Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đến lúc này, Lâm Tây mới biết được là lần này Giang Tục không có ý định rút lui
Vốn ban đầu còn cảm thấy có chút bất an, nhưng tên đã lên dây, rút lui thì lại quá lạnh nhạt rồi
Cô cũng không ghét quan hệ trước hôn nhân, cũng không phải người cổ hũ, chỉ là cô hi vọng người phát sinh chuyện này với cô, là người cam tâm tình nguyện cùng cô không hối hận
Lâm Tây ngẫm lại, cùng giang tục đi một vòng lớn như vậy, có thể đi đến bây giờ, khó khăn đến cỡ nào.
Dù cho là hạnh phúc hay bi thương, anh vẫn luôn là người đầu tiên xuất hiện trước mặt cô
Dù cho anh độc miệng cũng được, lạnh lùng cũng tốt, lòng dạ hẹp hòi cũng không sao.
Là anh mang đến cho cô nhiều cảm giác an toàn nhất.
Cô không muốn lại buông tay, dù tương lai có chia ly, cô cũng sẽ không hối hận
Lâm Tây thở hổn hển, trong đầu nhớ lại rất nhiều chuyện của đời trước, Tô Duyệt Văn, Hàn Sâm, Lâm Minh Vũ và cuối cùng là Phó Tiểu Phương
Tại thời điểm thanh xuân nhiệt huyết, sau khi trưởng thành đều chỉ mỉm cười cho qua
Những người họ đang yêu, đều cũng không đi đến cuối cùng nhau
Tô Duyệt Văn gả cho người yêu cô, Hàn Sâm đã có bạn gái, nhưng lại không đi đến đâu, Lâm Minh Vũ vẫn đi qua đi lại ở nước ngoài, ở chung với vài người bạn gái, cuối cùng cũng không có kết quả, Phó Tiểu Phương kết hôn với người không yêu, cuối cùng sau đó là ly hôn
Năm đó vốn Lâm Tây và cô ấy đều cô đơn một mình, sau này cô ấy lại không chịu được áp lực từ gia đình, qua buổi xem mắt chọn một người đàn ông có vẻ phù hợp mà kết hôn, sau khi kết hôn hai người không có tiếng nói chung, ở chung thì ít mà xa cách thì nhiều, gặp nhau cũng chẳng nói gì, cuối cùng Phó Tiểu Phương không nhịn được nữa, lựa chọn buông tay
Sau khi ly hôn nụ cười tươi ngày tốt nghiệp đã lâu mới lại xuất hiên
Cô nói với Lâm Tây: “Mình thực sự rất khâm phục dũng khí của cậu, không phải người thích hợp sẽ không kết hôn, mặc kệ người khác ép bức cỡ nào, đều không thỏa hiệp.
Nếu năm đó mình cũng như vậy, có lẽ...”
Tuy cô không nói hết, nhưng Lâm Tây có thể cảm nhận được sự thương cảm trong đó
Giống như sự mất mác trước khi trùng sinh của Lâm Tây vậy
Trời cao giúp cô quay lại một lần, cô nghĩ, cô nên cố gắng nắm bắt mới đúng
Lâm Tây nghĩ vậy, đột nhiên nâng tay, ôm lấy eo Giang Tục, điều này làm Giang Tục vẫn đang luôn nhẫn nhịn, như được cổ vũ rất lớn
Hai thân thể ấm nóng cùng nhịp tim không khống chế được mà đan vào nhau.
Không thể tách rời
Giang Tục hơi động nửa người trên, nhìn Lâm Tây bên dưới.
Vươn tay vén tóc lâm tây, nhẹ nhàng nói: “trước kia tôi đã đồng ý với Lâm Minh Vũ, trước khi kêt hôn sẽ không làm việc này.”
Lâm Tây không ngờ bọn họ lại lén lút bàn luận chuyện này như vậy, mặt đỏ lên như tôm luộc
“Hai người các cậu sao lại nói những chuyện thế này vậy hả?”
“Xem ra sẽ phải nuốt lời rồi.” Giang Tục mím môi cười, cuối cùng cúi đầu hôn Lâm Tây, lập lại lời Lâm Tây đã nói từ rất lâu: “Cậu thật sự rất đẹp, tôi không kìm lòng nổi.”
Lâm Tây không ngăn Giang Tục lại, Giang Tục cũng không vội tiến hành, mà từng chút từng chút hôn Lâm Tây, hôn lên khóe mắt nóng bỏng của cô, lướt qua bên chóp mũi, làm thân thể Lâm Tây chấn động theo, trên người nổi lên một tầng da gà
Anh thừa thắng xông lên, rất nhanh đã cởi áo ngủ của lâm tây ra
Bên trong không mang nội y, cứ thế không hề che đậy trước mặt anh, Lâm Tây sống hai kiếp, ngoại trừ lúc nhỏ thì đây là lần đầu tiên như thế này
Hơi thở ấm nóng trêu chọc ngay trước ngực, điều này làm Lâm Tây có cảm giác không an toàn, theo bản năng muốn che lại, nhưng bị Giang Tục ngăn cản
Hình dáng và xuân sắc thiếu nữ, xuống chút nữa là đường cong vòng eo không một tì vết
Trong mắt Giang Tục bây giờ chỉ còn lại lửa nóng của dục vọng
Lâm Tây bị anh làm cho ngứa ngáy, trong đầu như tương hồ, nhất thời lại không nhớ được vì sao hai người lại ở trong này, vì sao lại ôm lấy nhau gần đến thế
Giang Tục nhẹ nhàng vuốt ve đầu vai Lâm Tây, cuối cùng chậm rãi trượt xuống
Vẽ vòng vòng tại nơi đang phập phồng kia, như để trấn an lại như đang trêu chọc, làm cả người Lâm Tây muốn nhũn ra như nước
Tai cô nóng như muốn nổ tung
Bị anh dày vò đến không chịu được, cảm giác này làm Lâm Tây khó chịu.
cô nhịn không được có chút xấu hổ và hơi chút tức giận khi thấy Giang Tục lại thong thả như vậy, anh cứ từng chút một, đưa tinh thần và xúc cảm nơi thân thể cô lên đến cực hạn, cuối cùng Lâm Tây nhịn không được nữa mà bắt lấy tay Giang Tục, thô lỗ đưa lên ngực mình: “Muốn sờ thì sờ, vòng vòng lượn lượn cái gì!”
Vốn không khí đang đầy vẻ động tình ái muội, nháy mắt đã bị phá hư
Giang Tục cũng không khách khí, tò mò xoa vài cái, cuối cùng nghiêm túc mà đánh giá một câu: “Thật mềm.”
Lâm Tây: “...”
Giang Tục cúi người hôn lên môi Lâm Tây, cười nói: “Nếu cậu sợ, thì nhắm mắt lại.”
Nói xong, rất nhanh cởi hết quần áo trên người mình.
Hai người không chút che đậy đối diện nhau, hình ảnh hoa mỹ, làm Lâm Tây khẩn trương hơn, lại cố ý dùng vẻ không quan tâm
.