Tối Chung Trí Năng

chương 186: duyên phận lần thứ năm

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nhóm dịch: huntercd

Nguồn : Vipvandan

Đỗ Thừa mát xa xong cũng đã là nửa đêm.

Vết thương của Lý Ân Tuệ cũng đã bớt tím đi nhiều, chỉ còn hơi nhức nhức một chút. Tinh thần Lý Ân Tuệ cũng nhẹ nhàng đôi chút rồi cô dần dần thiếp đi từ lúc nào.

Đỗ Thừa không đánh thức Lý Ân Tuệ, đắp chăn cho cô xong hắn cũng nhẹ nhàng rời đi.

Chỉ là giúp Lý Ân Tuệ mát xa xong, ngọn lửa rạo rực trong hắn vẫn không bớt đi phần nào.

Tuy rằng Đỗ Thừa đều nhắm chặt hai mắt nhưng trong tâm trí hắn vẫn không thôi tưởng tượng về cặp mông tròn trịa nõn nà của Lý Ân Tuệ dưới đôi tay hắn đầy rung cảm quyến rũ, mà sự va chạm thể xác cũng khiến ngọn lửa trong hắn cứ ngày một tăng thêm.

Cho nên lúc trở về phòng hắn cũng không tài nào ngủ được. Chẳng biết làm gì khác, hắn đành giúp Lý Ân Tuệ dọn dẹp phòng ốc. Hắn làm một mạch đến hơn ba giờ sáng, lúc này tâm trạng cũng dễ chịu đi nhiều rồi hắn mới quay về phòng ngủ thiếp đi.

Vì ngày hôm sau không cần phải dậy sớm nên hắn cũng không vội ngủ sớm, dậy muộn một chút cũng không vấn đề gì.

Sau một giấc ngủ vô cùng thư thái, Lý Ân Tuệ dậy sớm hơn Đỗ Thừa một chút.

Đỗ Thừa không nói dối cô, chỉ sau một đêm mà vết thương của cô đã đỡ hơn rất nhiều, tuy rằng vẫn còn hơi nhức một chút nhưng tổng thể không có ảnh hưởng gì to tát lắm.

Nằm trên chiếc giường mềm mại, Lý Ân Tuệ không kiềm chế nổi nhớ lại cảnh tượng đêm qua, lúc ấy cô thậm chí còn cảm nhận được hơi nóng phát ra từ đôi tay đang mát xa của Đỗ Thừa khiến cô có một cảm giác lạ thường khó tả.

Mà Đỗ Thừa nhắm chặt hai mắt nhưng vô cùng chuyên chú, lúc ấy tim Lý Ân Tuệ không nhịn được cứ đập nhanh lên.

Đặc biệt khi Lý Ân Tuệ nhớ tới những điều bản thân cô không dám nghĩ tới, khiến cô có cảm giác lo sợ nên sau khi tỉnh lại, cô vội vã trèo xuống giường chạy vọt vào phòng tắm

Từng tia nước lạnh không ngừng phun lên khắp cơ thể, Lý Ân Tuệ vừa để nước chảy tràn khắp cơ thể, vừa tự nói thầm: “Không thể nào, ta Lý Ân Tuệ không thể thích bất cứ người đàn ông nào, không đời nào…”

Sau khi tự nhủ thầm, tim Lý Ân Tuệ trở về nguyên trạng ban đầu, cảm giác lạ thường dần biến mất, chỉ là sau khi tắm, thay quần áo xong bước ra, một cảnh tượng khiến cô sững người.

Căn phòng bừa bãi lộn xộn không biết từ lúc nào đã trở nên ngăn nắp gọn gàng, đến chồng bát đũa nửa tháng chưa rửa trong bếp cũng đã được rửa sạch sẽ xếp sang một bên.

Lý Ân Tuệ không ngốc, chỉ cần nhìn qua là cô cũng đoán ra được ai là người giúp cô dọn dẹp rồi. Lúc này Lý Ân Tuệ bất ngờ phát hiện một cảm giác khác thường trong nháy mắt bao vây cô, vô cùng mãnh liệt. Những gì khi nãy cô tự nhủ giờ không biết đã đi đằng nào rồi.

Lúc Đỗ Thừa tỉnh dậy đã là hơn tám giờ sáng rồi.

Lúc Đỗ Thừa đi xuống đã thấy Lý Ân Tuệ dưới lầu đợi hắn từ bao giờ, hơn nữa cô cũng chuẩn bị hai phần bữa sáng đơn giản nhưng trông rất ngon mắt đợi hắn dậy.

