Nhóm dịch: huntercd
Nguồn : Vipvandan
"Ai sai cô đến giết tôi?" Đỗ Thừa hỏi lại câu lúc trước, nhưng lúc này Đỗ Thừa biết, đối phương đã hoàn toàn chịu thua rồi.
"Tôi không biết tên người đó hay không biết nguyên nhân là gì, tôi chỉ làm vì tiền thôi" Cô ta đáp một cách lạnh lùng nhưng ánh mắt nhìn Đỗ Thừa vẻ vô cùng sợ hãi.
Quần áo trên người đã bị Đỗ Thừa xẻ ra rồi, cô ta cảm giác vô cùng khó chịu đặc biệt là Đỗ Thừa cũng chỉ choàng một chiếc khăn tắm quanh người, phía bên dưới lồi lên một cục hết sức rõ ràng, điều đó khiến cô ta chỉ dám nhìn vào mặt Đỗ Thừa mà không dám nhìn đi chỗ khác.
"Có thật là cô không biết?" Đỗ Thừa ánh mắt lạnh lùng nhưng câu hỏi này không hề có ý uy hiếp gì.
"Người đó thông qua trung gian nói với tôi, tôi thực sự không biết" Cô ta nhìn ánh mắt lạnh lùng của Đỗ Thừa, trong lòng biết không có cách nào, chỉ còn cách nói thật.
"Người đó chắc chắn không đưa cô toàn bộ số tiền một lần chứ hả? Sau khi cô hoàn thành công việc mới đưa nốt số còn lại đúng không?" Thực ra Đỗ Thừa hỏi cũng chỉ là vì muốn biết ai là kẻ đứng sau muốn cô ta ra tay mưu sát hắn.
"Đúng" Cô gái đồ đen gật đầu.
"Được rồi, cô biết điểm nhận tiền chứ?" Đỗ Thừa hỏi nhạt.
"Câu lạc bộ Kim Thu Dạ".
Cô gái đồ đen không nghĩ gì mà nói thẳng ra tên địa điểm, điều này khiến Đỗ Thừa có chút bất ngờ, nhưng đó cũng đủ để hắn hiểu.
Đỗ Thừa cười nhạt, rõ ràng nhà họ Đỗ cũng không định giấu diếm thân phận nữa.
Sau khi hỏi xong, Đỗ Thừa gặp phải một vấn đề khó, giải quyết cô ta thế nào?
"Giết cô ta?"
Đột nhiên trong đầu Đỗ Thừa thoáng qua một ý tưởng vì với thân phận của cô ta, chắc chắn Đỗ Thừa có giết cô ta cũng không vấn đề gì.
Chỉ là trước đây Đỗ Thừa chưa từng giết người, hắn không biết phải ra tay thế nào.
Dù sao Đỗ Thừa cũng không phải động vật máu lạnh, nghĩ tới nhưng chưa chắc đã làm được.
Ả đột nhập nhìn Đỗ Thừa có vẻ ra điều đang suy nghĩ gì, ánh mặt vụt lên một tia ghê rợn, càng lúc càng rõ.
Thấy Đỗ Thừa một lúc lâu chưa quyết định, cô ta cảm thấy ánh mắt Đỗ Thừa như lưỡi dao sắc quét đi quét lại trên thân thể cô ta như muốn xẻ thân thể cô ta ra làm mấy mảnh, khiến cô ta càng lúc càng cảm thấy sợ hãi. Nhưng đã là một tay sát thủ, bản thân cũng không tránh khỏi cái chết, cô ta hỏi thẳng Đỗ Thừa: "Anh muốn giết tôi?"
Đỗ Thừa đã nhanh chóng có quyết định, ánh mắt lạnh như băng, hắn gật đầu.
"Tôi biết tôi đáng chết, nhưng nếu anh đồng ý không giết tôi, tôi sẽ giúp anh bất cứ việc gì" Cô ta rõ ràng không muốn chết, cô ta nhìn Đỗ Thừa với con mắt cầu xin.
Nghe cô ta nói vậy, Đỗ Thừa không lập tức đồng ý ngay, anh hỏi: "Vậy cô có thể giúp tôi việc gì?"
