Tiếng thở dồn dập phát ra từ khu vực xung quanh.
"Đó có phải tiểu thư Melford không... ..?"
"Tôi nghĩ vậy. Thái tử Aitez chưa bao giờ yêu cầu khiêu vũ từ bất kỳ phụ nữ nào khác trước đây ".
Tôi đã bối rối.
Tôi đã từng khiêu vũ với Hypron trước đây.
Tôi thậm chí đã nhiều lần từ chối lời mời khiêu vũ của anh ta trước đó.
Nhưng tại sao lại bây giờ vẫn lại là tôi?
Tại sao không hỏi những quý cô khác?
Trước đây tôi có thể chấp nhận lời đề nghị của anh ta mà không do dự, nhưng sau những sự kiện xảy ra tại cuộc đấu giá, tôi cảm thấy thật miễn cưỡng.
Mọi động thái của anh ta đều rất đáng ngờ.
Có lẽ anh ta đã nhận thấy điều gì đó rồi.
Tốt hơn là tôi nên từ chối.
Không, có lẽ đây là cơ hội để kiểm tra phản ứng của anh ta và xem anh ta đã biết được bao nhiêu.
Tôi đưa tay ra để nắm lấy bàn tay của Hypron như chấp nhận lời mời, nhưng tôi chưa kịp chớp mắt thì đã bị một bàn tay khác nắm chặt lấy một cách mạnh mẽ, văng ra giữa không trung.
Cái nắm tay vừa giật lấy tay tôi run lên vì tức giận.
Tôi ngước nhìn Alastair với cái nhìn như đang hỏi anh ta rằng anh ta đang làm cái quái gì vậy?
Đây lại là kiểu cản trở gì nữa?
"Xin lỗi, điệu nhảy đầu tiên của Serina chỉ được dành riêng cho ta."
Từ lúc nào vậy? Một lời nói dối không chớp mắt bật ra từ miệng Alastair.
Vẻ ngoài ôn hoà lúc trước biến mất, đôi mắt màu vàng khó chịu của Hypron hằn lên làn khuôn mặt của Alastair.
"Vậy thì ta hy vọng quý cô đây sẽ dành cho ta đặc ân được mời tiểu thư điệu nhảy thứ hai của cô."
"Ta không nghĩ rằng lời mời sẽ được chấp thuận đâu, Thái tử của Aitez. Serina không được khỏe và ta không nghĩ rằng cô ấy sẽ có đủ sức để nhảy lần hai".
Alastair kéo cánh tay tôi, dẫn tôi rời khỏi tầm mắt Hypron. Tôi mất một lúc để cảm nhận thấy cái lạnh buốt toát ra từ tay anh ấy. Anh ấy toát mồ hôi vì lo lắng à.
Bằng cách nào đó, đôi tay đeo găng của anh ấy trông thật gọn gàng.
Đôi mắt màu tím của anh ấy nhìn chằm chằm vào tôi một cách mãnh liệt và đối với người ngoài, có vẻ như anh ấy đang mỉm cười dịu dàng với tôi, nhưng tôi có thể biết bên trong anh ấy đang rất giận dữ.
Đừng đi.
Đôi mắt màu tím và đôi đồng tử nheo lại của anh ấy xoáy sâu vào tôi một cách mãnh liệt.
"Như mọi người và tất cả các quý cô ở đây đã biết, mặc dù hôm nay Serina không được khỏe nhưng cô ấy đã sử dụng hết sức lực của mình để chuẩn bị cho bữa tiệc hôm nay. Ta hy vọng mọi người sẽ thứ lỗi vì ta đã can thiệp vào ".
"Ta đang hỏi Quý tiểu thư Melford, không phải Công tước Agernia. Ngài là người phát ngôn của cô ấy à? Ta không biết Công tước lấy danh vị gì để trả lời thay cho cô ấy. "
Bầu không khí khắc nghiệt đến mức cảm giác như có tia lửa bắn ra từ mắt của hai người đàn ông.
Làm thế nào mà mọi thứ trở nên căng thẳng như vậy?
Tôi đã mở miệng để giải quyết tình hình trước khi nó trở nên tồi tệ hơn.
"Cảm ơn ngài đã để tâm đến tình trạng của tôi từ khi tôi nói với ngài rằng mình không được khỏe, Alastair."
