Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

quyển 1 chương 10: lần đầu chơi game online

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tần Dạ trở lại ký túc xá, tiện tay đăng nhập QQ trên di động, mới phát hiện group chat QQ có một tin tức mới.

Tin tức đến từ "Liên manh chuyên nghiệp Võ Lâm", chỉ nhìn mỗi chữ manh này thôi cũng đủ hiểu này không phải group chính tức từ phía quan phương, mà là group do đám tuyển thủ lén lút tự lập.

Có rất nhiều tuyển thủ giới liên minh gia nhập vào group này, đủ mọi thành phần, từ chủ lực, dự bị bổ sung cho đến các đội trưởng chiến đội lớn, nhân số đã gần như đầy định mức giới hạn. Các tuyển thủ trong giới ai nấy tốc độ tay cũng là nhất đẳng, cùng một lúc cả đám người này tán gẫu với nhau liền diễn ra cảnh tượng spam chữ đến hoa cả mắt, Tần Dạ lại là kẻ lười nhất chuyện gõ chữ, nên không thích lắm việc lên mạng ngồi tán dóc tầm phào với bọn họ, đa số các loại chủ đề tán gẫu trên trời dưới đất của đám người trong nhóm Tần Dạ cũng không có hứng thú, thành ra thường xuyên chặn các tin chat từ group này.

Mà group chat vốn dĩ vẫn luôn bị chặn lại đột nhiên gửi đến tin tức, hiển nhiên là trong group có người biết từ khoá mà Tần Dạ đã đặt ra.

[ Tam Tư Đại Sư ]: Dạ Sắc, xem tư liệu vũ khí của bản cập nhật lần này chưa?

Tam Tư Đại Sư, tên gọi đầy đủ là Tiếu Tư Kính, gọi tắt là Tiếu đội, đội trưởng chiến đội Thất Tinh Thảo.

Cái tên Tư Kính của người này xuát phát từ "Luận Ngữ", Quân tử hữu cửu tư:..sự tư kính, nghi tư vấn... Ba mẹ đặt cho anh cái tên này mục đích là hi vọng con trai mình có thể thật lòng chuyên tâm thực hiện tốt mỗi một việc mà mình làm. Tiếu Tư Kính quả thật người cũng như tên gọi, tính cách hành xử trầm ổn, mỗi việc làm đều cẩn thận tự hỏi rồi mới bắt tay vào hành động, bởi vì ID của anh là "Tam Tư Đại Sư", nên tuyển thủ giới liên minh đều gọi anh là "Tiếu Tam Tư".

Người này chưa từng từ chối lộ diện trước mặt giới báo chí truyền thông, ảnh chụp bị đăng lên báo cũng không sao cả. Phóng viên muốn chụp hình? Tốt thôi, thích cứ chụp.

Ban đầu, các phóng viên ai nấy cũng cao hứng vì điều này, Tiếu đội vẻ ngoài ăn ảnh, tính cách cũng rất dễ thương lượng, mãi cho đến khi bắt tay vào phỏng vấn mới phát giác ra rằng...

Dễ nói chuyện cái gì, đều là tưởng tượng mà thôi!

Tiếu đội lúc nào cũng giữ tác phong bình tĩnh, đôi mắt lại tối đen sâu thâm thuý, mỗi khi nhìn thẳng vào mắt anh, đều có loại cảm giác như bị lưỡi kiếm sắc bén đâm vào người vậy.

Mỗi lần chiến đội Thất Tinh Thạo tổ chức hội nghị tuyên bố tin tức, cứ mỗi khi gặp gỡ phóng viên hỏi các vấn đề không nên hỏi, Tiếu Tư Kính sẽ giữ trầm mặc nhìn thẳng vào đối phương, còn chuyên môn nhìn vào ánh mắt của họ. Đại bộ phận phóng viên mà bị anh nhìn như vậy hơn mười giây, đều sẽ cảm thấy lạnh cả da đầu, sau đó Tiếu đội sẽ khẽ mỉm cười, nho nhã lễ phép nói "Vấn đề tiếp theo."

Các phóng viên quả thực chỉ muốn khóc ròng!

