Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Căn phòng hoàn toàn rơi vào yên lặng, mọi người đều nhìn về phía của Lệ Lâm Lâm, cô bên này cũng nhanh chóng trả lời điện thoại: “Anh Nhất Nhiên?”
“Ừ.” Giọng nói của Trần Nhất Nhiên truyền đến, “Lâm Lâm, em chuẩn bị ngủ chưa?”
“Chưa ạ.” Lệ Lâm Lâm đến cả hít thở cũng không dám, cô sợ mình sẽ lỡ miệng nói sai, “Anh Nhất Nhiên có chuyện gì không ạ?”
“Không có, anh chỉ muốn nói lời chúc mừng sinh nhật với em trước mười hai giờ.”
“À…” Lệ Lâm Lâm cười ngây ngốc, “Cảm ơn anh Nhất Nhiên.”
Trần Nhất Nhiên khẽ cười, sau đó nói với cô: “Được rồi, không có việc gì thì nên ngủ sớm, thức khuya không tốt cho sức khỏe.”
“Dạ, anh cũng nghỉ ngơi sớm một chút.”
“Ừ.”
Lệ Lâm Lâm chuẩn bị tắt điện thoại, Ngô Tuệ đột nhiên hắt xì một cái, trong căn phòng yên tĩnh như thế này thì tiếng hắt xì nghe rất rõ ràng.
Ngô Tuệ giật mình che miệng, tim đập nhanh muốn bay ra ngoài, Lệ Lâm Lâm vừa cầm điện thoại lên đã nghe thấy Trần Nhất Nhiên hỏi: “Em đang ở với ai?”
“…Là, là Ngô Tuệ.” Lệ Lâm Lâm có tật giật mình, khuôn mặt trở nên tái nhợt vì bị anh hỏi, “Hôm nay, Hi Hi và cậu ấy đến nhà tổ chức sinh nhật cho em, chúng em đang ở cạnh nhau.”
“Ừ.” Trần Nhất Nhiên cũng không nghi ngờ việc Ngô Tuệ có mặt tại nhà Lệ Lâm Lâm, ba người các cô đều có quan hệ rất tốt, ngủ chung với nhau cũng không có gì kỳ lạ: “Các em nhớ ngủ sớm một chút, đừng nghịch điện thoại.”
“Dạ.” Lệ Lâm Lâm hỏi, “Anh còn chuyện gì nữa không?”
Trần Nhất Nhiên dừng một chút, nói: “Không còn.”
Sau sự kiện Lệ Lâm Lâm tỏ tình với anh, cả hai người đều ăn ý không đề cập đến vấn đề này. Lúc đầu anh còn suy nghĩ, không biết mình có nên đi tìm Lệ Lâm Lâm tâm sự hay không. Nhưng bây giờ anh lại cảm thấy tạm thời cứ để như vậy.
“Vậy em tắt máy trước nha.”
“Ừ.”
Sau khi tắt điện thoại, Lệ Lâm Lâm mới dám thở mạnh, mọi người trong phòng thấy cô để điện thoại xuống cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Ngô Tuệ, sao cậu luôn gây chuyện vào thời điểm quan trọng vậy hả!” Đặt điện thoại lên bàn, Lệ Lâm Lâm lập tức tìm Ngô Tuệ hỏi tội. Ngô Tuệ lắp bắp ngụy biện: “Mình, mình cũng không phải cố ý, cơn hắt xì đến bất ngờ, mình làm sao khống chế nó được!”
“Được rồi, được rồi.” Trần Hi vỗ vai Lệ Lâm Lâm, “Dù sao anh Nhất Nhiên cũng không phát hiện ra, chúng ta cứ tiếp tục chơi! Ngô Tuệ, lên nhạc!”
Lệ Lâm Lâm: “…”
Tại sao trước kia cô không nhận ra Trần Hi có thể sung sức như vậy.
Không khí sôi động nhanh chóng trở lại, Lệ Lâm Lâm ngồi ở trên ghế, trong lòng cảm thấy vui vẻ.
