Mấy người anh trai tâm tư khác nhau, người thì muốn nựng cậu, người thì muốn làm thân với cậu.
Người nhẹ nhàng nhất phải kể Lạc Minh Vũ, may mà Kỷ Tú Hiên không lại đây ăn chung ảnh hưởng tới cậu ta.
Vương quản gia chạy lại, nói với Kỷ Tú Hiên: "Thiếu gia, xe của cậu đã đẩy tới ngoài cửa rồi." Ông ta phải đẩy xe từ dưới gara lên cho cậu.
Kỷ Tú Hiên hai mắt tỏa sáng, hôm qua cậu vừa đổi ván trượt thành xe đạp màu hồng.
Con xe nhìn oách lắm, ngoại hình có chút giống xe đạp thể thao.
[Chứ không phải cày phim quá lậm màu hồng à?]
"...Hừ."
Kỷ Tú Hiên tung tăng chạy ra ngoài, đạp xe đi học, như con chim bay về tổ.
Vương quản gia cảm thán, lại là đồ công nghệ cao, hâm mộ nhìn Lạc Duẫn: "Lão gia mua xe đạp cho thiếu gia nữa à? Mua ở đâu vậy, chỉ chỗ tôi mua với."
Ba Lạc ách khẩu: "..." Có đâu, ông ta có mua cái gì đắt tiền cho Kỷ Tú Hiên đâu.
Mấy anh em hai mặt nhìn nhau, sau đó quay quắt qua nhìn Lạc Minh Huyên chằm chằm.
Là thằng này nó tặng quà không cát lợi, làm Kỷ Tú Hiên không thèm nhận quà của bọn họ!
Lạc Minh Huyên cười gượng: "..." Giờ trách anh ta, có phải hơi muộn rồi không?
Lạc Minh Uyên đẩy kính hỏi: "Xe đạp? Loại hình gì?"
Vương quản gia miêu tả lại một chút, từ ngoại hình cho tới tốc độ.
Lạc Minh Uyên kết luận: "Đừng nói là ba mua, khắp Tây Thành này em còn chưa thấy qua loại xe ảo như vậy." Diện mạo không bàn, cái loại có thể không đạp mà chạy, còn có chỗ gác điện thoại, túi khí chặn tai nạn.
Xưởng xe đạp nào làm được?
"..."
Vậy sao Kỷ Tú Hiên lại có? Có người bao nuôi ẻm? Hay ẻm giàu ngầm?
_____
Trường học, lớp 11B.
Thẩm Lăng rút kinh nghiệm lần trước, chịu thương chịu khó lau bàn lau ghế cho cậu, còn mua bữa sáng giùm luôn.
Cái đầu màu hồng xoăn vừa xuất hiện ở cửa lớp, làm cho không nhỏ chú ý, Thẩm Lăng cũng vậy: "??"
Kỷ Tú Hiên vào bàn ngồi xuống, rất tự nhiên lấy đồ ăn sáng hắn mua ra ăn, sandwich với một hộp sữa bò.
Thẩm Lăng chân chó chào hỏi: "Ông chủ, chào buổi sáng." Cái này cũng đáng yêu, giống cái kẹo bông gòn màu hồng, bề ngoài thì phình phình bên trong thì ngọt ê răng.
Kỷ Tú Hiên vừa ăn vừa nói: "Ông chủ cái gì, Master mới đúng."
Thẩm Lăng: "Master." Hết đại ca, lão đại, ông chủ rồi tới Master.
Ngày sau bắt hắn kêu thượng tướng hắn cũng kêu được.
Lúc này đám anh em xã đoàn Wibu của Kỷ Tú Hiên cũng lại gần đây tám chuyện.
Là một người chuyên nghiệp nhập vai, fan Anime thì gặp Wibu nói tiếng Wibu.
Cậu cũng sắp phim giả tình thật luôn rồi.
Trong lớp ngoài Thẩm Lăng ra, còn có hai người dám bắt chuyện với cậu, Tống Giang và Cảnh Phong, đều là bạn Wibu mới quen của Kỷ Tú Hiên.
Tống Giang mang mắt kính, cắt đầu nấm, đánh giá cậu từ trên xuống dưới: "Tạo hình này, là Natsu Dragneel đúng không?"
Cảnh Phong cũng đeo kính, cao ráo đẹp trai: "Bậy, tao thì thấy giống Okawa Kohaku." Cậu ta là fan của game music otome.
Tống Giang chắc như đinh đóng cột chỉ vào Kỷ Tú Hiên đang ăn: "Kisumi Shigino, không đúng tao cho mày cái móc khóa Tanjiro."
Thẩm Lăng: "??" Bọn họ đang nói tiếng việt đúng không, hắn nghe mà không hiểu gì hết.
Chắc hắn cũng phải tìm hiểu một chút quá, cho bớt lạc lõng.
Kỷ Tú Hiên chùi miệng: "Vậy mày đưa tao luôn đi.
Tú Dragneel là tên tao.
Ngồi đi, đứng làm cái mẹ gì?"
"..." Định làm anh em khác thế giới với Natsu?
Cảnh Phong nhấc cái ghế lại ngồi xuống: "Ê, Ani Ani Festa mới mở ở trung tâm thương mại, tụi bây có đi không?"
Trung tâm thương mại lớn nhất Tây Thành, do ba nhà giàu làm cổ đông lớn, sau đó là các nhà khác cũng có tham gia góp vốn.
Trung Tâm Thương Mại Tây Thịnh là tên mà bọn họ đặt cho nó.
Tống Giang cũng vậy: "Đi chứ, có khi vớ được em nào cosplay waifu chụp hình chung."
Cảnh Phong: "Mày có mua vé chưa Tú? Chưa thì tao mua giùm cho.
Tại hết hạn mua hôm nay rồi."
Kỷ Tú Hiên đồng tử mở to: "Còn phải mua vé?" Cậu tưởng chỉ cần như đi tham quan thôi chứ.
Tống Giang: "Rồi, hiểu luôn.
Tới đó muốn mua nói bọn tao.
1 triệu nha."
"..." Mắc vãi đạn.
Đối với đám bạn học lớp 11B nhà giàu thứ thiệt, cậu có chút khó thích ứng, 17 năm sống nghèo quen rồi, nghe được giá vé muốn bật ngửa.
Thầy giáo vào lớp, cả hai đứa kia mới về chỗ ngồi.
Cảnh Phong nhắc nhở: "Chủ nhật tuần này, mày đứng có quên đó."
Thẩm Lăng cũng không thiếu tiền tiêu, con ngoài giá thú nhưng ba Thẩm đối với hắn ta cũng không tệ: "Cần tôi mua vé giùm cho không?"
Kỷ Tú Hiên lắc đầu: "Mua chi cho tốn, thằng Phong nó mua dư, tới đó kêu nó giảm giá 2 vé là được."
Thẩm Lăng: "..." Mua vé trả giá? Mà hắn đồng ý đi rồi sao? Hắn có nói hắn muốn đi đâu?
Cậu dặn dò: "Happy, tới đó nhớ mặc đồ cosplay tôi gửi nha." Dặn trước đi, chứ tuần này cậu muốn cup cua sớm đi thăm bà nội.
Nếu đi sự kiện thì chủ nhật không thể về thăm bà, cậu phải lên lịch về quê trước mấy ngày.
Happy Thẩm: "...Ờm.".