Tôi Có Khả Năng Giao Tiếp Đặc Biệt

chương 122-1: bơi lội

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit: Winnie

Dương Miên Miên ở chỗ Tôn giáo sư tiếp tục làm thêm vài bộ đề, khi Tôn giáo sư phê bài cho cô mới phát hiện lời cô nói là đúng, nội dung của khóa này cô đều đã nắm giữ.

Nếu để cô cùng học chung khóa với những người khác, đó chính là chậm trễ thời gian. Tôn giáo sư cũng không phải lần đầu tiên nhìn thấy học sinh thiên tài như vậy, cũng không kinh ngạc, đặc biệt bình tĩnh mà nói: “Đã vậy, nếu em đã nắm tốt nội dung, vậy ta sẽ đi hỏi giúp em học nội dung năm hai, nếu sau này có thắc mắc hay yêu cùa cứ tìm ta.”

“Cảm ơn giáo sư.” Dương Miên Miên cũng không nghĩ tới sự tình có thể thuận lợi vậy, đặc biệt là Tôn giáo sư cũng không vì chỉ số thông minh của cô mà có thái độ quá kinh ngạc rồi kỳ quái, càng làm cho người ta thích.

Cuộc sống đại học của Dương Miên Miên liền như vậy bắt đầu rồi, mỗi ngày chương trình học đều trôi qua rất nhanh, ở ngôi trường này, chế độ là học phân chế, chỉ cần học xong phân tu là có thể tốt nghiệp, cho nên Dương Miên Miên cực kì vội, cô cố gắng trong khoảng thời gian ngắn nhất học hết kiến thức các năm còn lại, bởi vậy chỉ có thể học được một phần nội dung. Như phần cơ sở cơ học của giáo sư Tôn chưa học qua, đã học vật lý nguyên tử của năm hai, sau đó đi dự thính tiết lượng tử cơ học của năm ba. Ngoài những điều đó thì Miên Miên vẫn giống sinh viên năm nhất làm từng bước.

Có vài khóa, mặc kệ thế nào đều không thể trốn tránh, ví như thể dục, và năm nhất được học chính là bơi lội, thông qua mét mới có thể tpots nghiệp, mà nếu có thể thông qua bài này lièn được miễn tiết.

Điều này đối với Dương Miên Miên là một sự cám dỗ lớn, nhưng mà, cô không biết bơi.

Vì thế, cuối tuần, Kinh Sở mang theo Dương Miên Miên đi đến bể bơi của hội sở dưới lầu học bơi lội, Dương Miên Miên ăn mặc áo tắm màu lm nhạt mới mua, kia kiện áo tắm là màu lam nhạt, trên váy có trang trí đường viền nhỏ mày trắng, còn quần trong màu đen, tóm lại chính là, nhìn có vẻ trẻ trung nhưng vẫn không kém phần bảo thủ.

Hội sở có điểm vắng, bể bơi bên này càng là chỉ có hai người bọn họ, Kinh Sở vẫy cô: “Tới đây, đừng sợ.”

Dương Miên Miên theo cầu thang đi xuống, sức nổi của nước làm cô thấy lạ lẫm, cảm thấy mỗi bước đi đều khó nhọc không thôi.

“Có sợ không?”

Đối với người yêu, cô cũng không cần che dấy, thành thật gật đầu: “Có chút, em sợ sặc nước.”

“Đó là điều khó tránh khỏi.” Kinh Sở đỡ cánh tay Miên Miên, ném cho cô một khối plastic bản, Dương Miên Miên tức khắc ôm vào lòng, liền thấy an toàn hơn nhiều: “Muốn học cái gì trước đây?”

“Nín thở.”

Cái này không khó, Dương Miên Miên nghe anh nói xong liền học được học biết, nhưng kế tiếp anh muốn cô học đá nước và giữ cơ thể nổi trong nước cô liền khẩn trương: “Em có chìm xuống luôn không?”

“Sẽ không.” Kinh Sở đứng bên cạnh cô: “Anh bảo đảm em không có việc gì, tiểu Dương, có anh đây.”

Anh vẫn luôn cho Dương Miên Miên cảm giác an toàn, bởi vậy cô do dự trong chốc lát, chân vừa giẫm, cả người liền bay lên, Kinh Sở làm cô ghé vào bên cạnh học duỗi chân.

“Anh định dạy em học kiểu bơi gì?”

“Bơi ếch.”

Dương Miên Miên: “Em là cừu mà 〒▽〒”

“Ngoan, chân sai rồi, phải lật lại.” Kinh Sở bẻ gan bàn chân cô, nắm nhẹ chỗ cổ chân hướng cho cô động tác, Dương Miên Miên căng thẳng nhớ kỹ tư thế duỗi chân, không biết vì cái gì, vẫn cảm thấy như vậy có một chút cảm giác xấu hổa.

Năng lực học tập của cô quả không thể nghi ngờ, sau hai giờ đã có thể nín thở bơi được mấy mét chỉ như vậy nhưng cũng thấm mệt, cô ngồi trên bờ làm nũng: “Hay anh bơi bài vòng cho em xem đi.”

Bể bơi không lớn, chỉ có hai mươi lăm mét, Kinh Sở nháy mắt là có thể bơi qua rồi bơi lại, bơi ếch, bơi tự do, bơi bướm, bơi ngửa tất cả đều có thể.

Dương Miên Miên thực sự ghen tị.

“Được rồi, về thôi, mai tiếp tục, giờ nên nấu cơm đã.” Kinh Sở đem khăn tắm khoác ở trên người cô, mang vô lên lầu, lúc gần đi phục vụ sinh còn tặng mộ dĩa trái cây.

Dương Miên Miên cầm miếng lê răng rắc răng rắc cắn: “Em không cho anh ăn, lê không tốt cho anh.”

Kinh Sở xoa đầu cô, cười không nói.

Chờ đến tối, Dương Miên Miên lấy ra một cái áo tắm khác đi tìm anh: “Ngày mai em sẽ mặc bộ này ha.”

Lần này lúc mua áo tắm bọn họ mua hai bộ, bởi vì sở thính hai người về phương diện này hơi khác nhau, Kinh Sở nhìn trúng chính là bộ màu lam, nhưng Dương Miên Miên thích lại là bộ hai dây đen trắng cực kì gợi cảm, tuy so với bikini vẫn có phần nhiều vải hơn, nhưng cũn không mấy khác biệt, đương nhiên liền bị Kinh Sở loại bỏ.

Nhưng rồi sau đó vẫn phải mua về hai bộ.

“Không được.” Kinh Sở cự tuyệt thực dứt khoát: “Nghĩ cũng không co nghĩ.”

Dương Miên Miên thất vọng: “Người ta có ngực mà, người ta muốn mặc loại này, người ta là người lớn rồi..”

“Phải không, vậy người ta mặc đi tôi xem.” Kinh Sở nghiêm túc.

Dương Miên Miên liền thay ra, màu đen làm nỗi bật làn da trắng, hơn nữa thiết kế rất tốt, nên thoạt nhìn thân hình cô rất yểu điệu, chỗ cần lồi thì lồi, nơi cần lõm thì lõm.

Kinh Sở quét qua, đem cô ôm đến trên đùi ngồi xong, Dương Miên Miên câu lấy cổ anh, nghiêng đầu cười: “Đẹp không?”

“Đẹp.”

:-

- ------------

Winnie: đó mọi người xem, dạo này anh chị nhà mình thích phát cẩu lương ghê.

Hôm nay là / nhé, đăng một chương nhỏ này tặng mọi người.

- với họ là 我爱你,

nhưng với Wie là 我爱你们!

Truyện Chữ Hay