Người này bề ngoài nho nhã lịch sự, lúc nào cũng phong độ có thừa, lại luôn dùng ánh mắt sắc bén của mình hạ gục các quần chúng xung quanh... Dần dần về sau, Tiếu đội ngược lại trở thành người mà các phóng viên sợ phải phóng vấn nhất...

Vị này bối cảnh cũng có chút phức tạp, thời trẻ từng học ở trường quân đội một thời gian. Chiến đội Thất Tinh Thảo dưới sự huấn luyện chỉ bảo của anh, mỗi lần bước ra đường đều cứ như đội quân chuẩn bị tác chiến vậy, mạnh mẽ lại nhanh nhẹn.

Tần Dạ nhìn tin tức trong group, có chút nghi hoặc hỏi "Tiếu đội? Vũ khí Nga My làm sao thế?"

Tiêu Tư Kính nói "Vũ khí của Nga My trong bản cập nhật lần này số liệu có chút vấn đề. Hôm nay tôi dùng acc phụ vào cạnh kỹ trường, tính cùng mấy người trong đội đánh vài trận test thử vũ khí mới, ngoài ý muốn phát hiện kỹ năng thương tổn thực tế cùng với trong miêu tả của vũ khí phái Nga My có chút sai lệch. Mới vừa gửi bug cho phía kỹ thuật, ngày mai có lẽ là sẽ fix xong. Sau khi họ fix rồi cậu thử lại một lần nữa xem, dù gì cậu là người hiểu rõ vũ khí Nga My hơn chúng tôi."

Tần Dạ thấy vậy nhanh chóng hiểu rõ, đáp lại "Ok, đã biết. Cảm ơn."

Tiếu Tư Kính nói "Phải rồi, hôm trước ở sân bay giống như thấy cậu, không biết phải không?"

Tần Dạ hỏi "Hôm nào?"

Tiếu Tư Kính nói "Thứ tư tuần trước, sân bay Thủ Đô, chiến đội Thất Tinh Thảo bị các phóng viên đón đầu, lúc đi ngang qua thấy người khá giống cậu. Tôi sợ đám phóng viên sẽ chuyển mục tiêu sang cậu nên mới không bước qua chào hỏi."

Tần Dạ nghe vậy liền nghĩ tới cái hôm mà Lưu Xuyên mời mình ăn bữa cơm rồi đưa mình ra sân bay, quả thực có gặp chiến đội Thất Tinh Thảo bị các phóng viên ôm cây đợi thỏ chặn đầu vây hỏi, lúc ấy Tiếu Tư Kính giống như có đưa mắt thoáng nhìn về phía bọn họ, nhưng cũng rất nhanh liền mang theo đội rời đi. Tần Dạ lúc ấy không chắc lắm người này có thấy hai người họ không, hiện tại nghe như vậy liền biết được, lúc ấy Tiếu Tư Kính có nhìn thấy, chỉ là sợ họ gặp phiền phức mới không chào hỏi mà thôi.

Tần Dạ nói "Là tôi, khi đó đúng lúc đang ở Bắc Kinh."

Tiếu Tư Kính hỏi "Người đi cùng cậu là ai?"

Tần Dạ kinh ngạc "Cậu ta mà anh cũng không nhận ra?"

Tiếu Tư Kính hỏi "Đúng thật là Lưu Xuyên?"

Tần Dạ nói "Ừ."

Tiếu Tư Kính lại hỏi "Cậu ta trở về khi nào?"

Tần Dạ nói "Thứ ba tuần trước."

Chợt nhớ lần đó Lưu Xuyên về nước gửi cho mình cái tin nhắn kia, Tần Dạ lại bổ sung tiếp "Phải rồi, Lưu Xuyên bảo tôi chuyển lời đến các đội trưởng chiến đội, trong khoảng thời gian cậu ta vắng mặt, mọi người tuyệt đối đừng nhớ cậu ta quá."

Tiếu đội "..."

Đường đội "..."

Diệp đội "..."

Lâm đội "..."

—— "Trong khoảng thời gian anh vắng mặt, mọi người đừng quá nhớ anh ha."

Đây là nguyên lời nói của Lưu Xuyên, lực sát thương có thể so với bom nguyên tử.

