tức báo chí và mạng Internet, nên cuộc sống sinh hoạt vẫn trật tự như cũ. Có vài người hoảng loạn bất an, nhưng đa số đều cảm thấy tai nạn sẽ không xảy ra bên cạnh mình.
Đối với các bi kịch xảy ra ở nơi công cộng, một vài cách nói kỳ cục cũng lộ diện, theo thói đổ nước bẩn lên đầu người đã chết.
“Ai bảo mấy người ra ngoài mua sắm cơ”,“Ai bảo mấy người đi du lịch cơ”,“Ai bảo mấy người đi xem náo nhiệt, tham gia tụ hội”, “Đàn ông và phụ nữ có gia đình sẽ đi quán bar sao”, đủ các thể loại ngụy biện.
Mỗi lần nhóm não tàn bình luận đến vui vẻ, tổ viên cơ quan bí mật quốc gia Hồng Long lại muốn thở dài.
Họ theo lý trí rất khinh thường mấy lời nói này, nhưng vì ổn định trật tự, trấn an dân chúng, nên họ phải tùy ý mấy kẻ này tiếp tục phát ngôn.
Hành vi đổ lỗi cho người bị hại rất hay được thực hiện bởi những người đang sợ hãi. Nếu người chết, người bị thương sai, thì chỉ cần không làm như vậy là có thể bảo đảm an toàn của mình – cách lừa mình dối người này cực kỳ hiệu quả, con tốt hơn bất kỳ lời tuyên bố chính thức nào. Vòng tuần hoàn chết này, phải chờ đến khi tiêu chuẩn tố chất của dân chúng phổ thông cao lên mới có thể phá vỡ, giờ thì không có cách.
Các lời mắng chửi trên mạng liên miên không dứt, nhưng trong thực tế lại rất nhiều người nghe Tiến Sĩ Điên trong video xúi giục.
Nhiều người giảm bớt thời gian ra ngoài giải trí, bắt đầu tích trữ lương thực.
Trợ lý Lâm cũng là một trong số đó.
Cậu ta vừa lướt weibo trên di động, vừa sốt ruột nhấn còi.
Phía trước là lối vào bãi đỗ xe ngầm của siêu thị, nhưng không biết xảy ra chuyện gì, mà bảo vệ bãi độ lại dừng lại nói chuyện với chủ một chiếc xe. Đã dừng gần mau ba phút, mấy chiếc xe phía sau muốn vào bãi đỗ chỉ có thể kẹt ở đây.
Tiếng báo tin nhắn weibo vang lên, trợ lý Lâm trượt ngón tay, phát hiện trên trang đầu xuất hiện một weibo mới đứng đầu, có một video cậu ta chưa xem.
Cậu ta chửi một tiếng, trong lòng càng thêm bất an.
Mấy vụ tấn công tăng lên mỗi ngày, trợ lý Lâm vừa lo lắng an nguy của người thân và bạn bè, lại vừa cảm giác thấy đám nấm quái dị xuất hiện trong vụ đấu súng đêm giao thừa ở hội trường, cũng là người siêu năng lực làm trò quỷ.
Đã đến tháng ba, đoàn phim “Trúc đen” và Lý Phỉ đều không có tin tức gì, trợ lý Lâm không thể không đối mặt với một sự thực đáng sợ, có lẽ cậu ta sẽ thất nghiệp.
Nếu Lý Phỉ không cần trợ lý, cậu ta sẽ phải trở về Giải trí Tinh Thiên, đi cùng một vị nghệ sĩ khác.
Dù trợ lý Lâm có hai năm lý lịch huy hoàng, từng làm công việc bên cạnh ảnh đế Lý Phỉ. Thế nhưng bên cạnh ngôi sao lớn đều có nhân viên cố định, rất ít khi đổi người. Trợ lý Lâm không chen lọt, thì tiền đồ khó nói.
– Trừ khi đổi nghề đi học làm một người đại diện.
