Thần Hi chạy đến nơi này rất nhanh, cơ hồ chưa đến mười phút đã thấy bóng dáng, bên cạnh còn dẫn theo một nam sinh kì lạ. Tần Nguyệt đoán đây có lẽ là một trong những nam chính
- Phó Gia Hành, các cậu sao lại ở đây?
Quân Vô Ưu kinh ngạc, nam sinh này chẳng phải thường xuyên ra ngoài gây chuyện sao, đột nhiên lại ngoan ngoãn ngồi một chỗ như vậy thật khiến người khác loá mắt
- Cậu quen họ sao?
- Cậu ta là Phó Gia Hành, lão đại của đám năm nhất
Kim Thần Hi cảnh giác nhìn, đoạt lấy chị gái mềm mại từ tay Phó Gia Hành. Phó Gia Hành cũng không để yên cho cô nàng làm loạn, đưa ra một tay nắm lại ôn hương nhuyễn ngọc, bầu không khí giữa hai con người giương cung bạt kiếm
- Đây là em gái tôi, Thần Hi. Bảo bối, đây là Gia Hành, ban nãy cậu ấy đã giúp chị
Kim Thần Hi nghe cô nói liền gật đầu một cái, ý muốn cảm ơn. Phó Gia Hành cũng đáp lại cô bằng một ánh mắt, ý nói đều là người trong nhà, cần gì phải cảm ơn
Bầu không khí êm dịu lại một lần nữa bị hai người khai đao nóng bức, Tần Nguyệt nhìn hai người, có cảm giác không nói nên lời
- Đi thôi, chị mang em đi ăn cơm, đều đã đói
Tần Nguyệt chủ động rút tay mình ra từ tay Phó Gia Hành, ôm lấy một bên tay của Thần Hi, nhẹ nhàng khuyên bảo. Cô nàng nghe được liền gật đầu, xong lại có chút lo lắng, Kim gia bọn họ sủng Nguyệt Nguyệt trên đầu quả tim, đồ ăn ở địa phương này chẳng biết có phù hợp với khẩu vị của cô hay không
Bỏ đi, quả nhiên nên mua dụng cụ để tự nấu trong kí túc xá thôi
Phó Gia Hành bị bỏ rơi mặt mày liền ủ rũ, Tần Nguyệt để ý thấy cậu bán manh như vậy tâm liền mềm nhũn, chủ động mời cậu đi cùng
- Đi thôi, em không đói sao?
Nam sinh ngẩng đầu lên nhìn cô, kinh ngạc, đáy mắt lại đong đầy ý cười. Cậu nhanh chóng đứng dậy chạy tới bên trái Tần Nguyệt, miệng cười tươi như hoa không thể nào khép lại. Tần Nguyệt để ý thấy, trong lòng có chút đắc ý cùng vui vẻ
Xem đi, rõ ràng là cậu ấy thích cô
Nguyệt Nguyệt tốt như vậy, cậu ấy thích cũng là dĩ nhiên...
Hai con người xuẩn manh vừa đi vừa ngốc ngốc nghĩ, cứ thế đường đến nhà ăn thường ngày dài vô cùng nay lại ngắn đến lạ
- Mạch Nha, Gia Hành đang đi bên cạnh ai thế?
Đám nữ sinh trang điểm theo phong cách punk đứng tụm lại một chỗ nói cười ríu rít. Một nữ sinh trong đó đột nhiên lia tầm mắt sang nhà ăn, sau đó hoảng hốt mách lẻo với người đứng bên cạnh mình
Cô nàng kia đầu tóc lổm chổm trên dài dưới ngắn, gương mặt xinh đẹp trang điểm đậm, phấn tô trắng bệt, môi thoa đỏ chót, cô nàng đang cầm điếu thuốc trên tay. Tần Nguyệt vô tình nhìn thấy có chút giật mình, lại có chút hứng thú
- Con nhỏ kia hình như là đứa vừa được chọn hoa khôi mới của trường? Phi, thanh thuần gì chứ, rõ là con bitch bạch liên hoa
Nữ sinh tên Mạch Nha cười châm biếm, ánh mắt nhìn về phía Tần Nguyệt mang theo tia ghen ghét. Thoạt nhìn không để tâm nhưng chính cô mới biết trong lòng đã sớm loạn cào cào. Con gái a, trước mặt nói xấu đối phương bao nhiêu thì trong lòng lại đố kị người ta tốt đẹp bấy nhiêu. Bởi vì chẳng ai hơi đâu lại để ý đến kẻ kém hơn mình, họ chỉ ghen ghét với những người tốt đẹp hơn mà thôi
Hơn nữa ai cũng biết cô từ đầu năm học đã nhất kiến khuynh tâm với Phó Gia Hành, theo đuổi cậu ta nửa học kì rồi, nam sinh kia vẫn dửng dưng không thèm đặt cô vào mắt. Mạch Nha nghĩ thời gian dài sẽ làm tâm cậu thay đổi, nào ngờ học kì mới vừa bắt đầu, nam sinh kia bên người lại xuất hiện một cô gái. Quan trọng hơn cô ta lại chính là người luôn xuất hiện trong vòng tròn nói chuyện của các phu nhân quý tộc, gia thế không hề thua kém Mạch Nha cô đây, nhan sắc cùng tài năng thậm chí còn vượt tội hơn. Thật đúng là đứa con nhà người ta mà ai ai cũng chán ghét
- Mạch Nha, cậu có nghe tin mới chưa?
Nội tâm đang hoảng hốt bị người khác cắt đứt, nữ sinh nhìn về người mới gọi mình, hơi cáu gắt
- Có chuyện gì?
- Trường chúng ta bị đổi chủ rồi, hiệu trưởng mới là người làm chính trị, nghe nói công tư phân minh lắm. Ông ta nói muốn cải cách trường lại, không thể để luật lệ cứ tiếp diễn như thế, mời giám thị rồi, là võ sư nổi tiếng. Nghe bảo ai vi phạm nhẹ sẽ bị phạt, nặng sẽ bị đuổi học, nhà có tiền mấy thì cũng phải nể ông ta vài phần. Hôm nay người kia sẽ đến nhận việc, cậu mau vứt thuốc lá đi
Người kia ríu rít bên tai cô, Mạch Nha căn bản không để tâm, thậm chí có chút khinh thường
- Sợ gì chứ? Một võ sư hèn mọn, tư cách gì mà khiến tôi phải sợ lão ta?
Khoảng cách giữa vị trí cô đang đứng và đám nữ sinh không xa, Tần Nguyệt hoàn toàn có thể nghe thấy cuộc đối thoại giữa họ. Tần Nguyệt thích sự thẳng thắn, thích những cô nàng hư hỏng nhưng lại sống đúng với bản chất thật, nếu có sức khoẻ, có lẽ cô cũng đang ở trong độ tuổi nổi loạn như những con người kia
Cô không phải trẻ ngoan, cô là đứa trẻ hư, càng bị quản bao nhiêu thì lại càng nổi loạn bấy nhiêu. Cô chính là loại người có máu nổi loạn ngầm, tuỳ thời sẽ bộc phát
Trên dưới Kim gia, toàn bộ giới quý tộc, đến cả bản thân chính mình đều bị tính cách mềm yếu của cô làm xoay vòng vòng
Thật... ngốc nghếch