Hạ Linh vừa đi không lâu, Lâm Thiên bình tâm lại, nuốt Phá Linh Đang đột phá Linh Nguyên Cảnh.
Linh Nguyên Cảnh chân khí hóa thành linh lực, có thể tạm thời cách không sử dụng, tu vi càng cao tầm ảnh hưởng càng mạnh. Cho nên, Tôi Thể dù mạnh cũng khó mà đánh được Linh Nguyên, cho dù dùng số lượng chồng chất cũng phải hao hết Linh Nguyên linh lực mới được.
Lâm Thiên dù chiến lực gần như bá đạo cũng tới đa ngang tài mà đấu với Nhất Trọng, nhưng từ Nhất Trọng trở lên thì hắn tuyệt đối không thể đánh lại trừ khi dùng đến Thần Khí. Nhưng Thần Khí thần uy vô biên, nếu để cao thủ nhìn ra hắn không chết mới là lạ, chỉ dựa vào Thần Khí mà muốn vươn mình đó là chuyện ngu ngốc mới có thể nghĩ ra.
Không tới mười phút, Phá Linh Đan trong người hắn bị Âm Dương Đế Quyết cùng Âm Dương Thần Mạch toàn bộ luyện hóa hết, hơn nữa còn hoàn mỹ không lọt linh khí, trùng kích Linh Nguyên đối với hắn tựa như trò đùa.
“Oanh.” Trong người hắn kinh mạch chấn động một cái, toàn bộ mở rộng gấp mấy lần Tôi Thể Cảnh, hơn nữa linh lực số lượng dù ít hơn chân khí nhưng chất lượng lại vượt xa, cơ hồ một phần linh lực có thể chống lại mười phần chân khí.
Mà cũng vào lúc này, Đế Công cùng Đế Quyết cũng bắt đầu khởi động. Trong cơ thể linh lực hóa thành hai khỏa vòng xoáy, một khỏa màu sáng còn một khỏa màu tối, cảm nhận một chút điều có thể biết đó là Âm Khí cùng Dương Khí tạo thành.
Âm Dương tương sinh tương khác, hơn nữa nồng độ còn mạnh mẽ hơn linh lực hàng trăm lần, phối hợp với nhau hắn hầu như có trữ lượng linh lực nhiều gấp trăm lần Linh Nguyên Nhất Trọng, thậm chí không thua với một số thiên tài Cửu Trọng.
Đương nhiên số lượng tăng cao thì chất lượng cũng thế, hắn bây giờ cảm giác mạnh mẽ hơn trước không biết bao nhiêu lần, dù chỉ đơn thuần đánh nhau có khi còn không thua Lục Trọng Linh Nguyên, nếu mang theo Thần Khí, không chừng Linh Nguyên Đỉnh Phong hắn cũng dám làm một trận.
Không chỉ thế, theo hai vòng xoáy liên tục hoạt động, tốc độ tu luyện của hắn cao hơn mấy chục lần hơn nữa còn là tự động không cần hắn quan tâm.
Phải biết, tu luyện cũng không phải lúc nào cũng được, tu luyện cực kỳ tiêu hao tinh thần lực cùng tâm quyết, cho nên Linh Nguyên cũng chỉ có thể tu luyện bốn, năm giờ một ngày mà hắn thì lại khác, là vô hạn tuần hoàn không cần nghỉ ngơi. Dù cho là Hồn Anh Cảnh lão quái cũng không Bug bằng hắn.
“Nha, chờ tham gia đại hội Vũ Tông xong, nhất định sẽ trở về Trang Trấn trả ơn lão đầu kia, cái mmm.” Lâm Thiên hai mắt sát ý lóe lên, từ khi đến thế giới này, hắn chỉ dùng tâm cảnh trêu đùa mà sống nhưng bị tổn thương ở Lâm Gia cũng đánh cho hắn tỉnh, trên đời này người muốn bình yên người khác chưa chắc đã muốn, chỉ có đủ thực lực mới không ai dám phiền ngươi.