Tâm trạng trợ lý Lâm rất tệ, cậu ta lần lượt điểm lại từng nghệ sĩ có chút danh tiếng ở Giải trí Tinh Thiên ở trong lòng. Kết quả, không thể tìm nổi một người có tính tình tốt hơn Lý Phỉ. Không có tính tình xấu, dễ kích động, thì lại hay xoi mói, đau đầu nhất vẫn là cái loại nghệ sĩ đẹp trai lai láng nhưng mà EQ thấp, khi quay chương trình có thể đắc tội một đống người mà chính mình hồn nhiên không biết…
Đương nhiên, mấy tật xấu này so với nghệ sĩ Tập đoàn Quang Thế, đều là trò nhỏ.
Cho nên trợ lý Lâm không nghĩ tới việc đi ăn máng khác, rời khỏi Giải trí Tinh Thiên. Cậu ta không muốn làm trợ lý cho cái loại nghệ sĩ thích đua xe, quan hệ nam nữ bừa bãi, hại nhân viên cùng đoàn phim này. Nói không chừng còn phải phối hợp với người đại diện kiêm chức dẫn mối để nghệ sĩ làm quy tắc ngầm. Nếu rơi xuống tình trạng đó, trợ lý Lâm thà rằng bỏ luôn nghề.
Tiếng còi chói tai khiến trợ lý Lâm tỉnh lại, cậu ta thò đầu ra nhìn, phát hiện lối vào phía trước vẫn tắc.
“Này, sao thế?”
Bảo vệ bãi đỗ chạy tới luôn mồm giải thích, trợ lý Lâm cũng vừa lúc nhìn thấy trước bãi đỗ xe đặt một cái bảng “Đã đầy xe”.
“Gì vậy. Bãi đỗ xe gần đây đều đầy rồi, tôi vừa xem qua.” Người lái chiếc phía phía sau cau có.
Bảo vệ vội nói đã có người đứng trên đường thông báo cho mấy chiếc xe sau. Còn những chiếc xe bên này, sẽ rất mau có xe trong bãi đỗ đi ra. Chắc chắn một lúc nữa sẽ có chỗ để xe.
Khi nói chuyện, quả nhiên có một chiếc xe Q chạy ra, cửa sổ xe hạ xuống, lái xe nói với những người này: “Tất cả đừng chờ nữa, đi chỗ khác đi! Dầu và gạo giá rẻ đều hết rồi, rau dưa cũng chỉ còn rau héo thôi. Tôi đành lấy mấy bình nước khoáng và hộp bánh quy.”
Nghe lời này, tất cả mọi người đều ca thán.
Trợ lý Lâm cảm thấy tình hình của siêu thị khác chắc cũng không tốt hơn là bao, nên dự định mua được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu. Nhưng xe cậu ta bên trong, chỗ này lại đỗ kín không còn chỗ trống, chỉ đành theo dòng người vào đỗ xe rồi ra ngoài tính sau.
Bên trong bỗng náo loạn, có lái xe kỹ thuật không tốt, đụng nhẹ vào đuôi xe khác, tranh cãi nổ ra.
Đầu trợ lý Lâm như muốn to gấp đôi, cậu ta nôn nóng vỗ tay lái, cầm di động gọi cho bố mẹ ở nhà trước, khuyên họ ở trong nhà, đừng ra ngoài tranh đồ đề phòng bị thương, sau đó cậu ta lại gọi Giản Hoa.
– Hai tháng trước, Lý Phỉ rời khỏi Hải thành. Vì người quen trong giới giải trí đều truy hỏi về sự việc tối giao thừa, Lý Phỉ ngừng dùng di động đổi sim mới. Nhưng bốn ngày trước, trợ lý Lâm phát hiện số mới này cũng không gọi được, may mà cậu ta có số di động của Giản Hoa.
Khi chờ nhấc máy, trước mắt trợ lý Lâm nhoáng lên một cái, cậu ta hoảng sợ trợn trừng hai mắt, nhìn người bỗng xuất hiện trước xe cậu ta.
Đầu tóc bù xù mặt mũi bẩn thỉu, quần áo không thể che thân, vài chỗ trên người còn có vết thương.
Gặp quỷ!
Trợ lý Lâm dám thề lúc trước chỗ này không có ai.
Mùi máu tươi vẫn bay vào cửa sổ xe. Người kia quay đầu, ánh mắt dữ dằn nhìn chằm chằm trợ lý Lâm.
“A!” Trợ lý Lâm sợ tới mức đánh rơi di động.
