Tôi Có Một Người Bạn Trai Bí Ẩn

chương 3: ngày lễ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nó nằm trên giường lăn qua lăn lại hồi nãy đến chừ đã hơn chục lần.

- Ngày hôm qua nhìn hắn ngầu thật đấy!

Nó ôm con gấu bông nhỏ mà thủ thỉ.

-Có lẽ hắn cũng không đến nỗi tệ lắm, gấu bông nhỏ!

.......Ngày lễ giao lưu trường.......

-Chà! Ngày hôm nay ai cũng trang điểm đẹp đẽ quá nhỉ! Nó chán nản nhìn xung quanh.

-Tất nhiên rồi hôm nay là cơ hội để các bạn nữ sinh được gặp các bạn nam sinh cơ mà! Mà nhìn bà có vẻ tươi tỉnh hơn hôm qua một chút đấy.

-Cũng thường thôi, bà hôm qua đi với Vũ vui không?

-Vui lắm, biết được nhiều cách chơi hay lắm tề,hôm qua bà nên đi.

Đột nhiên toàn bộ con gái trong lớp tập trung về hướng cửa sổ. Hoá ra là nam sinh bên trường kia đến, đứng đầu là các thầy cô giáo.

-Bà mau lại đây coi đi Xu, hoành tráng lắm đấy!

Nó nhìn xuống cửa sổ, thứ đập vào mặt nó đầu tiên là Lê Thái cùng anh chàng hôm bữa.

"Hắn hôm nay cũng đến!" Nó nhẹ nhàng chạm tay vào mặt kính cửa sổ.

Cả bầu trời được bao phủ bởi tiếng cười của các học sinh, bao phủ ngôi trường là những dải ruy băng thật nhiều màu sắc, những quả bóng bay như những bông hoa, lơ lửng khắp bầu trời. Vang vọng xa xa là tiếng thầy hiệu trưởng của trường nam đang đọc bài phát biểu.

Nó đang trên chiếc ghế nhựa màu đỏ truyền thống bên cạnh lũ bạn.

-Trời nóng quá đi! Nó vừa dơ tay phẩy phẩy vừa nói.

-Thầy hiệu trưởng nói gì nói lắm thế! Nhanh nhanh để còn tổ chức lễ hội nưạ chớ.

Nó đảo mắt xung quanh toàn trường các bạn nữ đang ngồi nhìn các bạn nam và ngược lại. Phân cách giữa hai trường là dàn giáo viên hùng hậu đang liên tục nhắc nhở.

-Này! Xu.

-Gì thế!

-Nhìn kìa.

Nó ngẩng mặt nhìn lên phía sân khấu, bài phát biểu của hiệu trưởng đã kết thúc. Và tiếp theo là phần văn nghệ. Một dàn nam sinh bước ra, ai cũng sáng sủa và đẹp trai. Họ khoác lên mình một bộ phục màu trắng chuyên dùng cho việc tập võ.

"Tiếp theo sau đây là màn biểu diễn võ thuật của trường B Nam Sinh"

Một dàn pháo tay và tiếng hét vang lên làm cả khán đài ồn ào náo nhiệt. Từng từng người mặc quân phục trắng bước vào các vị trí đã được xếp sẵn.

Một cậu trai đi ra phía trước sân khấu, dùng tay nắm hai đầu dây áo và kéo mạnh, miệng thì cứ nói đi nói lại từ: Osu.

Sau đó cậu ta lùi xuống lấy lên một tấm ván gỗ. Phía sau lần lượt là người con trai khác cũng trên tay cầm ván gỗ đứng ở phía sauu. Bên mép sân khấu một người con trai mang mặt nạ xuất hiện, trên người cột đai màu đen khác với những người con trai hồi nãy. Hắn đến gần người cầm tấm gỗ sau đó phát ra một âm thanh rất lớn, hắn dơ đôi chân dài và thẳng lên,sau đó dùng toàn sức đá mạnh và tấm gỗ. Tấm gỗ gãy làm hai rớt xuống mặt đất, mọi người đứng dậy hò hét. Tiếp theo lần lượt từng người con trai phía sau leo lên lưng của người đầu tiên. Người ở dưới làm trụ giúp cho người ở trên đứng thẳng. Bây giờ tấm ván gỗ ở rất cao, tầm m. Người đeo mặt nạ vẫn không lượng lự đi ra xa hơn để lấy đà và lại phát ra một âm thanh sau đó anh ta chạy nhanh về phía tấm ván và bật nhảy người lên không trung, anh ta lộn hai vòng trên không sau đó đá tấm ván. Tấm ván nứt đôi. Mọi người hò hét mạnh mẽ hơn hồi nãy. Vỗ tay tán thưởng cho người đeo mặt nạ. Nó cũng đứng dậy hò hét lần đầu tiên trong đời nó được xem một buổi trình diễn võ thuật.