Thiên sư Thường Tâm quả nhiên tính toán rất chính xác, tin tức cô diễn vai Âu Gia Tự vừa truyền ra ngoài, rồi bị người khác bôi đen trên Weibo, anh Nhất Nhiên đã chủ động gọi điện cho cô, chờ bộ phim được phát sóng thì ngày anh tìm cô tỏ tình sẽ không còn xa!
Ở KTV chơi đến rạng sáng, Lệ Lâm Lâm lập tức kéo người vẫn còn đam mê ca hát là Trần Hi về nhà. Trần Hi có vẻ rất thích nơi đó, thỉnh thoảng muốn tìm Lệ Lâm Lâm và Ngô Tuệ cùng đi ca hát, nhưng nhận ra đã đến cuối học kỳ nên Trần Hi đành tạm gác lại kế hoạch này.
Trên mạng, tin tức Lệ Lâm Lâm diễn vai Âu Gia Tự được lan truyền rộng rãi, phía chính chủ cũng không thừa nhận hay bác bỏ tin đồn. Lệ Lâm Lâm không muốn quan tâm đến chủ đề này nữa, nhưng Ngô Tuệ mỗi ngày đều muốn lên Weibo nhìn một cái, kết quả chỉ thấy mọi người mắng cô ấy là đồ bất tài.
Cuối tháng mười hai, đoàn phim hoàn tất các công tác chuẩn bị, thời gian khai máy cũng đã xác định. Quá trình chụp ảnh cho poster bộ phim đang được tiến hành, các diễn viên được hẹn đến địa điểm chụp để tạo hình.
Trong khoảng thời gian này, Lệ Lâm Lâm vừa xem kịch bản vừa điều chỉnh lại một số chi tiết, cảnh diễn của Âu Gia Tự cũng có chút thay đổi.
“Trong nguyên tác, Âu Gia Tự luôn trang điểm để khiến bản thân trở nên độc ác. Chúng ta tuyệt đối không thể diễn như vậy, nên trong khoảng thời gian này chúng tôi đã mở rất nhiều cuộc họp để sửa lại kịch bản và thảo luận về nhân vật Âu Gia Tự.” Biên kịch Vương Tâm cười nói với Lệ Lâm Lâm.
Vương Tâm là một nhà biên kịch nổi tiếng trong nước, viết rất nhiều kịch bản cho phim truyền hình. Lần này,《Rung động trí mạng》không phải là kịch bản đầu tiên mà cô ta chuyển thể, tác phẩm giúp cô ta nổi tiếng là một bộ tiểu thuyết ngôn tình đầy máu chó và thô tục hơn nhiều, tiểu thuyết ấy sau khi qua tay của Vương Tâm có thể nói là “hóa hủ bại vi thần kỳ”, lượt xem luôn đứng đầu các bảng xếp hạng.
Hóa hủ bại vi thần kỳ: Thành ngữ Trung Quốc, có thể hiểu là thay đổi một việc từ xấu thành tốt, từ vô dụng thành hữu ích.
Lần này, Hoàn Vũ đặc biệt mời Vương Tâm làm biên kịch, khả năng chuyển thể của cô ta rất được công ty coi trọng. Mặc dù, dựa theo nguyên tác tiểu thuyết thì《Rung động trí mạng》có thể chỉ là bộ phim truyền hình hạng hai.
“Hiện tại, Âu Gia Tự vẫn là một người phụ nữ độc ác, chúng tôi chỉ loại bỏ một số hành động ngu ngốc của cô ta, cũng là vai “ác” nhưng mà là vai “ác” hợp logic và đẳng cấp hơn.” Bởi vì hôm nay Lệ Lâm Lâm sẽ tạo hình nhân vật Âu Gia Tự, nên Vương Tâm đã đến gặp cô để thảo luận về vai diễn, “Chúng tôi đã nói chuyện với nhà tạo mẫu và thiết kế trang phục, hy vọng có thể tạo ra được hình tượng nhân vật giống trong suy nghĩ của chúng tôi. Trong lúc em trang điểm, chúng tôi sẽ ở bên cạnh quan sát, nếu em có thêm ý tưởng về nhân vật thì có thể nhân cơ hội này nói ra.”