“Đỗ Thừa, tới ăn sáng đi”.

Nhìn thấy Đỗ Thừa, Lý Ân Tuệ vẫy nhẹ tay rồi mỉm cười nói với hắn.

“Ừm”.

Đỗ Thừa ừm một tiếng rồi đi tới ngồi xuống bàn ăn.

Ngồi đối diện Lý Ân Tuệ, tựa hồ như chẳng có gì khác bình thuờng, nhưng Đỗ Thừa có một cảm giác Lý Ân Tuệ so với ngày hôm qua có gì đó khang khác, chỉ là khác chỗ nào thì hắn không nhìn ra được.

Lúc ăn bữa sáng, hai người thậm chí đều không muốn nhắc tới việc đêm qua. Ăn xong bữa sáng, Lý Ân Tuệ cùng Đỗ Thừa đi ra ngoài.

Lý Ân Tuệ hôm nay không phải tới công ty, tối qua cô đã nói với Đỗ Thừa rồi, hôm nay cô sẽ dẫn Đỗ Thừa đi tham quan Paris.

Đầu tiên hai người đi đến Khải Hoàn Môn rồi sau đó ngồi thuyền đi ngắm sông Seine cả buổi chiều. Hai người còn đi tới nhiều nơi khác trong đó có cả Nhà thờ Đức bà Paris, Viện bảo tàng Louvre, Place de la Concorde…

Trong lòng Lý Ân Tuệ rất hứng thú, không ngừng giới thiệu cho Đỗ Thừa, có lúc khoác nhẹ tay Đỗ Thừa y như một đôi tình nhân vậy.

Đây không phải lần đầu tiên Đỗ Thừa khoác tay Lý Ân Tuệ, với lại cũng không có cảm giác gì lạ thường, Đỗ Thừa biết rằng Lý Ân Tuệ đối với đàn ông không có tý hứng thú nào nên cho dù Lý Ân Tuệ có thế nào hắn cũng không để ý, chỉ là hôm nay Lý Ân Tuệ khiến hắn cảm thấy có gì đó là lạ nhưng không thể nói rõ là điều gì.

Sau một ngày thăm thú, Đỗ Thừa và Lý Ân Tuệ quay lại khu biệt thự, hoặc là đi chơi một ngày rất mệt rồi nên sau khi về đến nơi, Lý Ân Tuệ đi thẳng về phòng để ngủ.

Sáng sớm ngày hôm sau, Lý Ân Tuệ lái xe đưa Đỗ Thừa ra sân bay quốc tế Charles de Gaulle.

“Đỗ Thừa, việc về cô bạn gái bé nhỏ của anh nhất định không được quên đấy, về đi” Lúc Đỗ Thừa chuẩn bị lên máy bay, Lý Ân Tuệ lại nhắc hắn thêm một lần nữa.

“Không quên đâu, đợi chuyến lưu diễn của Tư Hân kết thúc tôi sẽ đưa cô ấy tới Paris” Đỗ Thừa mỉm cười đáp.

Lý Ân Tuệ gật gật đầu rồi nói: “À đấy là tấm lòng của anh. Về tới nơi điện thoại cho tôi nhé!”

Đỗ Thừa không nói gì thêm, hắn đưa tay ra hiệu vẻ đồng ý rồi quay người rời đi.

Nhìn bóng Đỗ Thừa rời đi, trong ánh mắt Lý Ân Tuệ ánh lên một tia như vừa đánh mất một cái gì đó.

Trong khoang hạng nhất, Đỗ Thừa muốn có một không gian yên tĩnh để học nên anh mua luôn vé hai chỗ ngồi trong khoang.

Ngồi trên chiếc ghế vô cùng êm ái, bỗng trong đầu Đỗ Thừa chợt hiện lên cảnh tượng hôm gặp mặt Trình Yên.

Hôm qua bay chuyến về nước rồi, chắc chắn hôm nay không thể gặp cô ta được nữa.

Đỗ Thừa tự nhủ, nếu quả thật có thể chạm mặt Trình Yên một lần nữa, Đỗ Thừa không thể không thừa nhận giữa hai người quả thực là có duyên.

Nhưng lúc Đỗ Thừa chuẩn bị gọi Hân Nhi để bắt đầu học thì Trình Yên với vẻ đẹp hoàn mỹ xuất hiện trước mắt anh.

Nhìn Trình Yên, Đỗ Thừa giật mình sững sờ mà Trình Yên cũng có vẻ không ngờ tới có thể gặp mặt Đỗ Thừa một lần nữa, ánh mắt cô đã lộ ra điều đó.