Lưu Xuyên không hổ là kẻ kéo cừu hận số một của giới tuyển thủ chuyên nghiệp, lời này của Tần Dạ vừa gửi đi, tựa như ném bom trực tiếp nổ tung đào ra tập thể các đội trưởng các chiến đội lớn, mười mấy đội trưởng thi nhau xếp hàng "..." biểu thị sự im lặng tuyệt đối hàng loạt.

Ai nhớ cậu chứ tên khốn kiếp!!!

Đây là tiếng lòng chung của tất cả mọi người.

Tần Dạ moi ra mười mấy tên đội trưởng, thích cực kỳ, tiếp tục chặn group QQ, tâm tình thoải mái đi ngủ.

Mà trong lúc đó, Lưu Xuyên đã muốn ngủ rồi, lại mơ thấy bị một đám người quơ đao chạy theo đuổi giết...

Chớp mắt tới thứ bảy, ngày tháng chính là ngày Võ Lâm mở ra server mới...

Sau khi ăn xong cơm trưa, Lưu Xuyên liền lắc lư đi tới hội quán internet Thanh Hoa, vừa định đến quầy tiếp tân yêu cầu mở một máy tính, chợt nghe bên tai vang lên giọng nói quen thuộc "Xin chào, đại sảnh lầu hai còn chỗ không vậy? Tui muốn mở hai máy."

—— Lý Tưởng? Còn lôi kéo cả Ngô Trạch Văn theo cùng nữa!

Lưu Xuyên nghiên người nép vào góc rẽ khuất, tránh trực tiếp đụng mặt bọn họ.

Hai người kia kiểm tra xong giấy chứng minh, liền đi vào đại sảnh khu phía đông ngồi vào máy. Lưu Xuyên vừa định đi ra, lại lần nữa nghe thấy giọng nói quen thuộc, lần này là nữ sinh.

"Xin chào, trên phòng lầu còn chỗ trống không?"

—— cư nhiên lại là hai cô nàng Giang Tuyết cùng Chu Hiểu Vi, hai người này bỏ công chạy ra tiệm Net lên mạng, không lẽ cũng là vì muốn tạo acc bên server mới sao?

Lưu Xuyên chờ hai cô gái lên lầu, lúc này mới chậm rãi rời khỏi góc ngoặt ẩn nấp.

Vì không muốn cùng hai người Lý Tưởng và Ngô Trạch Văn đụng nhau, Lưu Xuyên liền lựa chọn chỗ ở lầu ba.

Một đường đi tới, có thể thấy rất nhiều màn hình máy tính đều hiển thị giao diện hết sức quen thuộc, không khỏi cảm thán mức độ hot vô cùng của cái game Võ Lâm này, trong tiệm Net rõ ràng hơn % máy tính đều đang bật sẵn client của game Võ Lâm, hơn nữa đại bộ phận là đang chờ đợi server mới mở ra.

Lưu Xuyên chọn một góc khuất sáng sủa ngồi xuống, bật máy tính mở ra trang web của Võ Lâm.

Võ Lâm có một hệ thống bảo mật tài khoản khá hoàn chỉnh, có cả thảy ba tầng khoá tài khoản thông qua di động, email, mật mã cấp hai. Mỗi một tài khoản lúc mới đăng ký đều nhất định phải nhập vào code nghiệm chứng nhận thông qua SMS di động, một loại code nghiệm chứng tương tự như khi khách hàng được yêu cầu phải nhập khi tiến hành thanh toán các loại chi trả thông qua Alipay hoặc Internet Banking vậy, có thể nói là bằng mọi cách nỗ lực hàng khả năng bị đánh cắp tài khoản của người sử dụng xuống mức thấp nhất.

Lưu Xuyên nhanh chóng đăng ký tài khoản, thông qua các loại khoá tài khoản bằng di động và email, sau đó mới mở ra client game.

Lúc trước anh từng chơi vô số acc phụ, số lượng rất là nhiều, bây giờ gần như quên sạch sẽ các tài khoản đã từng chơi, lần này nhát định phải đặt một cái tên dễ nhớ mới được!

Đặt tên gì bây giờ?