“Được, cảm ơn chị Vương.”
“Không có gì, kịch bản mới em đã xem qua chưa?”
“Em xem rồi, nhân vật Âu Gia Tự sau khi được chỉnh sửa thật sự có chiều sâu hơn nhiều.”
Vương Tâm gật đầu: “Khí thế và lời nói của Âu Gia Tự chủ yếu thông qua ánh mắt, cô ta là kiểu người bề ngoài nham hiểm nhưng sâu bên trong vẫn là một cô gái năng động, vui vẻ. Tôi nói như vậy em có hiểu không?”
Lệ Lâm Lâm suy nghĩ rồi nói với cô ta: “Một lát nữa em sẽ cố gắng biểu hiện, nếu chị cảm thấy chỗ nào chưa tốt thì cứ nói với em.”
“Được, vậy bây giờ tôi đi thảo luận với các diễn viên khác.” Hôm nay, các diễn viên của bộ phim đều có mặt ở đây, nhưng vai nam nữ chính vẫn là quan trọng nhất nên cô ta cần chiếu cố bọn họ nhiều hơn.
Sau khi cô ta rời đi, Lệ Lâm Lâm một bên trang điểm, một bên tiến vào trạng thái của Âu Gia Tự.
Giống như nhiều nữ phụ trong tiểu thuyết ngôn tình, Âu Gia Tự là một cô gái sinh ra đã có ngoại hình xinh đẹp, học rất giỏi và chăm ngoan, nhưng nam chính thì tất nhiên không yêu nữ phụ, anh ta yêu nữ chính, một cô gái đơn thuần tốt bụng.
Mà tiểu thuyết《Rung động trí mạng》còn xây dựng rất nhiều tình tiết máu chó, nữ chính Chu Dung Dung là con gái út thất lạc từ lâu của nhà họ Âu. Sau khi tìm được nữ chính thì ba mẹ Âu hết mực cưng chiều cô, điều này khiến Âu Gia Tự càng thêm đố kị, cô ta tìm đủ mọi cách để gia đình hiểu lầm Chu Dung Dung, cố gắng phá hoại tình yêu của nữ chính và nam chính.
Vì Âu Gia Tự lớn tuổi hơn Lệ Lâm Lâm, nên thợ trang điểm cố tình trang điểm cho cô trưởng thành hơn một chút, đồng thời cũng tập trung vào phần lông mày, để tổng thể khuôn mặt trông có khí chất hơn.
Lệ Lâm Lâm vốn dĩ để tóc đen, đuôi tóc uốn xoăn thành từng lọn kết hợp với mái ngố nhìn rất đáng yêu. Hiện tại, nhà tạo mẫu đã chải ngược mái ngố ra sau, đuôi tóc của Lệ Lâm Lâm cũng được duỗi thẳng, sau đó buộc cao thành đuôi gà.
Kiểu tóc đuôi gà không chỉ tạo cảm giác trưởng thành, mà còn tạo được nét năng động cho cô gái nhỏ, phong cách được cân bằng rất tốt.
Dù sao đi nữa, năm nay Lệ Lâm Lâm chỉ mới hai mươi tuổi, Âu Gia Tự cũng vừa bước chân vào xã hội không lâu.
“Tôi gỡ bông tai của em xuống nhé?” Lệ Lâm Lâm đeo đôi bông tai mà Trần Nhất Nhiên tặng cho cô, nhà tạo mẫu đã chuẩn bị sẵn đôi bông tai khác nên muốn cô đổi nó.
“À, để tự em làm.” Lệ Lâm Lâm gỡ bông tai xuống, cẩn thận bỏ vào chiếc hộp, rồi đeo bông tai do nhà tạo mẫu chuẩn bị cho cô.
