Tôi Có Mắt Âm Dương

chương 70

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit: Ngân Nhi

Trình Thắng sau một lần vô tình gặp lại người mình thầm mến trước đây, mới ngạc nhiên biết là cô ấy vẫn chưa kết hôn, còn đang độc thân. Trái tim anh ấy tựa như đống tro tàn bùng cháy trở lại vậy.

Trình Thắng nói: “Tôi đang gấp quá rồi, có ai đang online không?”

Đới Chí bề bộn nhiều việc chân không chạm đất, lần nào cũng chỉ giả chết. Thẩm Thuật thì lo làm việc của mình, chưa bao giờ thèm vào nhóm buôn dưa lê cả.

Chỉ có Vương Xuyên rep: “Có tôi đây.”

Trình Thắng: “Ba trăm năm rồi tôi không theo đuổi phụ nữ, bây giờ phải làm sao để khiến cho người ta vui đây?”

Vương Xuyên: “Cái này đơn giản mà, cậu phải tán thật chân thành vào, anh cậu đây tung hoành trên tình trường ba mươi năm nay rồi, có dạng phụ nữ nào mà chưa gặp qua đâu.”

Trình Thắng: “Đa tạ người anh em, tôi có thể thoát khiếp FA hay không là nhờ vào anh cả đấy.”

Hai người cứ thế chuyện trò say sưa trong nhóm chat, chém gió gửi tin bay đầy trời, điện thoại của Thẩm Thuật cứ nháy sáng liên tục.

Thẩm Thuật cầm điện thoại mở khung chat ra, đọc qua mấy tin nhắn hai người kia đang viết rất hăng say, sau đó yên lặng đánh một hàng chữ rồi gửi đi.

Bỗng dưng sếp nhà mình lại nói chen vào: “nói hay đấy, viết báo cáo rồi nộp lên cho tôi.”

Vương Xuyên mới thể hiện chưa được mấy giây thì đã bị sếp tóm: “…”

Trong nhóm chat thì Vương Xuyên là người có nhiều kinh nghiệm hơn mấy người còn lại, nhưng thật ra là số lần anh ta yêu đương cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi, viết báo cáo cho sếp kiểu gì chứ.

Đới Chí đã kết hôn lại kiệm lời, không thể hiện trong nhóm chat, cho nên may mắn thoát được một ải khó.

Trình Thắng và Vương Xuyên sau khi làm xong công việc của hôm nay, liền lập tức vùi đầu vào bản báo cáo mà Thẩm Thuật yêu cầu.

Vì bản báo cáo này mà người lãnh đạo của bộ phận phim ảnh và bộ phận PR trước giờ luôn rất bình tĩnh, giờ lại đang ở trong văn phòng vò đầu bứt tai, trầm tư suy nghĩ.

Có nhân viên đi vào báo cáo công việc: “Trưởng phòng, bộ phim của đạo diễn Trần…”

Vương Xuyên bỗng lên tiếng: “Hồi trước lúc cậu yêu đương thì thường làm cái gì?”

anh nhân viên mặt ngơ ngác: “…”

Chiều hôm đó, bản báo cáo của hai người đã được giao đến tay Thẩm Thuật, nội dung cực kỳ chi tiết rõ ràng, đọc mà có cảm giác rất chân thật.

Hai người họ không hổ là người trong ban lãnh đạo của Hoa Thụy, năng lực làm việc quá tuyệt, ngay cả một bản báo cáo tình yêu mà cũng viết rất có tâm.

Thẩm Thuật tỏ thái độ rất hài lòng với biểu hiện gần đây của hai người này, lập tức vung tay tăng tiền thưởng cho họ. Trình Thắng và Vương Xuyên nhìn tiền trong túi mình đang không ngừng sinh sôi, cảm thấy sự cố gắng bỏ ra mỗi ngày thật không uổng phí.

Vương Xuyên ngồi phía đối diện bàn làm việc của Thẩm Thuật, nhìn anh chậm rãi mở bản báo cáo ra, đọc từng tờ một.

Giống như khi xem báo cáo công việc vậy, anh nhìn rất tập trung, thỉnh thoảng còn dừng lại ở một đoạn nào đó như để suy ngẫm.

Vương Xuyên có thể coi là một người có thâm niên ở Hoa Thụy rồi, nhưng anh ta vẫn không thể hiểu nổi tính tình quái gở của sếp khi đang yêu, lúc thì hỏi này hỏi nọ, lúc lại bắt anh ta nộp báo cáo, không biết lần tới sẽ là gì nữa đây?

