“…Ngươi đã làm gì Yushu? C-cảm giác này là gì…?”
Đôi má Yushi đỏ lên và cô hỏi tôi với vẻ mặt hừng hực.
“Hử… Yushu, thấy, lạ… Hử?”
Có vẻ cheat Quyến rũ đã phát huy tác dụng.
“Ta đã niệm phép lên cô.”
“Phép…?”
“Phải.”
Yushu trông chẳng hiểu gì cả.
Chỉ là nứng thôi mà, dường như cô ấy chưa có kinh nghiệm về chuyện này.
Đầu óc cô trẻ con hơn vẻ bề ngoài.
Nếu không hiểu thì cũng sẽ không biết chuyện gì sắp xảy ra đâu.
“Cái này, làm sao để hồi phục…?”
“Còn tuỳ vào cô thôi.”
“Cảm giác này, lần đầu… Ngươi, mau hồi phục!”
“Tại sao?”
“Tim đập thình thịch, kỳ lạ! Lần đầu bị!”
Lần đầu tôi thấy phản ứng ngây thơ thế này đấy.
Dù Yushu không có ý xấu, việc hạ Thánh nữ để loại bỏ phong ấn quan trọng hơn.
Tôi không biết về vai trò hộ vệ nhưng rõ ràng cô ấy đang cản đường.
“Yushu, muốn biết cảm giác ấy là gì không?”
“… Cơ thể, nóng nực… không chịu được. Mau nói!”
“Thế thì phải hứa là sẽ dẫn bọn ta đến chỗ Thánh nữ?”
“Ư… Riêng chuyện đó… không thể…”
Ầy, cô ấy vẫn chống chọi được kìa.
Vì không có kiến thức về tình yêu nên hiệu ứng của ma thuật mới yếu vậy.
Đành phải mở lớp học thôi.
Tôi sẽ khiến Yushu hoàn toàn gục ngã dưới chân mình.
“Rồi rồi… Thoả thuận chút đi, và ta sẽ cho cô biết cách chữa.”
“Uun… Hiểu. Mau!”
Yushu đã mất đi sự điềm tĩnh lúc trước.
“…Làm theo lời ta nhé.”
“Un, hiểu!”
Yushu hơi phấn khích đáp lại.
Câu trả lời khác với bình thường nhưng tôi không bận tâm và lập tức bắt đầu.
“Trước tiên là thổi kèn.”
“Cái đó là…”
Hình như Yushu đã biết chút ít từ đâu đó.
“Cách nhanh nhất để xoá phép là thoả mãn cô.”
“Sao Yushu cần được thoả mãn trước khi hồi phục?”
“…Ta chưa nói được. Nếu dẫn đường cho bọn ta thì cô sẽ biết.”
Mặc cả tí nào.
Không được quên mục đích chính của chuyến đi này.
“Cây kiếm của Đức vua ở một đẳng cấp hoàn toàn khác so với lũ đàn ông ngoài kia. Yushu, cô may mắn lắm đấy.”
Elenaira bên cạnh tôi lên tiếng.
“Thật sao? Vậy, ta sẽ làm cái thổi kèn đó.”
Lời nói của Elenaira có ảnh hưởng sao? Yushu quỳ xuống trước tôi.
Rồi, đút cậu bé của tôi vào miệng không chút do dự.
“nnu… jururu…juru…”
Cô hùng hổ ngay đợt dạo đầu.
“Tốt lắm.”
“Jubu, jububobobo, nburururu…”
Âm thanh phát ra từ cô gái trông như trẻ nít, cô bú mạnh mẽ.
Cô bú liều mạng, cô nhìn tôi với ánh mắt hướng lên.
“Hjubo, nbu, sao…? Sướng không?”
“Ừ, không tệ đâu.”
“Ta sẽ mạnh hơn. Jubobo, nnbururururuuu!”
Yushu hăm hở thổi kèn.
Cô thật sự muốn nhanh được xoá phép đến vậy à?
Không phải, đây là hiệu quả của cheat quyến rũ.
Trông thấy tiềm năng trong tương lai của Yushu, tôi nở nụ cười mỉm.