“Được rồi, đã hoàn thành.”
Lệ Lâm Lâm đứng trước gương, cô mặc chiếc váy màu đen bằng lụa mỏng. Đây là lần đầu cô thử phong cách này, nhìn chính mình trong gương có chút mới lạ: “Kiểu này nhìn cũng đẹp phết!”
Lệ Lâm Lâm coi bộ rất vui vẻ, cô vừa nói vừa lắc lắc đuôi tóc của mình.
Nhà tạo mẫu đứng bên cạnh mỉm cười, biên kịch cũng đi sang nhìn một chút, cảm thấy hình tượng nhân vật đã phù hợp nên không yêu cầu gì thêm.
Lúc chụp ảnh, Lệ Lâm Lâm ở trước ống kính không còn cười đùa như trước, chỉ trong vài giây, Lệ Lâm Lâm từ một cô nhóc hòa đồng trở thành một người phụ nữ với vẻ mặt độc ác. Rất nhiều diễn viên khi thể hiện cảm xúc tức giận hay độc ác đều cố gắng trừng to mắt, nhưng Lệ Lâm Lâm thì không như vậy, cô chỉ thay đổi ánh mắt của mình thì khí chất trên người cũng lập tức thay đổi theo.
“Rất tốt, cứ như vậy, nhìn bên đây.” Nhiếp ảnh gia liên tục chụp ảnh, cố gắng bắt trọn từng khoảnh khắc thay đổi biểu cảm của Lệ Lâm Lâm, “Tiếp tục đổi tư thế, mỉm cười một chút, đúng rồi, đừng cử động!”
Vương Tâm đứng một chỗ cùng nhà sản xuất, nhìn Lệ Lâm Lâm trong ánh đèn flash, liên tục gật đầu: “So với diễn viên chuyên nghiệp thì em ấy đã biểu hiện rất tốt.”
Nhà sản xuất nói: “Dù sao, Lệ Lâm Lâm cũng nằm trong câu lạc bộ kịch của trường đại học Đế Đô, các giảng viên trong câu lạc bộ đều là những người có thực lực. Ánh mắt em ấy thể hiện rất tốt, ngay từ đầu tôi cho rằng Lệ Lâm Lâm chỉ thích hợp với vai nữ chính, giờ nghĩ lại cảm thấy mình quá bảo thủ.”
“Em ấy có thể.” Vương Tâm nói, “Có lẽ, nhân vật Âu Gia Tự sẽ trở thành điểm nhấn lớn nhất của bộ phim.”
Đoàn phim rất hài lòng với buổi chụp ngày hôm nay, Lệ Lâm Lâm sau khi kết thúc công việc đã ở lại chào hỏi một số diễn viên khác tại hậu trường. Các diễn viên tại đây đều tương đối trẻ tuổi, nhưng Lệ Lâm Lâm vừa tròn hai mươi vẫn là người trẻ nhất. Trong đoàn phim, không chỉ có diễn viên nổi tiếng mà còn có những người mới bước chân vào nghề. Tất nhiên, bọn họ đều được mọi người công nhận về kỹ năng diễn xuất của mình. Nam nữ chính vốn xuất thân là idol, cả hai đều có ý định lấn sân sang con đường diễn viên, nên công ty muốn thông qua bộ phim lần này để thăng tiến cho “gà” nhà bọn họ.
Sau khi chụp ảnh xong, Lệ Lâm Lâm trực tiếp quay về trường học, đoàn phim đã chuẩn bị mọi thứ kỹ càng, đợi đến ngày lễ Giáng Sinh sẽ đăng ảnh poster lên. Nam nữ chính vốn xuất thân là idol nên ngoại hình không có gì để bắt lỗi, ảnh chụp cũng rất đẹp. Nhưng lại không ngờ, sau khi hình ảnh bộ phim được công bố, thì người gây nên cơn “sốt” dư luận lại là Lệ Lâm Lâm.
