Tôi Là Nữ Trụ Vương

chương 15: chủ nhà tức giận rồi

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trong khi đám người Đế Tân đang mơ hồ khó hiểu thì chiếc loa to trước giờ chưa từng vang lên ở hành lang bỗng nhiên vang lên, truyền ra giọng nói tức giận của chủ nhà Phạm Tiểu Mễ.

"Mọi người nghe rõ cho tôi, bắt đầu từ hôm nay thứ hai, tư, sáu cắt nước, thứ ba, năm bảy cấp nước gián tiếp.

Ai biểu đám thần tiên hoàng đế các người dám chống đối với tôi, hừ!"

Lời chủ nhà vừa nói ra thì mọi người liền có phản ứng rất lớn.

"Đây là sao vậy?" Ngộ Không lách người ra khỏi Hạng Vũ và Kinh Kha nhảy đến phía trước loa: "Cô chủ nhà, cô nói cho lão Tôn ta nghe là ai đã chọc cô, tôi đây sẽ giúp cô dạy dỗ họ!" Ngộ Không vỗ ngực đảm bảo nói.

Đế Tân cũng nhân cơ hội lấy lòng: "Cô cũng sẽ giúp cô dạy dỗ họ!"

"Đúng vậy, đúng vậy." Mọi người liên tục phụ họa, ngay cả người trước giờ luôn lạnh lùng như Doanh Chính cũng mở miệng.

Chủ nhà Phạm Tiểu Mễ họ không thể chọc được, nếu không thì đám thần tiên hoàng đế họ thật sự phải ở ngoài đường mất.

Thấy đám người phụ họa như vậy, Phạm Tiểu Mễ ở lầu một nhìn vào màn hình cười, gõ gõ chiếc micro trước bàn nói: "Mọi người cũng biết cả tòa chung cư này chỉ có một người cần phải trả tiền thuê nhà, hiện tại đã đến hạn rồi nhưng cô ấy vẫn trốn ở thời không khác không dám trở về.

Cho nên đừng trách tôi vô tình, vì để chi trả tiền điện nước cho mọi người mà tôi đã rất khó xử rồi, bây giờ còn có người cố ý không trả tiền thuê nhà, không những không trả mà còn chạy trốn.

Mọi người biết đó tôi cũng là không còn cách nào khác."

Hiểu cái gì? Họ nên hiểu cái gì chứ? Đế Tân vô tội nhìn đám người Kiến Văn trên lầu cảm thấy khá khó hiểu.

Cô mới chuyển tới nên không biết nhiều mưu mẹo như vậy.

Đế Tân là người mới nên không hiểu, hai lão làng Kinh Kha và Ngộ Không sao lại không hiểu được chứ.

Hai người đồng loạt nhìn về phía Hạng Vũ, nháy mắt với cô.

"Nhìn tôi làm gì, tiền lương tháng này công ty vẫn chưa đưa tôi nữa, tôi cũng rất nghèo đó.

Này này Ngộ Không, cô muốn làm gì vậy?"

Hạng Vũ kinh hãi nhìn Ngộ Không rút ra chiếc gậy Kim Cô liền lùi về sau mấy bước.

Ngộ Không cười khà khà hai tiếng chớp mắt liền đến trước mặt Hạng Vũ, thấy chiếc gậy Kim Cô lúc thì kéo dài lúc thì thu ngắn lại khiến cô hãi hùng khiếp vía.

Xong, trực tiếp dùng vũ lực uy hiếp rồi.

"Hạng Vũ cô xem cả chung cư này chỉ có minh tinh cô là kiếm được nhiều tiền nhất, với Phạm Đoàn Đoàn lại là cặp bài trùng ăn gian ăn ý nhất nên người giúp cô ấy trả tiền nhà không còn ai thích hợp hơn cô cả." Ngộ Không cười nói.

Hạng Vũ giơ tay đầu hàng, hét lớn về phía chiếc loa: "Chị Phạm, tiền nhà Phạm Phạm nợ tôi sẽ trả, chị cấp nước cho mọi người đi.

Nhìn từng người họ mặt mũi nhem nhuốc kìa, toilet của tôi cũng chưa dội nữa."

"Được rồi, xem như mọi người thức thời.

Nước mở rồi, cô xuống lầu trả tiền đi." Giọng nói đắc ý của Phạm Tiểu Mễ vang lên.

Đế Tân liền thở phào nhẹ nhõm chắp tay cười nói với Hạng Vũ: "Em gái Hạng Vũ, đợi Cô đánh răng rửa mặt xong chúng ta lại chiến ba trăm hồi, Cô đi đánh răng rửa mặt trước đã."

"Được thôi, được thôi." Hạng Vũ nháy mắt ý nói chúng tôi đều hiểu với Đế Tân.

Thế là mọi người ai về nhà nấy, rửa mặt thì rửa mặt, dội toilet thì dội toilet, một khung cảnh hòa hợp.

Đế Tân rửa mặt xong thì xuống quán mì dưới lầu để ăn sáng, trở về chung cư thì đại chiến ba trăm hồi với ba người Kinh Kha, Hạng Vũ, Ngộ Không.

Tuy rằng ván nào cũng thua tiền nhưng cũng rất đáng, cô dần dần đã nắm bắt được cách chơi ăn gian của hai người Hạng Vũ và Kinh Kha, không bao lâu nữa là cô có thể lật ngược thế cờ rồi.

Bốn người đánh liên tục đến chiều, đánh mệt rồi thì Đế Tân đề nghị cùng nhau ăn một bữa lẩu ở phòng của Ngộ Không, thế là mọi người giải tán đi chợ mua rau.

Chỗ của Đế Tân rất gần chợ, cô xách chiếc giỏ, mang đôi dép tông, đeo kính râm dáng vẻ rất nhàn hạ đi về phía chợ.

Vừa đến trước cửa chợ vẫn chưa kịp cảm nhận không khí huyên náo bên trong thì có một bóng người xông thẳng về phía cô.

"Người đâu bắt trộm, bắt trộm đi!"

Đế Tân vội vàng tránh sang một bên nhưng không ngờ vẫn chậm hơn một bước, cô vẫn bị người ta đâm vào.

Không dễ dàng gì mới đứng vững lại, cô cúi đầu nhìn thì chút nữa bị tức chết, mặt người này thế mà lại ở trước ngực cô..

Truyện Chữ Hay