Đó là vào giữa tháng chín, và sức nóng của mùa hè cuối cùng cũng dần dịu bớt, khiến cho buổi sớm và chiều đã trở nên mát mẻ hơn. Và vào thời điểm giữa tháng mười một là kỳ thi đầu vào tiểu học. Với sự hướng dẫn của cha tôi, những bài trắc thí cho kỳ thi bắt đầu.
Những bài trắc thí đã bắt đầu từ hai tháng trước, không, tôi có cảm giác nó phải chậm rãi bắt đầu từ lâu. Chẳng phải luyện thi phải bắt đầu trước một năm sao?
Ngôi trường mà nhà chúng tôi đang hướng tới là phân hiệu tiểu học của Học viện Shirayuki.
Đây là một học viện danh tiếng, là đỉnh cao nhất của một thương hiệu giáo dục thượng lưu và chỉ bằng việc bạn theo học nó là đủ để khẳng định đẳng cấp của bản thân rồi.
Hầu như tất cả những người thân của tôi trong gia đình Nishiyotsutsuji như cha mẹ đều tốt nghiệp từ Shirayuki Gakuen, và bây giờ chúng tôi cũng cố gắng để vào được đó.
Gia đình tôi nói, "Vì nội dung kỳ thi là: thái độ sống, bài kiểm tra, hiểu biết chung cơ bản, và một cuộc phỏng vấn, nếu các con thành thạo chúng rồi thì sẽ vượt qua kỳ thi ngay."
Do đó, trong hai tháng trước khi kiểm tra đầu vào, mỗi ngày sẽ có một giờ được dùng cho các bài tập phỏng vấn.
"Hãy cho tôi biết địa chỉ và số điện thoại của bạn"
"Làm thế nào để làm lành khi con cãi nhau với một người bạn?"
"Con có đánh nhau với chị em mình không?"
"Câu chuyện yêu thích của con là gì?"
"Điều gì là thú vị nhất ở trong trường mẫu giáo?"
Đây có vẻ là chi tiết các phỏng vấn gần đây nhất.
So với cuộc phỏng vấn dồn dập được thực hiện ở kiếp trước của tôi, nó đơn giản như ăn bánh.
Hồi tôi đi xin việc vào các công ty chắc hẳn là....: "Bạn nghĩ con ếch đặt trong bể kiếng với một con rắn sẽ nghĩ gì? Và con ếch giống như một người thì nó sẽ là sự liên tưởng đến cái gì?” Tôi đã được hỏi vậy đấy? Bởi vì đó là câu hỏi ngoắt ngoéo đầu tiên của tôi, nên tôi đã gặp khá nhiều khó khăn để trả lời nó, tôi nhớ là tôi được nhận vào. Nhưng đó là một công ty đen khốn nạn chỉ cho nghỉ xả hơi 15 phút...
Tôi là người đầu tiên thử thách những bài phỏng vấn, trong khi tôi nghĩ về những trải nghiệm trước kia, nhưng tôi đã có thể vượt qua. Không nghi ngờ gì là tôi rất mạnh với những “trò chơi mới” như thế này.
Tuy nhiên, các chị em gái của tôi dường như không làm được như vậy, họ không biết làm thế nào để trả lời hoặc bởi lần đầu tiên mà bị hồi hộp và bối rối.
"Yuu-chan! Giúp với!"
Vì tôi đã vượt qua, nên khi tôi cố gắng trở về phòng, các chị em của tôi đã vội gọi trợ giúp.
Nhưng tôi thật sự chẳng thể giúp gì. Bạn phải tự mình có được kinh nghiệm để có thể thực hiện một cuộc phỏng vấn tuyệt vời. Nói cách khác, chỉ có cách là thực hành.
Tuy nhiên, họ trưng ra những vẻ mặt như lũ cún con, nếu tôi bỏ qua và trở về phòng mình, chắc chắn sẽ thành ra điều tồi tệ cho chị em của tôi, bởi bọn họ đã bấn loạn lắm rồi.
"Yuu hiểu rồi, Yuu sẽ không về phòng đâu, mọi người cố gắng lên."
Cuối cùng thì, tôi chỉ biết cố khuyến khích cho tâm trạng của bọn họ lên cao hết mức, và tôi đã ở bên cạnh cho đến khi những cuộc phỏng vấn kết thúc.
"Này, Yuu-chan, Asa-chan, hai người đang làm gì vậy?"
"Luyện phỏng vấn, có vẻ nó rất quan trọng, thế nên bọn mình phải tập nó."
"Phỏng vấn, nó sẽ vào thời gian nào?"
"Vào tháng 11, còn ít hơn một tháng nữa thôi, khi nào xong chuyện thì mọi người hãy cùng chơi thật vui nhé."
"Yeahhh!"
Chúng tôi luyện tập nó hàng ngày, và suy nghĩ về những điều sẽ có trong phỏng vấn, gần đây các bài tập phỏng vấn xảy ra ở cả giờ ra chơi ở lớp mẫu giáo.
Kỹ năng phỏng vấn của họ đã được cải thiện trông thấy, và có thể vượt qua mọi bài kiểm tra thử phỏng vấn mỗi ngày.
Và rồi thời gian trôi, đã đến giữa tháng 11.
Cuối cùng cũng đến ngày chúng tôi bước vào kỳ thi tuyển sinh cấp tiểu học của Shirayuki Gakuen.