Lưu Xuyên trầm tư ngẫm nghĩ, sau đó khoé miệng mang cười đặt tay lên bàn phím nhanh chóng gõ ra bốn chữ.

Hôm nay là ngày mở server mới, ban đầu Lý Tưởng muốn kêu gọi hết đám huynh đệ phòng cùng đi với mình, tiếc là hai người bạn cùng phòng lại cương quyết tỏ vẻ không muốn một lần nữa bắt đầu hành trình cày level từ cấp một bò lên, về phần Lưu Xuyên thì... Lúc rời giường đã không thấy người này đâu rồi.

Cuối cùng, Lý Tưởng chỉ có thể lôi theo Ngô Trạch Văn cùng mình tới tiệm Net, coi như sẵn tay giúp đỡ tên gà lần đầu chơi game online này vậy.

Còn nửa tiếng nửa mới tới giờ mở server, mà Lý Tưởng đã mở sẵn client game ra ngồi đếm thời gian chờ đợi giờ phút kia đến, hai tay xoa lại xoa, bộ dạng tựa như hận không thể lập tức kéo nửa giờ trôi qua trong nháy mắt. Ngô Trạch Văn ngồi cạnh lại hết sức bình tĩnh, mở trang web của Võ Lâm ra ngồi đọc tư liệu một cách thật lòng.

Lý Tưởng nghiêng qua nhìn, thấy người này đang mở ra trang chuyên dành riêng cho môn phái Ngũ Độc, cẩn thận xem xét các lời giới thiệu về chi nhánh lưu phái của môn phái này.

Nam sinh vẻ ngoài văn nhã, sống mũi đeo gọng kính, chỉ là xem tư liệu game thôi mà biểu tình nhìn cứ như chuyên gia đang tra cứu tư liệu lịch sử vậy, chăm chú muốn chết...

Ngũ Độc Giáo, tổ chức thần bí xuất phát từ Nam Cương, đệ tử môn phái khoác trên người trang phục mang đậm phong tình Miêu Cương, trên người đeo đầy các loại trang sức màu bạc tinh xảo. Nữ đệ tử dáng người bốc lửa, nam đệ tử lại quỷ dị khó lường, dùng kỳ thuật Miêu Cương tung hoành chốn giang hồ, là một trong tám đại môn phải lừng lẫy nhất chốn Võ Lâm.

Rất nhiều năm về trước, Ngũ Độc Giáo bởi vì nội bộ phân tranh mà phân hoá thành ba kiểu lưu phái bất đồng ——

Lưu phái bổ thiên: yêu mến hoà bình, dùng Nữ Oa bổ thiên thuật trị bệnh cứu người, am hiểu trị liệu quần thể, cùng với khả năng gây ra trạng thái bất lợi (debuff) quần thể, là vú em nổi danh mà bất cứ đoàn đội nào cũng không thể thiếu.

Lưu phái trường tiên: vũ khí là độc tiên đặc chế của Miêu Cương, độc tiên có thể tự do rút ngắn cùng kéo dài, quấn lấy kẻ địch kéo lại gần hoặc là vung ra xa, đạt được các hiệu quả về khống chế vị trí cùng di chuyển, là trường phái cực mạnh am hiểu khống chế từ xa cùng pk.

Lưu phái cổ trùng: vũ khí là trùng địch, dùng tự thân máu tươi nuôi nấng cổ trùng, có thể sử dụng cổ thuật triệu hồi cổ thú giúp đỡ chủ nhân tác chiến, thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn, công kích kèm theo hiệu quả trúng độc. Mỗi một loại cổ thú đều mang theo kỹ năng khác nhau, tổng thể mà nói là cổ sư Miêu cương có thực lực toàn diện nhất.

Nếu nói đơn giản cho dễ hiểu thì, Ngũ Độc bổ thiên là buff của đội, Ngũ Độc trường tiên là khống chế từ xa, Ngũ Độc cổ trùng là triệu hồi sư có thể mang pet cùng dùng pháp thuật.

