Vai diễn Tiêu Dật Nhân do Thượng từ thủ vai, nghi ngờ vụ án giết người có liên quan đến Âu Gia Tự, anh ta đã âm thầm theo dõi cô vài lần. Trong bộ phim không có cảnh nào mập mờ, nhưng khán giả lại thích ship CP, còn đặt tên cho CP của bọn họ là “Bắc Quốc Giai Nhân”.
肖逸仁 (xiào yì rén): Tiêu Dật Nhân.
欧加绪 (ōu jiā xù): Âu Gia Tự.
Vậy nên 北国佳人 (běiguó jiārén): Bắc Quốc Giai Nhân là ghép chữ Gia và chữ Nhân ( dù không cùng mặt chữ nhưng đồng phát âm).
“Bắc Quốc Giai Nhân là thật, ánh mắt của Tiêu Dật Nhân khi nhìn Âu Gia Tự đã giải thích tất cả. [Doge]”
Lệ Lâm Lâm: “?”
“Cảnh sát Tiêu trước đây rất nóng nảy, nếu đổi thành người khác thì anh ta đã sớm đem về cục cảnh sát thẩm vấn, nhưng bây giờ lại diễn cảnh mèo vờn chuột với Âu Gia Tự là như thế nào? [Đột nhiên hưng phấn.jpg]”
Lệ Lâm Lâm: “?”
“Tôi sẽ đứng lên đấu tranh cho Bắc Quốc Giai Nhân! Mặc dù kết cục là BE, nhưng tôi tình nguyện liếm đường trên mũi dao.”
Liếm đường trên mũi dao: Ý là chịu đau khổ để thưởng thức sự ngọt ngào á -.-
Đừng tự ngược bản thân như vậy chứ!
Lệ Lâm Lâm nhìn những bài đăng liên quan đến “Bắc Quốc Giai Nhân” nằm trên hot search, trong lòng cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Tại sao nam nữ chính có hình tượng tốt đẹp thì không ship CP, mà lại đi ship CP cho thế lực tà ác vậy hả!
Fan lưu lượng cũng không đỡ nổi một trận này sao!
Sau khi “Bắc Quốc Giai Nhân” lên hot search gần cả buổi tối, thì CP của nam nữ chính cuối cùng cũng lên hot search. Ngô Tuệ nhìn thấy liền khẳng định với Lệ Lâm Lâm rằng, hot search này là do Lâm Chân và Trịnh Dương dùng tiền mua.
Lệ Lâm Lâm vô cùng cảm động, trên đời này chỉ có Lâm Chân là người tốt.
Vào ngày《Rung động trí mạng》đóng máy, Lệ Lâm Lâm thực hiện cảnh quay cuối cùng của cô ở vịnh Tam Cầm. Đoàn phim đã đến vịnh Tam Cầm để quay phân cảnh này, sau đó sẽ thông qua kỹ xảo để hoàn thành cảnh cô nhảy xuống nước.
Mặc dù bây giờ đã vào đầu xuân, nhưng nhiệt độ không khí vẫn rất thấp, gió biển thổi lên đất liền càng lúc càng lạnh. Lệ Lâm Lâm mặc áo khoác, đứng ở lan can nghe đạo diễn nói về cảnh quay tiếp theo.
Những cảnh quay lúc trước đều là mô hình bọn họ tự dựng ngoài trời, nhưng lát nữa phải diễn ngoại cảnh, phân đoạn cô và Tiêu Dật Nhân giằng co. Vì hành động leo lan can quá nguy hiểm, nên đạo diễn hỏi Lệ Lâm Lâm rằng cô có cần diễn viên đóng thế hay không.
“Không cần, em sẽ không nghiêng người ra ngoài, với lại cũng có đeo dây an toàn nên sẽ không sao.” Lệ Lâm Lâm lập tức thể hiện sự chuyên nghiệp. Đạo diễn chỉ lịch sự hỏi cô, nhưng nếu cô không cần người đóng thế thì anh ta dĩ nhiên rất vui.
