Tôi lập harem nô lệ với cheat Quyến rũ tại dị giới

chương 14: forzand sau đó

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tóm tắt câu chuyện sau khi Elenaira quy phục.

Nói ngắn gọn thì, vương quốc này đã thuộc về tôi.

Tôi được đưa lên làm Vua nhờ lời nói của Nữ hoàng Elenaira.

Tuy nhiên, vì không hứng thú với những thứ như chính trị, tôi trao lại quyền lực thực sự cho Elenaira.

Cô ấy cũng là nô lệ của tôi.

Tôi làm với cô ấy bất cứ khi nào mình muốn, tôi đã giành được vị trí thuận tiện nhất để vui chơi thoả thích.

Tôi chọn lựa đàn bà để sử dụng cheat quyến rũ, và chỉ niệm ma thuật lên người phụ nữ hợp khẩu vị của mình.

Nhân tiện, tôi đã giải trừ ma thuật trên những người phụ nữa khác và họ sẽ tuân theo chỉ thị của Elenaira.

VIệc tất cả bọn họ đều yêu tôi sẽ rắc rối lắm, rồi lại dẫn đến những hậu quả lớn hơn cho xem.

Phải, nghĩ lại thì, Aisha có hỏi “Tại sao anh không dung ma thuật quyến rũ ngay từ đầu?”

Câu hỏi khá hợp lý, nhưng làm sao tôi giải thích được mỹ học của mình đây? Tôi không muốn sử dụng cheat quyến rũ với mức độ lớn như vậy cho đến khi nào Elenaira sụp đổ.

Tôi đã thắng Elenaira, rồi dùng cheat quyến rũ lên những người đi theo cô ấy.

Kết quả là có thể mở rộng phạm vi của cheat quyến rũ, nhưng sự thực thì tôi không biết khi còn chưa thử.

Vì thế, tập hợp phụ nữ xung quanh lâu đài là việc cần thiết.

Với sự chú ý ấy, đó quả là một vụ bội thu.

Với đàn ông, tôi quyết định giới hạn đến tối thiểu sự tự do của họ.

Theo góc nhìn cụ thể thì không phải đàn ông chịu cực khổ và mất nhân quyền, nói đơn giản, họ là không cần thiết trong lao động và hoạt động kinh tế.

Khi tôi nghĩ về việc giảm dân số, giờ đàn ông không còn vị thế gì nữa.

Tôi đã đề ra vài biện pháp cứu nguy cho họ.

Và, tôi đã quyết định biến cung điện của Elenaira thành nhà mình như trụ sở hoạt động tương lai.

Tôi sẽ rời đi cho chuyến hành trình, rồi quay lại đây nếu có chuyện xảy ra. Tôi thống trị một vương quốc nhân tộc, là vương quốc lớn nhất, thật thoải mái.

Thêm nữa, tôi đã nhận được báu vật của Elenaira, và nút thắt đã được gỡ bỏ.

Thứ vũ khí này có thể chém tầm xa hơn nữa.

Tôi phân tích nguyên lý và áp dụng với ma thuật của mình. Với nó, về cơ bản tôi có thể đi bất cứ đâu mình muốn.

“Chúng ta sẽ tấn công nơi nào tiếp đây?”

Aisha bên cạnh hỏi.

“Vương quốc nhân tộc Japoneru được đấy.”

“Tại sao?”

“Quả thực tấn công nó rất khó.”

Nghe tôi lẩm bẩm, Aisha gật đầu xác nhận.

“Dù là một vương quốc nhân tộc, nó có chút đặc biệt nhỉ? Lẽ nào kế hoạch của em không khả thi?”

“Kế hoạch của em không táo bạo đến thế đâu, anh không thể dễ dàng đến Japoneru được.”

“Không thể cứ tiến vào sao? Em đã hoàn thành nó rồi đúng chứ?”

“Vâng. Mà, quả đúng là những nữ hoàng khác, họ sẽ thắt chặt phòng thủ cứ địa quan trọng của mình. Trong trường hợp Japoneru, anh không thể vượt qua được, nên việc xâm lược là bất khả thi.”

Bản đồ thế giới được chuẩn bị bởi Leona, và tôi thử xem liệu có thể tiến vào vương quốc khác hay không.

Tôi có thể dễ dàng tiến vào lãnh thổ của những vương quốc khác.

Nhưng, lại không thể với Japoneru.