Đại bộ phận người mới bắt đầu chơi đều sẽ theo bản năng lựa chọn lưu phái với thao tác đơn giản, số người dám chọn lưu phái Ngũ Độc cổ cùng Đường Môn khôi lỗi quả thật là hiếm thấy vô cùng, cho nên Lý Tưởng mới cảm thấy xung quanh mình toàn là kẻ kỳ quái lạ lùng —— tại sao Lưu Xuyên lẫn Ngô Trạch Văn đều là mới chơi mà toàn đi chọn lưu phái khó nhằng như vậy?

Ngô Trạch Văn cảm nhận được ánh mắt nhìn mình, liền quay sang hỏi "Lý Tưởng, hôm trước cậu có bảo, lưu phái cổ trùng của Ngũ Độc với lưu phái khôi lỗi của Đường Môn đều là một loại chức nghiệp giống như triệu hồi sư của các game khác, đúng không?"

Lý Tưởng gật đầu "Đúng a."

Ngô Trạch Văn khó hiểu "Vậy hai lưu phái này khác nhau ở chỗ nào?"

Lý Tưởng đáp "Đường Môn triệu hồi cơ quan rối là để bày trận, tức là có thể cùng lúc gọi ra nhiều con rối, điểm mấu chốt ở chỗ xem bản thân mình có thể điều khiển cùng lúc được bao nhiêu con rối. Còn Ngũ Độc, mỗi loại cổ thú gọi ra đều sẽ tự mang theo kỹ năng khác nhau, hơn nữa cũng chỉ có thể cùng lúc tồn tại một loại thôi!"

Thật ra thì dựa vào nghĩa đen mặt chữ cũng có thể lý giải rất rõ ràng, Đường Môn am hiểu thuật cơ quan, đồng thời gọi ra rất nhiều cơ quan rối dùng khống chế địch nhân, còn Ngũ Độc lại am hiểu cổ thuật, hơn nữa cổ thú đều dựa vào máu chủ nhân nuôi nấng mà thành, cho nên mỗi một lần chỉ gọi được một con mới là hợp lý.

Hai lưu phái đều là loại hình triệu hồi, nhưng hình thức thao tác lại hoàn toàn không giống nhau. Đường Môn chú trọng hơn vào khả năng khống chế đồng thời nhiều con rối cùng lúc, Ngũ Độc lại chú trọng vào khả năng tính toán sự hoán đổi hợp lý giữa các cổ thú với nhau, điểm giống nhau duy nhất là đều yêu cầu tốc độ tay phải cực nhanh.

Ngô Trạch Văn trước giờ chưa từng chơi game, nhưng nghe Lý Tưởng giải thích như vậy vẫn là nhanh chóng rõ ràng.

Lý Tưởng lại tiếp tục nói "Hai lưu phái này đều cần người chơi phân tâm ra để mà coi chừng con rối cùng cổ thú mình gọi ra, cần phải nhất tâm nhị dụng, với người mới mà nói rất khó a, ông thiệt muốn chơi lưu phái này sao?"

Ngô Trạch Văn nghiêm túc gật đầu "Ừ, nghe khá thú vị."

Lý Tưởng "..."

Nghe thấy chưa? Người ta ai cũng cảm thấy khó chơi, Ngô Trạch Văn ngược lại cảm thấy thú vị! Không hổ là cách tư duy đường lối học bá...

Bất quá, vẻ mặt của người này trước giờ lúc nào cũng bình tĩnh như vậy, khiến Lý Tưởng luôn luôn hoài nghi là cậu ta rốt cuộc nghe hiểu hay là không...

Nam sinh đeo kính mắt, biểu tình chăm chú lại nghiêm túc, hai mắt thật lòng xem các loại công lược trên trang chủ, nhanh chóng lướt qua các topic tinh tuý trên diễn đàn, còn cẩn thận copy một vài điều quan trọng cần lưu ý dán vào một cái file văn bản... chuyên nghiệp hệt như đang làm bài ghi chép các môn học vậy!

Coi bộ cậu ta thật sự là rất thích môn phái Ngũ Độc này ha... Lý Tưởng thấy vậy, không nhẫn tâm tiếp tục đả kích bạn mình, hơi do dự một chút, mới mở miệng nói "Trạch Văn, hay là lát nữa vào game ông tạo nhân vật nữ đi."