“Cô, không tệ cho lần đầu chút nào.”
“Fue? Thật ư?”
“Làm hết sức đi, mút lực lên.”
“Thế này?... Jubobobooooou!”
“Tuyệt.”
Yushu thổi kèn khá vụng nhưng không tệ lắm.
Vẫn còn chặng đường dài mới vươn được đến tầm của Leona, nhưng sướng lắm.
Cứ tưởng chỉ là một cô bé ngây thơ, ai ngờ lại tìm được ngọc trong đá.
“Dùng lưỡi liếm quanh đi.”
“Hiểu. ntoo…”
Yushu liếm đầu khấc bằng đầu lưỡi.
“Rerorerorero…!”
“Cứ thế”
“Rerorerorero…rerorerorero…!”
Cuốn quanh đỉnh đầu kiếm, cô làm một cú thổi kèn cuộn xoắn.
Không ai dạy mà có thể thực hiện được, tài năng.
Dạy dỗ kiểu gái này vui thật.
“Thế… nào đó… Yushu thấy choáng.”
“Không sao.”
“Tốt… tốt… Yushu đang làm tốt.”
“Đúng thế, thấy khá hơn chưa nào?”
“Rồi.”
Đó là bản năng… À không, Yushu không thể chống lại khoái cảm.
Bản thân cô không nhận ra rằng mình đang ngày càng tập trung vào cái miệng, cứ vậy mà tiếp tục thổi kèn.
“Rerobobobo…!”
Tuyệt vời… kỹ năng kết hợp cuộn và mút.
Toàn bộ thằng nhỏ đang ở trong chiếc miệng nhỏ bé mạnh mẽ đầy những thanh âm.
Sắp rồi.
“Njubo, gubo bobo!”
“Ta sắp ra rồi.”
“R-ra cái gì cơ…?”
“Fuu… Vậy là cô không biết hả?”
Tôi không nói đâu.
Thế thú vị hơn.
“Nnu!? N-nó đang phồng lên.”
“Cứ giữ trong miệng đi.”
“Fue? An, gobo, nbu, agu!”
Tôi nắm lấy đầu Yushu đồng thời nhấp hông.
Vẻ mặt nhăn lại trong đau đớn, có vẻ cô đang cố sức chịu đựng.
“Tới này.”
Không chịu được cảm giác nhầy nhụa trong cái miệng ấy, tôi xuất.
“Nhận lấy hết đi.”
“Nnuuuuuuu!?”
Miệng Yushu phồng lên thấy rõ bởi lượng lớn tinh dịch tôi phóng ra.
Cô ấy nuốt đống dịch mà không làm trào ra.
“Ực… ực…”
“Nuốt hết rồi thì cho ta xem.”
“Ực, ực… ưừm”
Yushu ưng thuận.
Và,
“Aaaaan”
Cô há lớn miệng, bên trong không còn chút dịch nào.
“Haahaa… khủng”
“Làm tốt lắm.”
“Thấy mệt…”
Tưởng nhầm tôi đã thoả mãn, Yushu ngã ra đất thở.
Nghỉ sớm thế cưng.
“…À phải. Nếu dẫn dường cho bọn ta thì sẽ có thứ còn tuyệt hơn nữa đấy.”
“Hơn nữa…?”
Dao động rồi.
“Đúng đúng.”
“… Còn tuyệt hơn vừa nãy!?”
“Đúng đúng.”
“Nhưng nếu Yushu làm hơn nữa… thì sẽ ngất…”
“Sẽ nhanh thôi. Cô tính sao đây Yushu?”
“Nếu chỉ một chút… thì… cũng được…”
“Chắc không đấy? Chẳng phải cô đã nói sẽ không cho bọn ta vào rừng sao?”
“…Aa, sẽ dẫn đường! Cho Yushu sướng hơn nữa!”
“… Rất tốt. Trẻ ngoan sẽ được tặng quà!”
Dứt câu, tôi bắt Yushu đứng dậy.
Rồi cục thịt đã ướt đẫm nước miếng, tiến đến vùng ẩm ướt của Yushu.