“Họ hẳn đã cảnh giác với anh.”

“Phô diễn sự kiện vừa rồi hào nhoáng đến thế thì đấy là chuyện tất nhiên thôi. Cơ mà, đó là mục đích của anh phải không?”

“Không. Chỉ là nếu điều đó xảy ra thì sẽ dễ dàng hơn cho anh trong tình thế hỗn loạn thôi. Thêm vào đó, niềm vui khi chiến thắng sẽ càng tăng cao.”

“Fufu, anh đúng là tệ thật đấy.”

Nếu biết cách đánh giá thì họ sẽ phải chú ý đến sức mạnh của tôi.

Nếu thế, họ sẽ cảnh giác hơn dựa vào đánh giá của mình.

Tôi muốn xem đầu não của mỗi vương quốc sẽ quyết định thế nào trong tình cảnh vô vọng này.

“Ryuu, em mừng là đã đặt niềm tin vào khả năng của anh. Em thật sự không buồn chán chút nào.”

Tôi vui vì Aisha thấy thoả mãn.

“Nghĩ lại thì, anh không thể tới vương quốc trên không nơi thiên nữ cai trị? Em thấy sao Aisha?”

“Em nghĩ là vì vương quốc đó không nằm trên bản đồ. Toàn bộ vương quốc đó trôi nổi trên trời.”

“Và nó ở đâu?”

“Em không rõ chi tiết nhưng, có vẻ vương quốc đó kết nối tới một nơi nào đó.”

“Ra vậy.”

Tôi sẽ để nó sau.

Lúc này, tôi nên tìm cách tới Japoneru.

“Elenaira, ta muốn hỏi một chuyện. Có cách tiếp cận Japoneru không?”

“Đức vua của em, không có con đường nào đến Japoneru cả.”

“…Không ư? Nó phải kết nói với một nơi nào đó chứ?”

“Đó là một vương quốc độc lập, họ tránh việc giao thương nhiều nhất có thể. Và họ chỉ liên hệ với nơi đây bằng một cách duy nhất.”

“Là vì giao kèo của em sao?”

“Vâng.”

Tôi thắc mắc là họ có dùng tiền không.

Ngay chỉ Elenaira, nếu tiền ít đi thì cô ấy cũng sẽ gặp rắc rối.

Nếu so sánh lợi thế, chẳng lý do gì Forzand có thể ngang sức với Japoneru.

“Chúng ta đột nhiên chạm đến bế tắc rồi.”

Aisha nói với vẻ sung sướng.

…Đúng là một cô nàng xấu tính.

“Đức vua, dường như không có phương pháp nào đâu ạ.”

“Cái gì?”

“Một con tàu không được phép rời đi… ngoại trừ hải tặc.”

“Hải tặc?”

“Những kẻ ngoài vòng pháp luật. Em nghe nói họ thu thập người và bắt chúng làm việc.”

“Fumu.”

Nói đơn giản thì, đó là những người bị trục xuất khỏi vương quốc.

Họ tập hợp đám đó lại, và bắt phải sống nghề ăn cướp…

“Có thể đi bằng tàu đó không?”

“Đó sẽ là vấn đề quốc tế. Cho dù ngài có bỏ qua tranh chấp biên giới, vùng biển xung quanh vẫn rất khó nhằn, và nếu không quen với nó thì sẽ không đến được.”

“Nhưng hải tặc lại có thể?”

“Em nghe nói chúng buôn lậu vật phẩm đáng ngờ. Chúng hẳn đã dùng những thứ đó.”

“…Quyết định rồi. Trước hết là đi gặp hải tặc.”

“Đức vua!? Th-thế nguy hiểm lắm…”

“Fuu…”

Tôi mỉm cười.

“Ta là vua của Forzand. Em nghĩ một người nắm giữ vương quốc này mà lại gặp nguy hiểm sao?”

“Chuyện đó…”

Nghe tôi nói, Elenaira bối rối nhìn xuống.

“…Đức vua, em hiểu rồi. Nhưng mà, xin hãy cẩn thận.”

“Ừ, đừng lo. Elenaira, hãy trông coi vương quốc này. Sau cùng thì một nữ hoàng cao quý như em là rất cần thiết.”

Tôi đứng dậy khỏi ngai vàng.

Giờ thì, phải đi nói chuyện với hải tặc trước đã.

Truyện Chữ Hay