Sau khi chuẩn bị mọi thứ kỹ càng, Lệ Lâm Lâm cởi áo khoác, rồi cùng Thượng Từ đi đến sát mép vịnh Tam Cầm. Máy quay từ từ tiến tới, cơn gió mạnh làm cho mái tóc của Lệ Lâm Lâm trở nên rối loạn. Đạo diễn cũng không yêu cầu dừng lại, nên cô vẫn tiếp tục nói thoại theo kịch bản, sau khi hoàn thành cảnh đối diễn với Thượng Từ, cô sẽ giả vờ chạy lại lan can, lúc này Thượng Từ muốn ngăn cản cô nhưng đã không kịp.
Phân đoạn này chỉ diễn một lần là qua, sau khi đạo diễn kêu dừng, trợ lý của Lệ Lâm Lâm và Thượng Từ chạy đến đưa áo khoác và nước ấm cho hai người.
Bởi vì hôm nay là cảnh quay cuối cùng của Lệ Lâm Lâm, nên đoàn phim đã tặng cho cô một bó hoa.
“Lâm Lâm, em đừng về sớm nha, đoàn phim sẽ tổ chức tiệc đóng máy, lát nữa mọi người sẽ cùng nhau đến đó.” Nhân viên điều phối tặng hoa cho Lệ Lâm Lâm, nhân tiện nói với cô một câu.
Hôm nay bộ phim sẽ đóng máy, vì thế tất cả cảnh quay đều đã hoàn thành, chỉ còn hai phân cảnh của nam nữ chính. Lệ Lâm Lâm gật đầu, chỉnh lại áo khoác của mình rồi bước lên xe bảo mẫu.
Sau khi quay xong cảnh quay cuối cùng, trời cũng bắt đầu tối, một nhân viên đi đến gõ cửa xe của Lệ Lâm Lâm, nói muốn cô xuống chụp ảnh tập thể.
Đoàn phim chụp ảnh tập thể ở vịnh Tam Cầm, có lẽ là do CP “Bắc Quốc Giai Nhân” đang hot, nên đạo diễn cố ý sắp xếp cho Lệ Lâm Lâm và Thượng Từ đứng cạnh nhau.
Sau khi chụp ảnh xong, mọi người nhanh chóng xuất phát đến tiệc đóng máy. Đoàn phim đã đặt buffet từ trước, còn đặc biệt sắp xếp thêm một khu dành cho giới báo chí truyền thông.
Hôm nay, tin tức về bữa tiệc đóng máy được đoàn phim đăng trên Weibo cũng lên hot search hai lần. Một số bạn bè truyền thông cũng đã có mặt, trong lúc dùng bữa, bọn họ muốn phỏng vấn các diễn viên và đạo diễn của đoàn phim.
Một phóng viên hỏi đạo diễn: “Trong đoàn phim, anh thích diễn viên nào nhất?”
Người hỏi câu này thật sự không có ý tốt, bọn họ muốn dùng chiêu này để khiến đoàn phim mâu thuẫn nội bộ. Câu hỏi này quá trực tiếp, nhưng đạo diễn cũng không ngại trả lời thẳng câu hỏi của vị phóng viên kia.
Trước sự ngạc nhiên của mọi người, đạo diễn rất thẳng thắn nói ra một cái tên: “Tôi thích nhất là Lệ Lâm Lâm, em ấy tiến bộ rất nhanh, là người có thiên phú. Nhưng điều quan trọng nhất là Lâm Lâm không gây sự vô cớ, em ấy luôn biết giữ phép tắc trong công việc.”
Nhà sản xuất ngồi bên cạnh không ngừng đổ mồ hôi lạnh, đạo diễn nhất định đã phải kìm nén rất nhiều, bởi vì diễn viên ở trong đoàn phim luôn muốn đổi kịch bản, lúc nào cũng nói nên sửa cái này, chỉnh lại cái kia. Nhưng trước đó đoàn phim gặp chuyện cũng không thấy anh ta nói gì, chẳng lẽ do hôm nay là ngày đóng máy nên anh ta định giải tỏa cơn tức giận của mình?