Ánh mắt Thẩm Thuật dừng lại một chỗ, thoáng tỏ ra buồn bã.

Điều thứ mười, muốn chinh phục được trái tim phụ nữ thì đầu tiên phải chinh phục được cái dạ dày của cô ấy trước đã.

Điều này nhanh chóng bị Thẩm Thuật cho qua luôn, anh đã thử làm rồi, Diệp Tuệ thì nấu ăn ngon như thế, mà anh thì mới thử nấu thôi đã suýt làm cho phòng bếp nổ tung rồi.

Thẩm Thuật vừa chịu đả kích lớn, tạm thời mất đi sự hăng hái, có thể phải rất lâu sau này anh mới dám quay trở lại căn bếp mất.

Thiên ngôn vạn ngữ tổng kết thành một câu, Diệp Tuệ có thể chinh phục được dạ dày anh, còn anh thì không thể.

anh ngồi đọc tiếp báo cáo, từng mục từng mục lướt qua, lúc lật sang trang tiếp theo rồi, anh bỗng nghĩ đến điều gì đó nên lại lật về trang trước.

Điều thứ ba mươi, nguyên tắc khi tặng quà, món quà nhìn không được có cảm giác quá giá trị, nếu không phụ nữ sẽ cảm thấy rất nặng nề.

Thẩm Thuật tương đối hiểu, món quà mà anh tặng Diệp Tuệ, dù giá trị lớn nhưng phải khiến người ta không nhìn ra được, hơn nữa cũng không được tặng đồ quá dung tục tầm thường.

Thẩm Thuật ngước mắt lên nhìn Vương Xuyên, trong nhóm chat cậu ta tỏ ra mình rất giỏi, anh nhớ kỹ lắm, liền hỏi: “Cậu nói xem, phụ nữ thường thích được tặng quà gì?”

Vương Xuyên rụt rè thử dò xét: “Trang sức chăng?”

Thẩm Thuật ngẫm nghĩ nhìn mặt bàn, một lát sau liền gọi điện tới một cửa hàng trang sức.

Tiếp đó, anh đi tới cửa hàng và chọn một sợi dây chuyền, sợi dây chuyền này có thiết kế khá đơn giản, nhưng chất lượng cực tốt, được làm rất kỳ công. Người sáng lập thương hiệu trang sức này đã nói, sợi dây chuyền này mang ý nghĩa rất lớn, lại gắn liền với một câu chuyện xưa, cho nên không thể bán.

Tuy nhiên vì Thẩm Thuật và người này khá thân thiết với nhau, nên người này đã đồng ý bán sợi dây chuyền cho anh.

anh cảm thấy sợi dây chuyền này rất hợp với khí chất của Diệp Tuệ, chắc hẳn cô sẽ rất thích.

Đám phóng viên lần trước không bắt được tin gì hot từ Diệp Tuệ, ngược lại còn bị cô vả mặt qua đoạn livestream, nên không còn cách nào khác là phải tiếp tục theo dõi.

Bạn nói xem, một nữ diễn viên đang nổi, sao có thể không có bí mật được chứ?

một phóng viên nổi tiếng tên Hồ An đã điều đệ tử của mình bám theo Diệp Tuệ tới phim trường, coi như cho thằng em có cơ hội thực tập.

Cậu phóng viên trẻ này đã đi theo Diệp Tuệ đến studio nửa tháng nay rồi mà vẫn không phát hiện ra cô có điều gì khác thường. Sau khi cô về nhà vào tối muộn, xe của cậu ta cũng chỉ có thể đi theo cô đến cổng khu chung cư, muốn vào trong nữa thì sẽ bị bảo vệ cản lại.

Mỗi tối trở về nhà, phóng viên trẻ này lại ngồi làm việc trước máy tính, chỉnh sửa lại những bức hình đã chụp trong ngày. Đêm khuya, hai mí mắt đánh nhau, cơn buồn ngủ kéo đến làm cậu ta ngáp một cái thật dài.

Tầm mắt cậu ta nhìn vào bức ảnh, đột ngột trợn to hai mắt, cơn buồn ngủ hoàn toàn tan biến luôn, nét mặt cậu ta tỏ ra vô cùng hoảng sợ, bức ảnh này khác hẳn với những bức ảnh bình thường khác.

Hồ An bị cậu ta gọi đến trước máy tính, nhìn mấy bức ảnh chụp ở gần một cây đại thụ, Diệp Tuệ lúc thì cầm kịch bản đọc, lúc lại nói chuyện với trợ lý.