“Chẳng phải hôm qua cô bay chuyến về nước rồi cơ mà? “ Đỗ Thừa vẻ mặt khó hiểu hỏi Trình Yên.

Nghe tiếng Đỗ Thừa hỏi, Trình Yên mới định thần trở lại. Sau nụ cười vô cùng tao nhã, cô nói: “Tôi nghĩ chắc anh sẽ đi về trong ngày hôm qua nên không muốn lần gặp thứ năm sẽ dễ dàng xảy ra như vậy, nên tối hôm đó tôi đã đổi ca cho một đồng nghiệp khác, chỉ là tôi không ngờ tới hôm nay anh mới về”.

Lời Trình Yên nói khiến Đỗ Thừa chết lặng. Giữa hai người không chỉ có duyên phận mà còn có cách nghĩ giống hệt nhau.

Trình Yên không ngốc, nhìn sắc mặt của Đỗ Thừa, cô đã đoán ra ít nhiều. Cô tò mò hỏi Đỗ Thừa: “Lẽ nào anh cũng nghĩ giống tôi?”

“Có lẽ” Đỗ Thừa nói với nét mặt kì quái khác thường.

Trình Yên cười lớn ha ha, cứ cho là như vậy, dáng điệu cười của cô cũng vô cũng thanh nhã, ấy là khí chất tao nhã toát ra từ bên trong con người cô.

Cười xong, Trình Yên có chút mong chờ hỏi Đỗ Thừa: “Đỗ Thừa, anh thử nói xem, chúng ta liệu có lần gặp mặt thứ sáu không?”

“Cũng có thể” Đối với điều này, Đỗ Thừa không còn nghi ngờ gì nữa.

“Tôi rất mong chờ” Trình Yên khẽ cười, ánh mắt cô hướng nhìn Đỗ Thừa.

Cuộc hành trình mười mấy tiếng đồng hồ đối với Đỗ Thừa không hề chậm, mà trong quãng thời gian đó Trình Yên cũng không nói gì nhiều với Đỗ Thừa. Chỉ lúc đem thức ăn và đồ uống tới Trình Yên có nói với Đỗ Thừa vài câu, còn Đỗ Thừa hết sực tập trung vào việc học.

Cuối cùng, Đỗ Thừa cũng không hỏi số điện thoại của Trình Yên.

Duyên phận của hai người khiến Đỗ Thừa nghĩ rằng đó là chủ định của ông trời. Quả thực nếu như Đỗ Thừa vẫn chưa có bạn gái, hắn chắc chắn toàn lực theo đuổi Trình Yên, dù là bất cứ phương diện nào, Trình Yên cũng hoàn mỹ, ưu tú.

Nhưng đối với Đỗ Thừa, đây là việc không thể. Hắn không phải là người tham lam, hắn đã có Cố Giai Nghi ,Cố Tư Hân và Diệp Mị, hắn cũng không muốn đi theo đuổi người con gái khác, hơn nữa lúc này hắn không hề có ý nghĩ như vậy.

Tập đoàn đang trên đà phát triển, sắp tới lại chuẩn bị mở thêm bộ phận nghiên cứu năng lượng nguyên tử, bốn lĩnh vực mới cần trau dồi, bản thân Đỗ Thừa cũng không thể sắp xếp đủ thời gian, nói gì đến việc theo đuổi một cô gái.

Đỗ Thừa không muốn, Trình Yên cũng không chủ động nhắc tới, nhưng từ ánh mắt của cô có thể nhận ra, cô rất mong chờ lần gặp mặt thứ sáu giữa cô và Đỗ Thừa.

Vì chênh lệch múi giờ, nên khi Đỗ Thừa về đến thành phố đã là đêm rồi. Sau khi chào tạm biệt Trình Yên, hắn đón xe taxi đi về khu biệt thự số .

Trong lúc rời đi, trong đầu Đỗ Thừa không thể không nghĩ tới nụ cười của của Trình Yên lúc chào tạm biệt anh.

Tuy rằng không có ý định theo đuổi Trình Yên, nhưng Đỗ Thừa cũng có chút mong chờ hai người thật sự có duyên phận gặp mặt lần thứ sáu hay không.

Trừ khi Đỗ Thừa có ý lại ngồi máy bay đi Paris, nếu không chắc sẽ không thể có lần gặp mặt thứ sáu giữa hai người.

:wow:

--, : AM

Tối Chung Trí Năng

Tác giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm

Truyện Chữ Hay