Quả nhiên, sau khi đạo diễn nói xong câu này, ngoại trừ Lệ Lâm Lâm thì sắc mặt của một số diễn viên ngồi đây không được tốt lắm. Nhưng truyền thông vẫn còn ở đây, nên bọn họ chỉ có thể mỉm cười một cách gượng gạo.
Phóng viên trong lòng có chút kích động, lập tức quay sang hỏi Lệ Lâm Lâm, người vừa được đạo diễn nhắc đến: “Em gái Lâm Lâm, em thích ai nhất?”
Lệ Lâm Lâm mỉm cười nhìn mọi người: “Người mà em thích nhất là Lâm Chân.”
Đây chính là lời chân thành tận đáy lòng của cô, hôm nay cô cuối cùng cũng được thổ lộ với Lâm Chân.
Lâm Chân hơi giật khóe miệng, cô ta liếc mắt nhìn Lệ Lâm Lâm.
Thật giả tạo.
Phóng viên tiếp tục hỏi Lệ Lâm Lâm: “Tại sao vậy?”
Lệ Lâm Lâm nói: “Bởi vì trong quá trình quay phim, Lâm Chân đã giúp đỡ em rất nhiều, chị ấy có dung mạo xinh đẹp, kỹ năng diễn xuất lại tốt và đặc biệt nhất là chị ấy có rất nhiều tóc.”
Lâm Chân: “…”
Sau cuộc phỏng vấn nhỏ ở đêm tiệc đóng máy, đoàn phim lại lên liên tiếp ba lần hot search. Theo thứ tự là “Đạo diễn thích nhất là Lệ Lâm Lâm, “Lệ Lâm Lâm có EQ cao” và “Lâm Chân có rất nhiều tóc.”.
Lâm Chân: “???”
Có phải Lệ Lâm Lâm đang ám chỉ cô ta cấy tóc???
Vì thế Lâm Chân lập tức lên Weibo, phản hồi lại hot search với nội dung “Không cấy tóc, cảm ơn các bạn đã quan tâm [ha ha]”
Sau một ngày sôi nổi trên Weibo, thì hot search cuối cùng cũng được thay bằng nội dung khác, Lệ Lâm Lâm lúc này không còn phải vội vàng đến đoàn làm phim, cô sung sướng làm tổ trong nhà.
“Mình đã chọn cho cậu một số đại ngôn, tất cả đều phù hợp với cậu, cậu mau xem đi.” Ngô Tuệ chạy qua phòng của Lệ Lâm Lâm, trên tay cầm tài liệu của một số nhãn hàng.
Lệ Lâm Lâm hoàn toàn không muốn nhìn tới, cô nằm trên giường nói với Ngô Tuệ: “Mình muốn chuyên tâm học hành, không muốn làm việc.”
Ngô Tuệ nói: “Nhận quảng cáo sẽ không làm chậm trễ việc học của cậu!”
Quay quảng cáo không giống quay phim, thời gian làm việc ngắn nhưng lại kiếm tiền nhanh, đó không phải chuyện tốt nhất trên đời sao!
“Mình không nhận.” Lệ Lâm Lâm nhắm mắt, quyết tâm giữ vững lập trường.
“…” Ngô Tuệ thật sự bị cô làm cho tức điên, “Cậu phải tranh thủ lúc bộ phim còn đang phát sóng, lúc cậu vẫn còn đang hot thì mau nhận lời đi chứ! Nếu không sau này sẽ không kiếm được nhiều tiền như bây giờ đâu!”
Lệ Lâm Lâm mở to mắt nhìn Ngô Tuệ: “Cậu cho rằng mình làm việc vì tiền? Không, mình làm vì đam mê.”
Ngô Tuệ: “…”
Lệ Lâm Lâm: “Cứ thuận theo tự nhiên, dù sao mình cũng không thiếu tiền.”
Ngô Tuệ: “…”
Này, cậu đang nói tiếng người đó hả?