Động tác của Diệp Tuệ rất kỳ lạ, mà điều cần chú ý chính là cái bóng đen trong góc, có thể loáng thoáng nhìn ra cái bóng này có hình dáng của một con người.

“Sư phụ, em không nhìn nhầm đấy chứ, kia kia kia…Bức ảnh này tuyệt đối có vấn đề!” Chàng trai trẻ đáng thương mới vào nghề chưa được mấy tháng tự dưng lại chụp được mấy bức ảnh có ma, sợ đến mức nói chuyện cũng không xong.

Hồ An vỗ đầu cậu ta: “Cậu cảm thấy bức ảnh này không dùng được sao?”

Cậu ta lắc đầu: “không được ạ.”

Hồ An cười: “Còn nhớ Diệp Tuệ đã hai lần gặp phải chuyện ma quái khi quay show thực tế không? Đây sẽ là một đề tài rất hay đấy.”

Vì muốn tung tin trước các trang mạng khác, nên tối hôm đó Hồ An đã đăng luôn bức ảnh chụp Diệp Tuệ lên Weibo.

anh ta đặt một tiêu đề rất hấp dẫn, khiến cho người ta mới nhìn đã thấy tò mò muốn tìm hiểu cho ra lẽ, [Đột nhập vào trường quay phim mới của Diệp Tuệ, cuối cùng phát hiện được một điều, đến cả ma quỷ cũng thích xem Diệp Tuệ quay phim!]

Dân mạng mới nhìn còn nghĩ là cánh phóng viên thêu dệt linh tinh, nhưng khi mở ảnh ra xem thì ai cũng phải thốt lên kinh hãi, ôi má ơi, trong ảnh chụp Diệp Tuệ đúng là có ma thật!

“Tôi còn tưởng là màn hình di động của tôi bị hỏng chứ, không ngờ là có bóng đen trong hình thật, ôi dân giàu nước mạnh xã hội công bằng dân chủ văn minh…”

“Diệp Tuệ quay phim ở đâu vậy? Phim trường đó có ma sao? Hình chụp chân thật quá, nhưng cũng có thể là giả, chẳng lẽ là một cách lăng xê mới của Diệp Tuệ?”

“Tôi nghi ngờ đoàn làm phim cố tình gọi phóng viên đến chụp ảnh, mục đích là để tạo nhiệt cho phim thì có, có khi hoàn toàn chẳng có chuyện này cũng nên, hình cũng mờ mờ không rõ lắm, có thể là do phóng viên bị run tay.”

Bức ảnh chụp ở phim trường phim “Giải thoát” đã được truyền đi các diễn đàn với tốc độ chóng mặt, mọi người bình luận rất sôi nổi, có người cho rằng đoàn làm phim cấu kết với phóng viên để tung tin giả, cũng có người tin là trong phim trường có ma thật.

Dù là thật hay giả thì chuyện này cũng đã được lên hot search rồi, trở thành đề tài được thảo luận nhiều nhất trong tuần.

Lúc này có một người đào lại được một bài post từ mấy năm trước, bài này là do một nhóm người chuyên tìm hiểu chuyện tâm linh đăng lên, khi đó không có nhiều bình luận quan tâm lắm, nhưng hôm nay tự nhiên lại hot trở lại.

[Các bạn đã từng đến Ảnh Thị chưa? Tôi đã chụp được một hiện tượng kỳ lạ ở nơi đó đấy.]

Chủ thớt đăng kèm vài tấm hình lên, cô ấy không ở trong hình, chỉ chụp cảnh thôi, vừa hay lại chính là cái gốc cây đại thụ mà Diệp Tuệ đứng quay phim.

Ghê rợn hơn là ngày chụp tấm ảnh đó, trời đầy mây mù, bầu trời là một màu xám tro rất âm u nặng nề.

Màu ảnh khi chụp rất tối, âm khí bao trùm, dưới tán cây đại thụ có một bóng người, không nhìn rõ mặt, chỉ là một cái bóng đen mờ mà thôi.

Giống y đúc với cái bóng mà phóng viên kia chụp được.

Đáng sợ hơn chính là không thấy một phản hồi gì từ chủ thớt từ hai năm trước, mọi người không khỏi phỏng đoán, chủ thớt bị làm sao rồi? Có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?

sự thật là, chủ thớt đã lâu rồi không còn tham gia vào nhóm tìm hiểu những hiện tượng kỳ bí nữa, lúc cô ấy vào Weibo thì nét mặt liền ngơ luôn, tự nhiên có bao nhiêu người vào hỏi thăm cô, hỏi cô có bình an không.

