Game rác.
Thông thường chỉ những game chả có tí thú vị hoặc các nhân vật trong game không được cân bằng.
Hay còn là một con game được điều hành tệ hại.
Tuy nhiên, có một trường hợp khác.
Chính là độ khó khăn cao một cách vô lý.
Game thực tế ảo [Tháp Thí Luyện] chính là như vậy.
Một năm sau khi phát hành, các game thủ Hàn Quốc, những người muốn khiến nhà sản xuất phải ngỡ ngàng ngơ ngác và bật ngửa, đã cùng nhau đổ xô vào để chinh phục con game này.
Bỏ ăn bỏ ngủ, liên tục cày quanh năm suốt tháng.
Tuy nhiên, sau ba năm trôi qua, mọi người mới nhận ra
Sự thật rằng con game này hoàn toàn không thể phá đảo.
Tôi không đùa đâu, thực đấy.
Ví dụ?
Giám Môn bảo vệ tầng 10 là bất khả chiến bại.
Bất khả chiến bại.
Có nghĩa là dù cho 100 người hợp lực dùng tất cả skill hay mọi loại vũ khí cũng chả thể làm gì được nó.
Không, cá nhân mà nói thì, không nên dễ dàng dù chỉ mới đầu sao?
Bên cạnh đó, tầng 7 là vùng địa cực với nhiệt độ âm 60 độ, có thể đóng băng chết người trong vòng một giờ.
Ở tầng 8, một mê cung dài hơn 10.000 km đang chờ đợi.
Đây không phải chỗ vui chơi giải trí, đây là địa ngục trần gian.
Hoặc nó cố tình khiến game thủ Hàn phải thất bại.
Do đó, game sụp đổ.
Chính xác mà nói, nó ‘gần như’ hoàn toàn sụp đổ
Tuy nhiên, còn lại rất ít người chơi dám thách thức độ khó của Luyện ngục chết tiệt này.
Và trong số đó…….
Cũng bao gồm một người thanh niên Hàn, Kang Jinhyuk.
***
[Bạn đã chinh phục được tầng thứ 50!]
[Xin chúc mừng! Bạn là người đầu tiên chinh phục Tháp Thí Luyện!]
"Thật là...điên rồ thật?"
Tầng 50 của Tháp Thí Luyện.
Jinhyuk thở dài với mọi cung bậc cảm xúc.
Vui thật.
Không giống như những người chơi khác, cậu chinh phục game theo một hướng mới lạ.
Cảm giác thành tựu mà bản thân đạt được sau khi cày đi cày lại thật đáng để ghi nhớ.
Nhưng mình chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ hoàn thành được tầng cuối cùng này.
Năm 17 tuổi, lần đầu tiên nhìn thấy game thực tế ảo, đến năm 27 tuổi khi đã trưởng thành.
Chà, 11 năm trôi qua nhanh thoi đưa
'Haha, mình không nên tắt stream mới phải.'
Mặc dù cũng chỉ là một kênh Muk-bang có 20 đến 30 người xem, nhưng dù sao nó cũng là lượt xem.
Tuy nhiên, Jinhyuk lắc đầu ngay lập tức.
Nghiêm túc mà nói, nếu mình bật stream, cũng sẽ chả ai thèm xem nó.
Bởi vì dù là đối với những người xem cố định thì họ cũng sẽ mau chán và rời đi khi xem đi xem lại một thứ trong suốt 3 tháng.
Giờ có giật tít 'Diệt Quái' hoặc 'Tầng 50', thì cũng chả ai quan tâm mình chơi ‘Tháp Thí Luyện’ cả.
'Cơ mà nếu tải lên ViewTube chắc cũng được kha khá lượt xem chứ nhỉ?'
Nếu edit gọn lại kết quả trong 10 phút chắc ổn thôi.
Chỉ là lúc đó thôi.
Ting!
[Cảm ơn bạn rất nhiều vì đã đồng hành cùng chúng tôi cho đến nay.]
[Bản cập nhật sẽ được cài đặt sau 12 giờ và tự khởi động lại, xin hãy tiếp tục trải nghiệm game.]
Một tin nhắn từ admin game.
Tôi cứ tưởng họ đã từ bỏ rồi vì chả thấy thông báo hay thay đổi gì suốt 11 năm cả.
'Bất ngờ thật. Một bản cập nhật mới. Bộ họ tìm thấy mỏ dầu nào trên sa mạc à?'
Thật sự không hiểu nỗi.
Chẳng có lợi nhuận gì cho game cả...….
'…… Hoàn thành xong rồi. Mình cũng chả có gì phải suy nghĩ nữa.'
Điều đó cũng chả liên quan gì đến tôi.
Bởi vì tôi không có ý định chơi game này nữa, cho dù đó là bản cập nhật mới hay cái gì đi nữa.
Bên cạnh đó, cái nghề streamer tôi từng gắn bó này, cũng sẽ kết thúc vào ngày hôm nay.
Tuy chẳng có gia đình gì để nuôi sống cả, nhưng dù sao thì bản thân tôi cũng đã 27 tuổi rồi.
Tôi không thể sống với 500.000 won một tháng mãi như vậy được.
'Chắc mình phải nói với chỗ tập gym sẽ nghỉ một thời gian.'
Tôi đã từng được họ bảo nên trở thành võ sĩ chuyên nghiệp, nhưng bây giờ tiền quan trọng hơn việc rèn luyện..
-jjy77: Jinha! Jinha! Nghĩa là chào Jinhyuk đấy!
- Cú đại bàng: Ồ, có chuyện gì vậy? Sao nay ông mở sớm thế?
Khi bắt đầu bật stream, khoảng 20 khán giả cố định đã lập tức vào xem.
Gà, pizza, shalad tôm với sốt kem, và hai chai bia cùng rượu soju đã được chuẩn bị sẵn trên bàn.
-Ăn kiêng trong 25 năm: Ôi trời, thôi nào, *đập bàn*
-Thánh Mukbang: Thấy ông hợp stream Mukbang hơn ấy. Đừng chơi game chi nữa.
-Jinhyuk làm hợp khẩu vị tui ghê: Ủa ý ông là gì trong khi ngay từ đầu đã gọi là BJ Jinhyuk?
-Anh quan tài: Ăn thịt bò eyyy, thôi ăn luôn cả sạp đi!
-Số vết nứt trong góc phòng: Đập đá rồi ăn!
- Mỗi người 2 con gà: Đang tính đi ngủ mà bất ngờ thật, thôi ăn cho trót luôn đi!
Tuy nhiên, nhờ một số lượng nhỏ người xem, kênh vẫn có thể tiếp tục phát sóng.
Trong khi chúng tôi cười và trò chuyện cùng nhau, ngồi ăn vài món ăn vặt rồi nhâm nhi rượu soju, bình minh đã bắt đầu dâng lên.
'Ngày mai, mình sẽ nói với họ về cái thông báo ấy.'
Lúc này, miệng tôi không tài nào thốt ra được.
Đúng vậy.
Mai rồi hẵng nói.
Tuy vậy… .
Ngay cả bản thân Jinhyuk cũng không biết.
Khi cậu mở mắt ra, cả thế giới đã thay đổi, điều đó đã trở thành hiện thực.