Trước lời nói của tôi, Alastair mỉm cười tự mãn và nhếch mép.
Trước vẻ mặt kiêu ngạo của anh ấy, đôi lông mày của Hypron hơi nhướng lên.
"Nhưng bây giờ thì tôi đã ổn rồi. Tôi đã cảm thấy tốt hơn sau khi được nghỉ ngơi. "
Khi tình hình đảo ngược, Alastair có vẻ hơi choáng váng.
Thực ra, yêu cầu đầu tiên của anh ấy đã đúng.
"Thật không may, điệu nhảy đầu tiên của tôi đã được hứa với người bạn thân nhất của tôi. Nhưng tôi sẽ chấp nhận lời đề nghị của ngài cho điệu nhảy thứ hai của tôi ".
Tôi cười nhẹ.
Hypron gật đầu như thể hài lòng và lùi lại.
Tôi đứng giữa sảnh tiệc với Alastair, người đang nhìn tôi với ánh mắt ủ rũ.
Cơ thể tôi tê liệt trước những ánh mắt thăm dò của những người quý tộc xung quanh mình.
"Serina-"
"Âm nhạc đã bắt đầu."
Tôi cắt đứt lời nói của anh ấy bằng cách đặt mình vào tư thế khiêu vũ. Alastair vòng tay qua eo tôi một cách quen thuộc.
"Tại sao em lại muốn khiêu vũ với hắn ta?"
"Đứa trẻ này.... không phải lời nói của anh hơi quá khắt khe sao? "
"Bây giờ nó có phải là điều quan trọng không?"
Một Alastair ghen tuông xuất hiện theo hai cách.
Dễ thương hoặc cáu bẳn và nhàm chán.
Bây giờ nó là cái phía sau.
Tuy nhiên, tôi không được quyền bày tỏ những cảm xúc đó, vì vậy tôi đã kìm nén chúng hết mức có thể.
"Tôi có quyền khiêu vũ với bất kỳ ai tôi muốn."
Bàn tay đang ôm eo tôi siết chặt.
Tôi theo từng bước cùng giai điệu nhẹ nhàng trôi.
"Vậy hãy hứa với tôi rằng em sẽ đến bên cạnh tôi ngay sau khi em khiêu vũ xong."
Nó giống như bức tranh thêu bỗng trở nên kỳ lạ do chọc nhầm kim vào lỗ.
Anh ấy nở một nụ cười giả tạo như thể điều xa vời nhất so với sự thật là anh ấy cảm thấy thích thú.
Nhìn nụ cười đó, tôi không còn cách nào khác ngoài việc cho anh ấy câu trả lời mà anh ấy muốn.
"Đúng là em có thể tự do khiêu vũ với bất cứ ai em muốn, nhưng em nên biết bản thân phải từ bỏ một số thứ gọi là tự do khi em ở bên tôi."
"···"
"Không phải lỗi của tôi khi tôi trở nên ghen tuông và muốn phá hủy mọi thứ xung quanh em khi thấy em đang đi cùng thằng đàn ông khác".
"Đúng vậy. Đó không phải lỗi của anh."
Và nó cũng không phải của tôi.
Tại thời điểm này, tôi bối rối không biết Alastair đang khôn ngoan hay xấu tính.
Anh ấy đã chọc vào phần mà tôi cảm thấy tội lỗi khi chẳng thể tự vệ được, do đó anh dễ dàng nhận được câu trả lời mà anh ấy muốn.
"Tôi sẽ trở lại ngay sau khi khiêu vũ, vì vậy đừng lo lắng và hãy kiên nhẫn."
Cuối cùng, bản nhạc cũng kết thúc.
Alastair từ từ phủi tay xuống bàn tay của tôi như thể đang tận hưởng giai điệu bản nhạc và xuôi theo tiết tấu.
Như thể anh ta đã quan sát và chờ đợi, Hypron đã nhanh chóng nắm lấy tay tôi. Anh ta nhìn Alastair như thể anh ấy là một kẻ phá hoại và ngay lập tức chuyển hướng nhìn chằm chằm vào tôi.
Lần này, âm nhạc có tiết tấu nhanh hơn một chút.
Tay Hypron ôm lấy eo tôi khi tay tôi đặt trên cánh tay anh ấy.
Ánh mắt đăm đăm của Alastair cứ dán chặt vào cặp đôi đang khiêu vũ.