Ngày hôm sau, tôi mang quân từ lâu đài đến nhà thờ.
Hiệp sĩ đoàn và quỷ tộc đang xếp hàng trước mặt tôi.
Số lượng vào khoảng 800.
Khá là ít cho một cuộc chinh phục quốc gia nhưng cần ưu tiên tính linh động để đột kích.
Chưa kể tất cả đều thuộc hàng ưu tú nữa.
Tuy không chọi nghìn được nhưng tiềm năng của họ phải ngang hàng tướng lĩnh.
Năng lực cá nhân sẽ hữu ích cho những trận chiến bất ngờ.
“Chuẩn bị xuất quân. Các cô gái, chúng ta sẽ hạ gục ả thiên nữ kiêu ngạo dám xem thường mặt đất ấy.”
Toàn quân hét vang theo lời tôi.
Phát biểu các thứ phiền phức thật nhưng những cô gái đã bị quyến rũ này sẽ có khí thế hơn nếu tôi làm vậy.
“Aisha, mấy em sẵn sàng chưa?”
“Vâng, ổn cả. Bất cứ lúc nào.”
Các nữ hoàng đứng sau tôi.
Những người không thể chiến đấu như Yarina thì ở lại.
Aisha không có năng lực chiến đấu nhưng cô ấy phải được chứng kiến mọi thứ.
“Được, triển khai theo kế hoạch. Tiến quân!”
Theo lệnh tôi, toàn quân di chuyển.
Tất cả bước qua cánh cổng.
Sau khi được bọc trong ánh sáng, thiên quốc trải rộng ra trước mắt tôi.
Các toà nhà được xây chắc chắn từ đá.
Không thể tin là chúng đang lơ lửng trên bầu trời.
“Đây là Thiên quốc ư?”
Không lạnh lắm, gió nhẹ.
Tôi cũng chẳng thấy dốc nữa.
Toàn thành phố hẳn được bảo vệ bởi kết giới nào đó.
Chúng tôi đang đứng trước cánh cổng ở rìa thành phố.
Quay mặt lại, cánh cổng vừa đi qua và cái này đúng là đồng nhất.
“Các ngươi là ai? Ta chưa nghe gì về chuyện cổng được kích hoạt cả.”
Rất nhiều binh lính xuất hiện từ một toà nhà gần cổng.
Họ tập hợp thành đội hình hoàn hảo.
“Hạ chúng!”
Elenaira và Eunice hành động, đám lính bị đàn áp nhanh chóng.
Sau đó, chúng tôi đột nhập trụ sở và liên lạc với đồng minh.
“Cảnh báo… không kích hoạt.”
Theo nữ tu hôm qua, có một chuông cảnh báo toàn thành phố khi xảy ra tình huống khẩn cấp, nhưng hiện chưa thấy gì cả.
Có vẻ chúng tôi đã đột kích thành công.
“Tốt, tiếp tục như kế hoạch. Tách nhóm ra và tiến lên.”
Leona chỉ huy đội quân và gửi đi các hướng.
Lúc sau, một hồi chuông réo lên khắp vùng.
“Đến màn chính rồi, sẵn sàng chưa?”
Tôi hỏi Aisha và Olivia.
Thông tin tôi nhận được là thiên nữ có thể dùng ma thuật.
Vậy thì cô ta sẽ không thắng Olivia, Thánh nữ tộc Elf, một chọi một được.
Vì chỉ là nhân tộc, cô ta không thể vượt qua ranh giới chủng tộc.
“Cứ giao cho em, chủ nhân. Nếu chỉ có mình cô ta thì em thắng chắc.”
“Cảm ơn Olivia.”
Để có được tình huống một chọi một ấy, tôi phải đảm bảo lính địch bị phân tán.
Thiên lâu lúc này hẳn đang không phòng bị.
“Đi thôi.”
Tôi bắt lấy cả hai và dịch chuyển. đến lâu đài trong tầm mắt.
Tại đó đang náo động.
Sau khi thiên quốc hình thành, hẳn nó chưa từng bị tấn công.
Nền hoà bình ngu ngốc đang lung lay, hẳn đám lính bối rối lắm.
“Như dự tính. Chúng ta vào trong thôi.”
Hầu hết nhân lực đã bị điều động.
Chúng tôi tiến vào một cách dễ dàng.