Có Hân nhi, Đỗ Thừa biết, ả không nói dối, vì nói thật nên tim ả mới đập nhanh hồi hộp như vậy chứ không phải vì nói dối.
"Giết người…" Cô ta trả lời vô cùng dứt khoát.
Ánh mắt Đỗ Thừa sáng lên, nhưng Đỗ Thừa vẫn chưa hoàn toàn tin cô ta, hắn hỏi tiếp:
"Tôi có thể đồng ý, nhưng cô phải làm cho tôi tin cô đã".
"Tôi đưa anh đến một nơi, đến nơi anh sẽ tin tôi".
Cô ta thấy Đỗ Thừa chừa cho ả một con đường sống nên cô ta trả lời giọng đầy kích động.
"Vậy thì bây giờ đi" Nói xong Đỗ Thừa bước nhanh ra ngoài, tiện tay quăng cho ả chiếc áo phông thường ngày vẫn mặc rồi cởi trói cho cô ta.
Cô ta có chút bất ngờ nhìn Đỗ Thừa, lúc này đang cởi trói cho cô ta, điều này nói rõ hai điều, một là hắn tin nàng, một điểm nữa là Đỗ Thừa hoàn toàn tự tin. Điểm thứ nhất cô ta có vẻ không tin.
Đỗ Thừa không để ý đến cô ta nghĩ gì, Đỗ Thừa tuyệt đối tự tin, với thực lực của cô ta hẳn không thoát khỏi tay hắn được, Đỗ Thừa quay lại phòng nhanh chóng mặc quần áo.
Cô gái đồ đen không có ý định phản kháng, hoặc có thể nói việc thoát ra từ cửa sổ nhỏ của phòng tắm không phải là việc khó đối với cô ta.
Bởi cô ta hoàn toàn hiểu rõ, đây là bài kiểm tra của Đỗ Thừa, nếu cô trốn thoát bằng đường cửa sổ này, Đỗ Thừa nhất định không do dự mà giết cô.
Cho nên sau khi Đỗ Thừa đưa cho cô ta chiếc áo phông, cô ta cũng bước ra phòng ngoài.
Cô ta bước ra cũng là lúc Đỗ Thừa đang mặc quần áo.
Nhìn thân hình tuyệt đẹp của Đỗ Thừa, trong ánh mắt cô ta cũng vụt một tia bất ngờ.
Đỗ Thừa mặc quần áo rất nhanh, sau khi mặc xong, hắn cùng cô ta rời khỏi khu biệt thự số .
Nơi cô ta nói không xa, là một nơi cách trung tâm thành phố hơn km, là một thôn nhỏ rất xơ xác, xem ra rất nghèo.
Ả cùng Đỗ Thừa dừng xe cách thôn nhỏ một quãng rồi cùng Đỗ Thừa bước vào sâu trong thôn.
Lúc đến thôn này, Đỗ Thừa biết cô ta dẫn Đỗ Thừa đến đâu rồi.
Đỗ Thừa đoán không sai. Vì muốn Đỗ Thừa hoàn toàn tin tưởng, ả muốn Đỗ Thừa biết điểm yếu nhất của cô ta, lúc ấy mới khiến hắn hoàn toàn tin cô ta.
Điều quan trọng nhất là cô ta không còn sự lựa chọn nào khác.
"Không cần vào trong, tôi tin cô".
Một ngôi nhà tranh hiện ra trước mắt Đỗ Thừa, hắn không có ý định bước vào bên trong, vì hắn biết, cô ta đã lấy được lòng tin nơi hắn rồi.
"Cảm ơn" Cô ta gật đầu cảm kích, cũng không nói thêm gì nhiều nữa.
"Được rồi, chúng ta đi".
Đỗ Thừa cũng không nói thêm điều gì, nói một câu cuối cùng, hai người rời đi, cô ta lặng lẽ đi sau Đỗ Thừa.
Nơi Đỗ Thừa muốn tới không phải là câu lạc bộ Kim Thu Dạ, vì lúc này đã gần h sáng, câu lạc bộ đã đóng cửa, mà cô ta với khách hàng hẹn nhau ngày hôm sau, giờ đi thì chẳng có tác dụng gì.