“Nhưng mà, tạo một cái Tông Môn quá khó khăn, còn có cách nào không.” Lâm Thiên đầu óc có chút mơ màng, lúc đầu hắn còn nghĩ lập tông phái rất dễ, nhưng xem ra trong thời gian ngắn hắn đừng mơ làm được.
“Đinh, ngài chỉ cần ‘sở hữu’ Tông Môn.” Hệ thống trả lời.
Lâm Thiên kinh hỉ.
“Vậy là chỉ cần sở hữu mà thôi, chiếm đoạt cũng được.”
“Vâng, ngài có thể nghĩ như vậy.”
“Đinh, ngài còn giờ, mời chuẩn bị.”
“Nhanh thật.”
Hắn cảm thán, sau đó nằm bẹp trên giường, một bên suy nghĩ nhiệm vụ sắp tới là gì một bên lại củng cố thực lực vừa mới đột phá.
............ Chắc là qua sáu giờ rồi, nếu không cái dòng này cũng không có hiện.........
“Đinh, mặc định Địa Ngục phó bản.”
“Địa Ngục phó bản yêu cầu: Thực lực không có, trang bị không có, thời gian hoàn thành trong năm, thất bại không có trừng phạt nhưng cũng không có phần thưởng, thành công, tốt cả thế giới điều là của ngươi.”
“Móa, không thực lực, nói các khác ta qua bên kia là người thường.” Hắn nhịn không được nuốt nước miếng.
“Độ Khó Bình Thường được mang % thực lực, Khó Khăn được mang % thực lực, Cực Khó được mang % thực lực, Ác Mộng % thực lực, Địa Ngục được mang % thực lực, trang bị vào trong Phó Bản.”
Hệ thống chỉ đơn giản trả lời. Lâm Thiên nghe xong không nói gì, có thể đây là tìm đường chết không thể sống trong truyền thuyết.
“Đinh, dù độ khó cao nhưng phần thưởng cũng cái, tựa như Địa Ngục độ khó, hoàn thanh toàn bộ nhiện vụ Chính Tuyến cùng Chung Cực, cả thế giới đó điều thuộc về của ngài.” Hệ thống nói.
“Đù, kinh vãi hồn.”
“Lựa chọn ngẫu nhiên … lựa chọn thành công.”
“Thế giới phó bản Attack On Titan.”
Trong một khoảnh khắc, Lâm Thiên bị một cái hố đen nuốt đi, biến mất vô ảnh vô tung.
Một năm thời gian phó bản cũng chỉ là một ngày ở thế giới chủ, Lâm Thiên cũng không sợ bị phát hiện bời vì thời gian quá ngắn, tùy tiện một cái lý do cũng có thể để người ta không suy nghĩ nữa.
.................
“Ầy, đau cả đâu.”
“Hệ thống, bây giờ là giai đoạn gì.”
Vừa mở mắt ra, Lâm Thiên liền hỏi.
“Năm .”
“Ầy, làm sao lại …” Lâm Thiên bất ngờ, hắn liền hỏi.
“Ta biết ngài nghĩ gì, phó bản này có giai đoạn, một là năm , năm , năm . Mỗi giai đoạn tương ứng cho một nhiệm vụ, hoàn thành nhiệm vụ sẽ gia tốc thời gian sang giai đoạn khác.”
“Vì sao lại như vậy.”
“Ngài nhìn nhiệm vụ sẽ hiểu.”
Hắn nghe thế liền mở bảng nhiệm vụ ra.
- - - -
[TÁC: Sau này đổi tên, Âm Dương Song Tu Quyết gì đó nghe nó bẩn bẩn làm sao, hiểu đại khái ý nghĩa Âm Dương Đế Quyết là đủ rồi {:) ]
[TÁC: Vì một chút trục trặt liên quan đến công việc, xin lỗi những người bạn ủng hộ:(( thành thật xin lỗi ]