Cũng có vài kẻ đứng ra chặn đường nhưng tôi hạ hết bằng quyến rũ.
Phải bảo toàn sức mạnh cho Olivia.
“Cô kia, thiên nữ đang ở đâu?”
“Th-thiên nữ ở trong văn phòng trên 3 tầng nữa!”
“Ngoan lắm!”
“Hawaaa!”
Người lính tôi hỏi chuyện sụp xuống.
Hừm, quyến rũ mạnh đến mức này sao?
Đành chịu, đây là lần đầu tôi sử dụng ở cuộc chiến diện rộng mà.
“Ồ, anh đang lo à?”
Aisha cất tiếng khi thấy tình trạng của tôi.
“Ừm, đây là nữ hoàng cuối cùng rồi. Điều đó khiến anh thấy không yên sao đó.”
“Nhưng vậy mới giống Ryuu chứ.”
“Có lẽ.”
Sự căng thẳng giảm xuống trong khi chúng tôi trò chuyện.
Cùng lúc, đã đến đích.
Tôi vô hiệu hoá lính gác bên ngoài căn phòng rồi mở cửa với phong thái hiên ngang.
Bên trong có một chỉ huy, vài người phụ nữ và một người nổi bật khác.
Hẳn đây chính là thiên nữ.
Tôi hạ đám người phản ứng chậm trước sự xuất hiện lạ mặt.
“Ngươi là kẻ xâm nhập?”
Thiên nữ nói, mắt liếc nhìn người chỉ huy đã bị quyến rũ mất đi lý trí.
“Phải, ta chính là người chủ mưu.”
“Chết đi.”
Tia lửa loé lên.
Không rõ chuyện gì nhưng dường như Olivia đã chặn đòn tấn công của cô ta.
“Cục súc thế, làm quen nhau đã nào.”
Thiên nữ nhìn Olivia đang mang vẻ mặt điềm tĩnh sau khi chặn được đòn công kích.
“Chán thế. Để ta bắt đầu trước. Ta là Miura Ryuta.”
“Ta là Judith, Thiên Nữ. Cuộc nói chuyện này thật vô nghĩa.”
“Tại sao?”
“Vì ta sẽ lấy đầu ngươi ngay thôi. Một kẻ ngu xuẩn dám đặt chân lên Thiên Quốc.”
Dù lời nói lịch thiệp, thái độ cô ta cho thấy rõ sự coi thường chúng tôi.
Sếp như này bảo sao đám thuộc hạ cũng xem thường người dưới mặt đất.
“Đây sẽ là ngày cuối cùng cô có thể khinh thường bọn ta. Ta đã thống trị toàn cõi trần và cô sẽ là mục tiêu kế tiếp.”
“Vậy thì càng tiện lợi. Ta sẽ hạ ngươi và cai trị mặt đất từ trên trời.”
Ngạo mạn thật.
Cô ta chắc là người kinh khủng nhất tôi từng gặp.
“Ngươi nên bảo vệ người của mình sớm đi. Nếu cứ im miệng quay về nhà thì sẽ được sống lâu hơn chút đấy.”
“Ta hiểu rồi, cô vẫn ổn dù người của mình có ra sao đi chăng nữa nhỉ?”
Nữ tu kính trọng cô ta rất nhiều và việc cai trị thiên quốc cũng rất tráng lệ, nhưng tôi không thể chấp nhận một người phụ nữ như này thống lĩnh mặt đất.
“Olivia, lên đi.”
“Fufu, ta sẽ được thể hiện trước mặt chủ nhân. Ta sẽ bắt cô nuốt lại lời vừa nói và trở thành một con chó.”
Cô nói và triệu hồi ma thuật, bắn sét vào Judith.
“Không hổ danh elf, một cấp độ khác hẳn nhân tộc, nhưng… Haa!”
Judith cản nó bằng một kết giới phép.
“Chủ nhân, xin hãy lui lại. Trận này sẽ dài đấy.”
“Được, trông cậy vào em.”
Tôi và Aisha di chuyển đến góc phòng.
“Ta khen ngợi sự dũng cảm của ngươi. Thế nhưng, trước ta mọi thứ đều vô dụng.”
“Trả những lời đó lại cho cô luôn.”
Nữ hoàng thiên không đối đầu Nữ vương elf.
Một cuộc chiến không khoan nhượng.