Cho nên Đỗ Thừa lái xe đến biệt thự nhà họ Đỗ, hắn biết lúc này đến đây còn có tác dụng hơn là tới câu lạc bộ nhiều.
Đỗ Thừa đỗ xe cách một quãng xa xa rồi cùng cô ta xuống xe.
Đỗ Thừa đã sớm biết tên của ả, tựa gần giống A Tam – A Cửu.
Đây là mã số của cô ta chứ không phải tên thật.
Đỗ Thừa không nói gì thêm với A Cửu, sau khi xuống xe, Đỗ Thừa cùng A Cửu đi tới cổng căn biệt thự.
Cửa lớn căn biệt thự vuông bán điền, điều này không làm khó được Đỗ Thừa vì tường bao quanh biệt thự nhà họ Đỗ rất thấp, chỉ khoảng hơn m, với khả năng thân thể của Đỗ Thừa, leo qua tường này là điều không khó.
A Cửu là một tay sát thủ, tuy rằng đang nằm trong tay Đỗ Thừa nhưng thực lực của cô ta cũng không vừa, đây là điều khiến Đỗ Thừa để cô ta ở lại bên cạnh hắn.
Cùng lúc Đỗ Thừa vượt qua bức tường bao, A Cửu cũng vô cùng nhanh nhẹn vào theo hắn.
Chỉ là hai người vừa vượt qua bức tường bao thì lập tức có hai bóng đen chạy như bay về phía họ.
Có vẻ là hai con chó săn to lớn, đối với Đỗ Thừa cũng không lạ lẫm cho lắm.
Nhưng với hai con chó này sao có thể là gì được Đỗ Thừa, Đỗ Thừa lập tức tung chân đá bay hai con chó sang một bên, hai con chó không có chút sức chống cự nào, bay lên không trung rồi ngã nhào xuống đất, không thể ngóc đầu lên nổi.
Nhìn động tác có vẻ vô cùng đơn giản nhưng lại cực kỳ lợi hại của Đỗ Thừa, A Cửu cảm thấy ớn lạnh trong lòng.
Tuy chỉ là một cước bình thường, nhưng A Cửu có thể hoàn toàn chắc chắn thực lực của Đỗ Thừa cách xa cô ta rất nhiều.
Nhưng hai con chó đã gây sự chú ý tất cả mọi người trong nhà họ Đỗ, đèn bốn phía sáng trưng, tiếng nói, bước chân dồn dập.
Điều này không làm Đỗ Thừa nao núng, hắn cùng A Cửu bước tới cửa lớn nhà họ Đỗ rồi đạp tung chiếc cửa lớn ra.
"Đứa nào dám chạy đến nhà Đỗ Thanh Vũ tao làm càn?"
Cửa lớn bị đá bật tung ra, Đỗ Thanh Vũ xuất hiện hỏi lớn, nhưng ngoài hắn thì còn một đám lao nhao nữa.
Đỗ Thừa không trả lời mà cùng A Cửu đi thẳng vào bên trong.
A Cửu một mực đi theo Đỗ Thừa, chỉ là thần sắc vô cùng bất ngờ, ả không ngờ Đỗ Thừa lại xông thẳng tới giết nhà họ Đỗ thế này, vỗn dĩ không hề có ý giấu giếm gì.
Đỗ Thừa đã quá quen thuộc với đại sảnh nhà họ Đỗ, đợi Đỗ Thừa và A Cửu vào đến bên trong, những bóng người từ quen đến không quen Đỗ Thừa đều nhanh chân bước tới, trong đó có cả cha đẻ anh Đỗ Ân Minh.
Hà Diệu Anh là người cuối cùng xuất hiện, lúc ả nhìn thấy Đỗ Thừa đang đứng giữa đại sảnh, trong ánh mặt rõ ràng hiện rõ vẻ bất ngờ.
Nhưng người bất ngờ nhất là Đỗ Thanh Vũ, vừa thấy Đỗ Thừa, ánh mắt hắn đảo nhanh sang A Cửu, Đỗ Thanh Vũ đã biết nguyên nhân Đỗ Thừa tới đây là gì rồi.
--, : PM
Tối Chung Trí Năng
Tác giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm