Tôi có hôn thê, nhưng nhỏ lại là "Nữ phản diện" khét tiếng ở trường, phải làm sao đây chứ!?!

chương 29 : đôi lúc nói những điều vô nghĩa thế này cũng- à, về cơ bản thì nó vẫn vô nghĩa

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans : Khanhkhanhlmao

một tuần deadline đã hết nên tui được giải phóng về với thiên nhiên r uwU

____________________________

Cơn cảm lạnh của Kiryu đã kết khúc sau một ngày ngắn ngủi.

Nhưng mà để cho chắc thì cô ấy đã xin nghỉ thêm một ngày (Ừ thì tôi có đề nghị tiếp tục chăm sóc cho cổ, nhưng cô ấy bảo tôi đừng có lười biếng mà lo đi học đi...), và hôm nay là thứ Sáu.

"Cô thế nào rồi? Ổn hơn chưa?"

"Tan sạch rồi, chỉ là cảm lạnh thôi mà? Um, đưa tôi nước tương với."

"Ờm, thôi thì tôi rất vui vì nó không trở nên nghiêm trọng."

"Quả thật. Chuyện đó là nhờ có Toukujou-kun mà, cảm ơn cậu rất nhiều."

Kiryu với nụ cười vui vẻ đặt đũa lên miếng cá nướng, tay trái thì cầm chén cơm, cô gắp cơm trắng và cho vào miệng.

"Ngon quá! Đúng như dự đoán, cơm tôi nấu ngon hết sẩy!"

"Tôi muốn nói rằng là vì chất lượng nguyên liệu nhưng... cơm Kiryu nấu đúng là rất ngon."

Bằng một cách ảo diệu nào đó mà tôi lại cảm thấy cơm kiryu nấu ngon hơn của tôi. Có lẽ đó chỉ là trí tưởng tượng của tôi thôi, dù sao thì Kiryu dường như rất tự hào về bản thân và nói "Từ giờ sẽ là tôi nấu cơm!" với vẻ hăng hái.

Ờm, ai giỏi nấu cơm thì để người đó nấu là chuyện tốt thôi, tôi cũng tiết kiệm được một phần công sức.

"Nhưng mà cô vừa mới khỏi bệnh thôi nên cố nghỉ ngơi thêm chút đi. Ngày mai và ngày mốt tốt nhất là nên thong thả nghỉ ngơi, đừng có ra ngoài nhiều quá. Cô có dự định đi đâu đó không?"

"Ngày mai và ngày kia thì không có kế hoạch gì đặc biệt. Thật là, ngay từ đầu tôi đã ít đi chơi rồi. Không có bạn bè thì đi làm chi chứ?"

"Cô lại đưa ra mấy lời tự ti khó chịu nữa rồi... Mà nghĩ lại thì, trong mấy ngày nghỉ từ trước đến giờ cô đã làm gì vậy?"

"Tôi thì thường đọc sách hay học thêm ở nhà."

"...Học thêm? Học gì cái gì vậy?"

"Hiện tại thì không còn học gì, nhưng từ khi còn học sơ trung thì tôi đã học piano, violin và cả tiếng Anh."

"...Hể. Vậy thời gian còn lại thì sao? Tôi biết là cô đọc sách rất nhiều nhưng cô không xem TV luôn à?"

"Chủ yếu thời gian là đọc sách. TV thì... tôi không xem nhiều lắm, thi thoảng mới xem tin tức hoặc những bộ phim mà tôi thích thôi... Vậy đó."

"Phim truyền hình thì sao?"

"Tôi không quan tâm đến phim truyền hình. Không phải vì nó không hấp dẫn nhưng... đợi cả một tuần để xem tiếp tập sau có hơi phiền phức. Tôi muốn biết ngay kết cục cơ."

"À tôi hiểu."

"Ngoài ra..."

Cô ấy hướng ánh nhìn đi một cách xa xăm.

"-Xem phim truyền hình mà không có bạn để bàn chuyện thì không vui chút nào."

"Sao dạo này mấy câu chuyện của cô cứ chuyển thành tự ti vậy chứ!?"

"Đùa tí mà, dù không xem phim thì tôi cũng không bỏ lỡ mấy cái chủ đề bàn tán đâu. Bởi vì ngay từ đầu tôi đã làm gì có hứng thú chứ?!"

"Đó là lý do tại sao!"

"Mà, bằng một cách nào đó thì tôi vẫn là tâm điểm của sự chú ý đấy thôi? Dĩ nhiên là theo hướng tiêu cực rồi."

"...Cô đó."

Kiryu cười khúc khích trước vẻ đầy bất lực của tôi, tính cách của cô ấy đang thực sự phát triển theo chiều hướng tốt đẹp.

"...Có lẽ cũng chính vì điều đó mà tôi rất biết ơn Toukujou-kun. Chúng ta có thể trò chuyện với nhau mỗi ngày như này mà."

"Ừ, thì cả hai đang sống cùng nhau còn gì."

"...Trước kia, tôi đã từng nghĩ việc nói chuyện với người khác như thế này thật là vô nghĩa."

"...Giờ thì không hề vô nghĩa đúng chứ?"

"Vẫn vô nghĩa, suy cho cùng thì tất cả những gì bọn người đó thở ra được đều là ác ý. Vậy thì tránh xa mới là cách hiệu quả nhất phải không?"

"...Thật luôn à?"

"Đúng vậy, có lẽ cũng chính vì điều đó mà tôi đã bị cuốn hút vào thế giới của việc đọc sách."

"Vì sách không buông lời tiêu cực?"

"Bởi sách chính là một thế giới tươi đẹp. Vì thế nên tôi ủng hộ kết thúc hạnh phúc! Đã là câu chuyện thì phải có happy ending!"

"Nhân tiện thì Kiryu, cô thường đọc loại sách nào vậy?"

Tôi hiểu cái vụ kết thúc có hậu nhưng có nhiều thể loại khác nhau lắm, nào là huyền bí, lịch sử hư cấu, v.v.

"Thích happy ending thì tất nhiên là tiểu thuyết tình yêu rồi! Mặc dù tôi đọc mọi thứ nhưng... tiểu thuyết lãng mạn vẫn là nhất! đặc biệt là những câu chuyện ngọt ngào nữa!"

"..................Thiệt luôn?"

Đáp án không giống Kiryu nhất mà tôi từng nghe.

"Gì chứ? Tôi chỉ là một cô gái mười bảy tuổi thôi mà? Tôi cũng muốn có một tình yêu đẹp như thế! Mỗi lần đọc là tôi lại nghĩ 'Ah, ước gì mình có một câu chuyện tình yêu tuyệt vời như thế này' đó!'"

"Tôi tưởng cô phải kiểu 'Tình yêu là thứ u nhọt! Chỉ tổ lãng phí thời gian!' Chứ?"

"Hồi nào vậy? Tôi là người thực tế, nếu tìm thấy một đối tượng mà bản thân cho là tốt thì dần cậu sẽ cảm nắng họ thôi, chuyện đó không xảy ra mới là kỳ lạ đấy."

Cô ấy nói như thể đó đương nhiên rồi cắn một miếng cá nướng. Nhìn thấy khuôn mặt Kiryu cười hạnh phúc vì mùi vị của cá làm tôi nhớ ra.

"...Nhớ lại thì ban đầu, cô đã nói điều gì đó như ‘Tôi muốn hoàng tử bạch mã cơ!’ đúng không?"

"...Lúc đó tôi có hơi quá khích."

"Tôi không có trách cô nhưng… tôi cảm thấy hơi đáng thương khi nghĩ về nó."

"Tôi đáng thương á? Là sao nữa vậy?"

"Bởi vì cô muốn có một 'tình yêu tuyệt vời' đúng không? Nếu kết hôn như này thì tình yêu đó đâu thể... mà nếu? Cô đã bảo tôi ngoại tình cũng được đúng không?"

"Đúng là tôi đã nói thế nhưng... bản thân không có ý định làm chuyện đó đâu, nó là một điều bất công."

"Ừ, tôi cũng không có ý định làm điều đó..."

"Đã nói rồi mà, bản thân tôi là một con người thực tế. Mặc dù đã phản ứng thái quá với từ 'hôn ước’ nhưng tôi vẫn là người thừa kế của gia đình Kiryu. Đâu thể nào mà ra mắt một tên kì lạ với phụ thân được chứ? Nếu vậy thì ngoài việc tìm được một vị hôn phu, tôi chắc chắn sẽ dính mấy cuộc hôn nhân sắp đặt. Tình yêu tự do ngay từ đầu đã là không thể rồi."

"Tôi hiểu rồi..."

Ờ đúng thật, giờ mà có thằng nào đến nhà đến nhà Kiryu và nói "Yo! Con rất hân hạnh được hốt con gái chú~" kiểu gì Gounosuke-san cũng sẽ cho thằng đó một chuyến du lịch đến Aokigahara.

"...Nhưng mà, chẳng phải sẽ tốt hơn nếu quyết định mấy chuyện đó sau khi tốt nghiệp đại học sao?"

"Ít nhất thì tôi không nghĩ sẽ có cuộc hôn nhân sắp đặt nào khi tôi còn học cao trung."

"Khi nghĩ lại về điều đó... tôi vẫn thực sự cảm thấy tiếc cho cô. Mà ít nhất thì cô vẫn có thể yêu đương ở trường cao trung."

Tôi còn không biết liệu một cô gái đang yêu liệu có biết gì về tình yêu không chứ đừng nói đến hôn nhân... thật là không hiểu nổi, và rồi bị còn bị dính 'hôn ước' trong lúc còn trẻ tuổi như vậy...

"...Hả? Chuyện gì vậy?"

Đang vu vơ thì tôi nhận ra Kiryu đối diện đang phồng má nhìn chằm chằm tôi với vẻ không hài lòng. Tuy không biết phải làm gì nhưng, thật sự trông cảnh đó khá dễ thương...

"...Cậu thực sự ghét việc tôi là hôn thê đến vậy á?"

"...Hả?"

Tại sao cơ chứ? Tại vì tôi thấy tiếc cho cô ấy á?

"Bởi vì… cậu đang ngầm bảo tôi đi ‘phải lòng’ người khác đúng không?"

"...Tôi đâu có nói vậy."

Mà nếu hỏi tôi... à, đúng là nghe giống vậy thật.

"Thật không đó? Nghe cứ như cậu đang bảo tôi tận hưởng cái 'tình yêu tuyệt vời' với người khác vậy."

"Không phải là tôi muốn cô có… mà giống như tôi cảm thấy tiếc vì cô không thể có được vậy."

"Hửm? Hay là... cậu muốn tôi có một mối tình với ai khác? Ngay cả khi tôi để cậu một mình, tán tỉnh người khác và có một 'chuyện tình lãng mạn'?"

"..."

Kiryu? Rời bỏ tôi tôi và tán tỉnh ai đó... và có "chuyện tình lãng mạn"?

"…Hmm."

"Đ-Đùa thôi! Tôi chỉ đùa thôi mà, đừng làm cái bộ mặt đáng sợ như thế chứ?"

"...Hả? Mặt tôi trông đáng sợ lắm á?"

"Cũng không phải là đáng sợ... nó trông giống khó chịu hơn. Dù sao thì đó cũng là một khuôn mặt đáng sợ."

Ờ... thật lòng mà nói thì bảo tôi đang có một chút ‘khó chịu’ cũng không sai. Tôi sẽ không nói đó là cảm xúc lãng mạn nhưng... nói sao nhỉ? Cảm giác như bị cướp mất bạn thân thì thật sự khá là...

"...Rồi, có đừng lo lắng nữa. Tôi không có ý định yêu ai cả, tôi ám ảnh vì cậu luôn đó được chưa?"

"Cuộc đời đúng đầy gian dối."

"Có phải là dối gian gì đâu. Tôi là hôn thê của cậu và cậu là hôn phu của tôi đúng chứ? Kể cả nếu không phải vậy thì cậu vẫn là chàng trai mà tôi đã nói chuyện cùng lâu nhất. Ừm... tuy có hơi cường diệu khi nói ám ảnh nhưng, lâu nhất vẫn là tốt nhất đúng không?"

"Thật là vinh dự."

"Ờm~~"

Kiryu đặt đũa xuống với nụ cười lí nhí.

"Vì thế... khi cậu có vẻ tức giận như vậy... tuy có chút sợ hãi nhưng tôi cũng hơi vui."

"...Vậy à."

"Ngược lại thì tôi sẽ cảm thấy hơi khó chịu nếu cậu nói 'Tôi không quan tâm' đó."

"Không có dám đâu."

Chắc chắn tôi không thể coi cô ấy là 'ai đó không quan trọng' được nữa rồi.

"Cảm ơn cậu, tôi vui lắm."

"Thế còn chuyện đó thì sao?"

"Như đã nói trước đó, cậu là người tôi dành nhiều thời gian nhất... và sẽ tiếp tục dành thời gian cùng. Cậu cũng là chàng trai hiểu tôi nhất... nhưng tôi chắc chắn rằng bản thân là không phải là cô gái hiểu nhiều nhất về cậu."

"...Uhm, có lẽ thế."

Còn đó Ryoko, Tomomi và Mizuho nữa.

"Nhưng điều đó thật khó chịu phải không? Vì thế-

–có thể cho tôi biết thêm về cậu được không?

"... cô rất ghét thua cuộc nhỉ?"

"Đúng rồi. Ngay cả tôi cũng ngạc nhiên đó, hình như bản thân có tinh thần cạnh tranh rất là dữ dội."

"Một nữ phản diện ghét thất bại, nghiền nát dân chúng một cách không do dự."

"Tôi đoán cậu có thể gọi như vậy. Vậy nên, một câu hỏi từ một người ghét thua cuộc cho cậu! Nữ diễn viên mà cậu yêu thích là ai?"

"Không xem TV thì có kể ra cô cũng không biết đâu."

Đêm thứ sáu của chúng tôi cứ thế trôi qua với những cuộc trò chuyện vô nghĩa.

Truyện Chữ Hay