Chủ thớt đành phải đăng bài báo bình an với mọi người, đồng thời tuyên bố một chuyện: “Cảm ơn mọi người đã quan tâm, hình mà tôi đăng lên năm đó là thật đấy.”

Dân mạng bấy giờ mới biết, thì ra phóng viên không lừa bọn họ, chuyện ma quái ở phim trường hoàn toàn không phải bịa đặt mà là sự thật.

Thường Huỳnh dạo trước bị ma ám đến nỗi mặt mũi xuống sắc thấy rõ, tin này ai cũng biết, giờ có tin hot nên cô ta một lần nữa lại bị mọi người nhắc đến tên. Đoàn đội của cô ta buộc phải đăng bài, nhắc nhở dân mạng nên chuyển hết sự chú ý về chuyện này sang phía Diệp Tuệ.

[Nghi vấn Diệp Tuệ bị ma quỷ bám theo, phim trường nhiều lần xuất hiện chuyện kỳ bí.]

Tin tức này được chia sẻ rất nhanh, trong lúc quay phim “Giải thoát”, máy quay xảy ra vấn đề, màn hình đột nhiên lại hiện lên hình ảnh bông tuyết, sau đó chiếu một cảnh phim đã quay từ nhiều năm trước.

Tin mật này là do đoàn đội của Thường Huỳnh mua chuộc được một nhân viên làm trong đoàn phim, khổ sở lắm mới moi ra được. Lần đó cả đoàn phim đều giữ bí mật với người ngoài, đây là lần đầu tiên tin tức này được tung ra, quả nhiên đã khiến toàn thể dân mạng dậy sóng.

Mà tất cả các sự kiện tâm linh kỳ bí này hình như đều có liên quan đến một người, đó là nữ chính của phim, Diệp Tuệ.

“Chỉ có mỗi tôi là nghĩ tới Thường Huỳnh thôi sao? Mọi người có thấy là Diệp Tuệ cũng đang gặp phải tình cảnh tương tự không? Diệp Tuệ bị ma ám, cho nên đoàn phim mới xảy ra nhiều chuyện kỳ lạ như thế.”

“Thời gian trước đó trạng thái của Thường Huỳnh không tốt chút nào, mặt thì xuống sắc, không còn sức sống, còn không tham gia một hoạt động nào. Tôi thấy Diệp Tuệ không giống thế, mặt cô ấy vẫn rất đẹp, tinh thần cũng thoải mái.”

“Tập trung vào Diệp Tuệ đi! Đừng có kéo Thường Huỳnh xuống nước cùng nhé! Bây giờ là Diệp Tuệ gặp chuyện ma quái ở phim trường, mấy tấm ảnh kia cũng có thể là photoshop mà ra, liệu có phải là một cách lăng xê mới không?”

“Mấy bạn không thấy ảnh chụp mấy năm trước à? Đây có phải là quay phim kinh dị đâu mà phải dùng cách này để thu hút người xem chứ?”

Dân mạng vẫn tiếp tục thảo luận không ngừng, địa phương quay phim “Giải thoát” cũng vì thế mà hot trên mạng, bỗng dưng trở thành một nơi thu hút rất đông người đến du lịch.

Phim “Giải thoát” trong suốt quá trình quay đều không hề làm công tác tuyên truyền gì cả, nhưng sau khi nổi tiếng, các tạp chí lớn đều chủ động liên hệ muốn được phụ trách mảng tuyên truyền cho phim miễn phí luôn.

Mỗi khi có người nhắc tới “Giải thoát”, họ cũng sẽ nhắc tới Diệp Tuệ, làm cô lại một lần nữa bị đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió.

Các nhân viên trong đoàn phim thật sự không chịu nổi sự phiền nhiễu này, ngày nào cũng có rất đông người nhận là fan đến vây xem bọn họ quay phim.

Còn khu vực gốc cây kia, mỗi khi đoàn làm phim không sử dụng đến thì sẽ có người đứng chụp hình, đa phần thì chỉ toàn ra những bức ảnh bình thường, nhưng cũng có một số rất ít người thật sự đã chụp được một bóng đen đứng dưới cây.

Tin đồn bóng ma trong phim trường càng ngày càng được đồn thổi ghê rợn hơn, tiến trình quay phim của cả đoàn cũng bị khán giả làm cho rối loạn.

Diệp Tuệ cảm thấy, có lẽ đã tới lúc cần đến sự ra tay của Thẩm thiên sư rồi.

Truyện Chữ Hay