“Cậu không thiếu, nhưng mình thiếu!”
Lệ Lâm Lâm nói: “Vậy cậu phải cố gắng chăm chỉ làm việc đó nha! Cố lên!”
Ngô Tuệ: “…”
Sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày, cô bị Lệ Lâm Lâm làm cho tức chết.
Ngô Tuệ cầm sắp tài liệu trên tay, tức giận bước ra ngoài, sau đó đóng mạnh cửa phòng của Lệ Lâm Lâm.
Lệ Lâm Lâm ung dung nằm xuống giường, tin nhắn điện thoại bỗng nhiên vang lên. Cô cầm lên xem thử, sau đó “A” một tiếng rồi đứng dậy bước ra ngoài.
Ngoài phòng khách, Ngô Tuệ đang phàn nàn với Trần Hi về Lệ Lâm Lâm, Lệ Lâm Lâm cầm điện thoại đi tới, nói với hai người: “Lục Vũ Hiên hẹn tối ngày mai qua nhà em ấy ăn cơm, các cậu có muốn đi không?”
Trần Hi nhìn vào màn hình điện thoại của Lệ Lâm Lâm, hỏi cô: “Cậu thêm Wechat với bọn họ à?”
Lệ Lâm Lâm nói: “Mình chỉ thêm anh bạn nhỏ Lục Vũ Hiên, nếu em ấy có bài tập nào không hiểu thì có thể nhắn qua Wechat hỏi mình.”
“À…” Trần Hi khẽ gật đầu, “Đi thì đi, mình cũng muốn gặp Lục Vũ Hiên.”
“Được, để mình trả lời em ấy.”
Ngày hôm sau là thứ bảy, Lục Vũ Hiên không cần đến trường, vì thế cậu nhóc muốn chọn ngày này để mời các cô. Đám người Lục Duệ Châu lấy khay nướng thịt ra, bọn họ đã mua rất nhiều rau và thịt để chuẩn bị cho tiệc nướng tại gia.
Lệ Lâm Lâm tặng cho đám người Lục Duệ Châu một ít hoa quả như lần trước bọn họ đem qua nhà các cô, cô còn mua một thùng sữa tươi để bù lại cho Lục Vũ Hiên.
“Cảm ơn chị Lâm Lâm, loại sữa này còn đắt hơn loại mà anh em mua nữa đấy!” Lục Vũ Hiên vui vẻ rinh thùng sữa đi vào phòng.
Lục Duệ Châu: “…”
Henry nhận lấy túi táo trong tay các cô, sau đó đưa tay kéo Lục Duệ Châu đang cản đường: “Các em vào nhà ngồi đi.”
“Được, cảm ơn các anh.” Ba cô gái nhỏ mang theo dép của mình để thay. Lệ Lâm Lâm và Ngô Tuệ đã tới đây một lần nên khá bình tĩnh.
“Các anh trang trí nhà cửa cũng đẹp phết.”
Henry đặt trái cây xuống bàn, nói với Trần Hi: “Căn nhà này là của một vị khách cho bọn tôi thuê, tiền thuê cũng khá rẻ.”
Lục Vũ Hiên từ trong phòng ngủ chạy ra, sau đó mở TV ngoài khách: “Tối nay bộ phim《Rung động trí mang》của chị Lâm Lâm phát sóng, chúng ta cùng nhau xem đi!”
“…” Lệ Lâm Lâm đột nhiên cảm thấy như ngồi trên bàn chông, “Đừng, đừng, như thế rất giống tra tấn công khai!”
Bàn chông: là đế dùng để cắm hoa, có rất nhiều mũi nhọn. Mình sẽ để hình phía dưới nha.
Lục Duệ Châu và Henry đều bật cười, nhưng Lục Vũ Hiên vẫn không ngừng chọn kênh: “Không đâu, chị Lâm Lâm diễn rất hay! Bạn của em đều rất thích chị!”
“Ách…”
Henry nói: “Bộ phim này dạo gần đây rất hot, đúng không Duệ Châu?”