Ngô Trạch Văn nghi hoặc quay sang nhìn "Tạo nhân vật nữ?"

Lý Tưởng gật đầu "Ừ, trong game tỷ lệ nam nữ mất cân bằng nghiêm trọng lắm, tạo nhân vật nữ chơi game sẽ dễ dàng hơn nhiều, vả lại nữ nhân vật của Ngũ Độc tạo hình đẹp cực kỳ luôn, dáng người nóng muốn chết, nhìn mà muốn phun máu mũi ý... Chơi nữ lúc đi phụ bản cần tổ đội cũng nhiều người đồng ý mang theo mình nữa."

Ngô Trạch Văn trước giờ chưa từng chơi thể loại game online này, nghe Lý Tưởng bảo nhân vật nữ chơi game dễ dàng, tổ đội phụ bản cũng đơn giản hơn, liền gật đầu "Được rồi."

Lý Tưởng có chút chột dạ liếc sang chỗ khác.

Thực tế, lý do chủ yếu nhất khiến cậu chàng bảo Ngô Trạch Văn tạo nhân vật nữ không phải bởi vì dễ vào tổ đội người khác, mà là tránh trường hợp bởi vì quá gà bị người ta mắng chửi.

Trong game online, thái độ của đại đa số mọi người đối với nhân vật nữ đều tương đối khoan dung, con gái thôi, đi phụ bản mà thao tác có hơi sai lầm tí cũng ít khi bị đội hữu của mình mắng chửi, thậm chí rất nhiều cao thủ nguyện ý mang theo mấy cô nàng gà mờ đi phụ bản với mình.

Vậy chứ thử mà là nam xem, thái độ quay một trăm tám mươi liền, một tên nam nhân chạy loạn khắp cả phụ bản làm cho cả đội bị diệt đoàn, tuyệt đối sẽ bị cả đội xem thường khinh bỉ.

Ngô Trạch Văn chung quy là người mới chơi, đã vậy còn hăng hái khiêu chiến lưu phái Ngũ Độc cổ sư được xem như là khó khăn số một, nghĩ cũng có thể nghĩ, sau này xin vào tổ đội đi phụ bản hay cạnh kỹ trường, nhất định sẽ bị đồng đội của mình mắng tới đầy đầu đều là máu chó...

Lý Tưởng bảo Ngô Trạch Văn tạo nhân vật, kỳ thật chỉ là vì: Nể mặt ngươi là cái nữ nhân, liền không mắng ngươi vậy = =

Bất quá, Ngô Trạch Văn trước giờ chỉ biết vùi đầu đùa giỡn với đám công thức cùng con số, chơi nhân vật nữ... lỡ đâu trêu ghẹo hoa đào thì phải làm sao?

Lý Tưởng quyết định, từ giờ trở đi mình sẽ là cận vệ của Ngô Trạch Văn, kéo theo tên gà mờ này cùng làm nhiệm vụ cùng thăng cấp. Nếu có lỡ gặp phải hoa đào, tuyệt đối sẽ bóp cho nó nát bét từ lúc mới manh nha sinh ra, đánh cho đối phương bò lê bò toài, tự mình cút đi mới thôi!

_____________________

Giải thích một chút:

(+) Quân tử hữu cửu tư: thị tư minh, thính tư thông, sắc tư ôn, mạo tư cung, ngôn tư trung, sự tư kính, nghi tư vấn, phẫn tư nạn, kiến đắc tư nghĩa

君子有九思: 視思明, 聽思聰, 色思溫, 貌思恭, 言思忠, 事思敬, 疑思問, 忿思難, 見得思義

Dịch nghĩa: Người quân tử có chín điều xét nét: khi trông thì chú ý để thấy cho minh bạch, khi nghe thì lắng tai để nghe cho rõ, sắc mặt thì giữ cho ôn hòa, diện mạo thì giữ cho đoan trang, lời nói thì giữ cho trung thực, làm thì giữ cho kính cẩn, có điều nghi hoặc thì hỏi han, khi giận thì nghĩ tới hậu quả tai hại sẽ xẩy ra, thấy mối lợi thì nghĩ đến điều nghĩa.

(Nguồn:)

Truyện Chữ Hay