Từ trước đến nay, Lệ Lâm Lâm luôn xuất hiện trước mặt mọi người với một hình ảnh đáng yêu, ngọt ngào. Trong lòng người hâm mộ, cô là “Cô gái ngọt ngào nhất trên đời”, là một người có dung mạo rất xinh đẹp.
Từ khi được mọi người biết đến, bốn chữ “Cô gái xinh đẹp” luôn gắn liền với cô.
Khi cô quyết định diễn vai Âu Gia Tự, Ngô Tuệ lúc nào cũng lo lắng, không nói đến chuyện nhân vật này không được yêu thích, mà xét về góc độ nào thì tính cách của nhân vật cũng không phù hợp với Lệ Lâm Lâm, vai diễn này thật sự quá mạo hiểm. Không lâu sau đó, khi từng lời mắng chửi xuất hiện trên hot search thì Ngô Tuệ cảm thấy sự lo lắng của mình rất đúng, mọi người hoàn toàn không thể chấp nhận một hình ảnh như vậy.
Nhưng hôm nay, khi poster bộ phim vừa được đăng lên, chiều hướng cư dân mạng lập tức thay đổi. Mới vài ngày trước còn lên Weibo mắng chửi fan Lệ Lâm Lâm não tàn, mà hiện tại bình luận đa số đều là “A a a a a a a a a”, “Nếu em gái muốn diễn, tôi đây sẽ ủng hộ em đến cùng.”
Ngô Tuệ thiếu chút nữa tưởng đây đều là thủy quân mà mình đã thuê khi bị mộng du.
Tiêu đề “Lệ Lâm Lâm – Âu Gia Tự” bay thẳng lên hot search, trên các diễn đàn đang rất náo nhiệt, mọi người đều khen tạo hình của Lệ Lâm Lâm rất xinh đẹp, thậm chí có một tài khoản tích V đã nhanh chóng viết một bài luận với tiêu đề “Đột phá với phong cách mới, cô gái có khả năng vô hạn.”
Ngô Tuệ xem bài viết của tài khoản này một cách nghiêm túc, người viết đã phân tích rất sâu về vai trò của nhân vật Âu Gia Tự đối với Lệ Lâm Lâm. Khen hành động lần này của Lệ Lâm Lâm rất khôn ngoan, nhìn lại lịch sử điện ảnh, có bao nhiêu diễn viên bị mắc kẹt trong lớp vỏ “Cô gái xinh đẹp”, bọn họ chỉ có thể diễn những vai ngọt ngào, ngây thơ, thậm chí khi trưởng thành cũng khó thoát khỏi hình tượng ban đầu. Nhưng Lệ Lâm Lâm đã dám phá bỏ lớp vỏ này, nếu cô không còn bị gò bó bởi cái tên “Cô gái xinh đẹp”, thì con đường sự nghiệp nhất định sẽ rộng mở, tương lai chắc chắn thành công.
Ngô Tuệ: “?”
Khoan đã, có thật là Lệ Lâm Lâm đã suy nghĩ nhiều về nhân vật không? Chẳng lẽ cô thật sự hiểu lầm cậu ấy?
“Lâm Lâm, cậu lại lên hot search nữa rồi, còn thêm một tài khoản tích V viết bài cho cậu!”
Lệ Lâm Lâm đang ngồi đọc sách trong phòng, nhìn thấy Ngô Tuệ bước vào, trong lòng đầy mong đợi nhưng vẫn tỏ ra bình tĩnh trả lời: “Sao? Lại mắng mình thành cái gì rồi?”
Ngô Tuệ kích động nói: “Không có mắng cậu! Còn khen cậu dũng cảm dám phá bỏ hình tượng bao lâu nay, khiến cho mọi người có cái nhìn khác về cậu! Từ nay, cậu không còn cái danh sáo rỗng “Cô gái xinh đẹp” nữa, mà là một cô gái có tâm hồn đầy màu sắc!”
Lệ Lâm Lâm: “…”
Cái gì???