Lục Duệ Châu hơi nhướng mày, liếc nhìn Henry một cái: “Sao lại hỏi tôi?”
Henry lập tức cười nói: “Bởi vì lần trước tôi thấy cậu ngồi xem.”
“…” Lục Duệ Châu ra vẻ bình tĩnh, “Chỉ là thấy nó thường xuyên xuất hiện trên hot search, nên tôi muốn xem thử một chút.”
“Ồ, ra vậy.” Henry vẫn giữ nguyên nụ cười đầy hàm ý, dáng vẻ như con cáo nhỏ, “Tôi cũng thường thấy nó trên hot search, thật sự là rất hot. Đêm nay chúng ta cùng nhau xem đi.”
“Vâng, vâng.” Lục Vũ Hiên đã chuyển đến kênh ABA, “Anh chị không được đổi kênh!”
Lệ Lâm Lâm: “…”
Đừng, tại sao… Nếu như cô có tội, pháp luật sẽ trừng trị cô thay vì để cô ấy bị tra tấn công khai ở đây.
“Hai người các cậu còn muốn lười biếng đến bao lâu nữa? Còn không mau qua đây giúp tôi?” Nick, người nãy giờ bận rộn trong bếp, anh ta ló đầu hét lên với hai người đàn ông ngồi ngoài phòng khách, “Cứ để Vũ Hiên tiếp ba em ấy, hai cậu mau lại đây phụ tôi.”
Trần Hi nhìn vào phòng bếp rồi đứng lên nói: “Hay để tôi phụ một tay.”
“Không cần đâu.” Lục Duệ Châu vội vàng ngăn cản, “Hôm nay các em phụ trách ăn thôi, còn những việc khác cứ để chúng tôi.”
“Chị Hi Hi, chị ngồi xuống xem TV nha.” Lục Vũ Hiên đưa cho Trần Hi một viên socola của mình. Trần Hi cầm viên socola rồi ngồi xuống, đưa tay xoa đầu cậu nhóc, “Em trai thật đáng yêu.”
“Hì hì.”
Đám người Lục Duệ Châu sau khi chuẩn bị xong, liền dọn hết nguyên liệu nướng thịt lên bàn. Cũng giống như lần trước, mọi người đều vây quanh bàn ăn.
Lần này bọn họ mời khách nên đã chuẩn bị rất nhiều đồ uống, không giống như đợt trước phải lấy sữa của Lục Vũ Hiên. Lục Duệ Châu cầm ly nước của Lệ Lâm Lâm, hỏi cô: “Em muốn uống Coca hay nước cam?”
“Coca!”
“Cậu ấy uống nước lọc!”
Lệ Lâm Lâm và Ngô Tuệ đồng thanh lên tiếng.
Lệ Lâm Lâm quay đầu nhìn Ngô Tuệ, cô khẽ nhíu mày: “Anh ấy hỏi mình!”
Ngô Tuệ cũng không chịu thua: “Hai ngày nay cậu không tập thể dục, bây giờ còn muốn uống thứ có nhiều calo như vậy!”
Trong lúc hai người cãi nhau, Lục Duệ Châu âm thầm đổ Coca vào ly của Lệ Lâm Lâm.
Ngô Tuệ: “…”
Tại sao những tên đàn ông này lại luôn nuông chiều Lệ Lâm Lâm như vậy! Rồi ai sẽ chịu trách nhiệm cho sự lên cân của cậu ấy đây!
Lệ Lâm Lâm cầm ly nước lên hút một hơi, sau đó nhìn Ngô Tuệ với ánh mắt đầy khiêu khích. Ngô Tuệ không biết mình đã phạm tội gì, mà kiếp này lại phải quản lý một nghệ sĩ như Lệ Lâm Lâm.
Lục Vũ Hiên ngồi bên cạnh cắn cắn đũa, đăm chiêu nhìn Lục Duệ Châu.
Có phải anh hai thích chị Lâm Lâm rồi không?