Tiếp sau đó là màn đấu cướp và múa võ theo nhạc... và những bài văn nghệ của cá bạn nữ.

"Bây giờ xin mời các em nữ về lớp và dựng sạp hàng của lớp mình lên! Lớp nào có sạp hàng được bầu chọn nhiều nhất sẽ được cộng điểm thi đua trong đợt này.""Các bạn nam ở trường B có thể bắt đầu được đi tự do và có thể tham quan sạp hàng của các bạn nữ ở trường A, chúc các em có một ngày vui vẻ, xin hết ".

Cả trường bỏ đi tán loạn như kiến vỡ tổ mọi người đều thi nhau chạy về lớp mình và thay đồ. Lớp nó thì trang trí theo kiểu Cosplay Nhật. Nó cosplay kero trong phim thủ lĩnh thẻ bài sakura. Và đứng phát tờ rơi cho lớp nó,mấy đứa con gái khác thì theo chủ nghĩa dễ thương nên toàn lựa hầu gái. Chi thì là cầu thủ đá banh đang đứng bếp.

-Bộ đồ này nóng dễ sợ! Sao mình lại giơ tay lấy cái này chứ, chẹp.

Kyaaaaa!

-Cái gì vậy?

Từ xa một dàn nam sinh đi đến phía sau là các bạn nữ liên tục bám theo như đĩa. Một nam sinh tiến tới chỗ nó, đó là Vũ. Vũ mỉm cười nhìn nó.

-Kuro - chan à! Dễ thương quá, bạn cho xin mình một tờ được không?

-Chào mừng cậu đến với quán cà phê cosplay của lớp -D. Nó chìa tay ra đưa tờ rơi cho Vũ.

-Giọng nói này không lẽ là, bạn của Phương Chi.

-Này cậu đang làm gì thế Vũ. Một cậu con trai đeo mắt kính xuất hiện, chạm vào vai của Vũ.

-Tớ đang tìm bạn cậu thả ra đi Tuấn!

-Bạn, bộ cậu có gấu rồi à nhóc! Hắn vừa nói vừa vỗ vai của Vũ.

Đột nhiên Chi ở trong lớp chạy ra.

-Vũ, cậu đến rồi đấy à?

-Phương Chi!!

Đột nhiên Chi đảo mắt nhìn phía sau Vũ. Nhìn xong nó lôi Vũ lại thì thầm gì đó.

"Thế mấy người kia đâu, hôm qua tớ nhắn tin bảo mấy cậu ấy đến đây mà"

-Chúng nó ấy hả, ở đằng sau ấy. Nói xong hắn chỉ tay về phía sau lưng Tuấn.

người nam sinh đang bị chèn ép ở trong đám đông đang cố thoát ra. Chi nhón chân chớp chớp nhìn vào phía trong đám đông.

-Thế này vẫn chưa đủ, Chi thì thầm.

-Cho tui tờ đi. Đột nhiên Tuấn đứng trước mặt nó.

-Ừa,nè!

Phương Chi đang nói chuyện với Vũ xong thì nhìn nó ( người đang ở trong bộ đồ con gấu)

-Xu bà đừng đứng đây nữa đi phát chỗ khác đi, đứng đây không ổn. Nói xong Chi đẩy nó đi và chỉ về phía mấy sạp kia.

-Đi lôi khách về đây! Vừa nói mắt Chi vừa sáng rực ánh mắt hiếu thắng.

Nó không hiểu gì nhưng vẫn di chuyển đi xung quanh trường và thực hiện nghĩa vụ phát tờ rơi của nó, thỉnh thoảng nó đứng lại cùng chụp ảnh với một số bạn.

Đi qua phòng âm nhạc nó thấy cái mặt nạ màu đen hồi nãy nó nhìn thấy. Nó cởi cái đầu con gái ra và bước vào phòng. Trong phòng âm nhạc không có ai ngoài nó. Nó bước vào phòng, ngồi dưới cánh quạt. Nó lấy tay lau mồ hôi. Khẽ liếc nhìn cái mặt nạ. Nó đảo mắt xung quanh không thấy ai, nó liền lấy mặt nạ đeo lên và hét.

-Ya! Ta là võ sư bí ẩn đây há há!

Nó quơ tay mua chân như thể mình là võ sư đang chìm đắm trong thế giới riêng thì nó cảm thấy ngớ ngẩn quá nên dừng lại. Tự cười với bản thân. Nó bước ra khỏi phòng và huýt sáo.

Hahaaaaa há há... một tiếng cười lớn bật lên đằng sau cánh cửa tủ đựng đồ.

-Võ sư cái quái gì! Hahaa...hà

-Dạ Thảo..., cái mặt nạ này thú vị vậy sao!

Truyện Chữ Hay