Cậu ta rít lên, muốn kéo cửa sổ xe lên. Cái kiểu “di chuyển trong nháy mắt” này chắc chắn là người siêu năng lực!
Di động rơi trên ghế lái phụ truyền ra tiếng Giản Hoa: “A lô?”
Trợ lý Lâm luống cuống tay chân tháo dây an toàn, cầm di động, xuống từ cửa xe bên kia.
Vừa xuống xe trợ lý Lâm đã hối hận, vì người bộ dạng bần thịu bỗng xuất hiện không chỉ có một người, có người còn cầm dao dính máu trong tay.
“Được cứu rồi, chúng ta được cứu rồi. Ha ha ha!”
Mấy kẻ điên này hoan hô, ánh mắt hung ác, khi phát hiện đám người trợ lý Lâm đang kinh hoàng chạy trốn, chúng trừng con mắt đỏ như máu, chộp lấy dao chém về hướng họ.
“Cứu mạng!”
Tiếng la hét thảm thiết, tiếng cầu xin, bãi đỗ xe hỗn loạn.
Người còn ở trong xe, nghiến chặt răng, không quan tâm, đâm ngã rào chắn ở cửa ra vào, định lao ra.
Một kẻ dữ dằn lăn người tránh xe, nhìn chiếc xe đang lao nhanh, gã cười dữ tợn duỗi tay. Trợ lý Lâm trơ mắt nhìn chiếc xe bốn bánh kia nhẹ nhàng bay lên.
Người trong xe cũng thấy không ổn, gào thét mở cửa xe, nhảy ra.
Độ cao chưa đến hai mét nên không ngã chết, người lái xe giãy dụa chống tay đứng lên xong liền chạy. Trong xe còn có tiếng trẻ con khóc, thế nhưng tên lái xe kia không thèm quay đầu.
Mấy kẻ dị năng như thấy chuyện gì thú vị, nở nụ cười vặn vẹo, rồi vươn tay, ô tô lơ lửng trên không lập tức bay ra ngoài đuổi theo người chạy trốn.
“Rầm!”
Ô tô rơi xuống, một chân của người chạy trốn bị kẹp dưới bánh xe, thảm thiết cầu cứu.
Hai chân trợ lý Lâm nhũn ra, lảo đảo bò lết xông về phía khu vực xanh hoá, sau lưng cậu ta là tiếng kêu điên cuồng của mấy kẻ hành hung: “Giết chúng. Sao bọn chúng không phải chịu đói khát. Sao bọn chúng không gặp phải quái vật!”
“Giết chúng!”
“Tay chân mất cảm giác rất đáng sợ sao. Đáng sợ gì chứ! Bọn mày cũng đâu bị xé xác nuốt sống!”
“Chạy đi. Sao mày không chạy?”
Có người phụ nữ đi giày cao gót té trên đất, cô ngay cả cầu xin cũng không kịp, đã nằm trong vũng máu.
Bảo vệ bãi đỗ xe mau lẹ tránh thoát dao phay, nhưng sau lưng anh ta bị một trùy bằng đâm trúng tim, máu tươi phun đầy mặt trợ lý Lâm.
“Đồ ngu. Dùng dao, đừng dùng dị năng, sẽ dụ nấm ra!”
Mấy kẻ hung ác phía sau phát hiện túi mua sắm siêu thị trong xe đựng đầy đồ ăn.
“Có đồ ăn!”
“Đây là của tao!”
“Cầm xong đi mau. Bọn mày m nó quên mất đây là thế giới thực à?”
Những vẫn có kẻ dị năng mắt điếc tai ngơ, bắt đầu đập xe đập cốp xe. Trợ lý Lâm lảo đảo chạy xuyên qua khu vực xanh hoá.
Khi thấy một đám người đến, cậu ta suýt thì bật khóc: “Cứu mạng. Chạy mau, có…”
Mấy âm sau bị kẹt trong cổ họng.
Vì nhóm người này cũng không bình thường, trên người có máu tươi.
Bộ dáng quần áo không rách rưới bẩn thỉu lắm, cho nên ban đầu trợ lý Lâm không để ý.
Trên ngực những người này đeo một chiếc huy chương đen dễ khiến người khác chú ý, phía trên không có hoa văn gì.