Tôi, Shoryu Kiryu, đang ở trong tòa chung cư của tôi. Nhưng đây lại không phải là căn hộ mà tôi đang thuê. Vậy thì tôi đang ở đâu? Câu trả lời là…
“Chị cảm thấy rất xấu hổ khi ở đây một mình với em đấy…”
“Chị đâu cần phải khách sáo như thế đâu! Em và chị là bạn thân mà, đúng không?”
“Đâu ra, chúng ta chỉ là đồng nghiệp trong công việc mà thôi. Chị với mày không phải là như thế…”
“Không thể nào! Chị chỉ đang chơi đùa với em thôi ư? Em thực sự nghiêm túc đó!”
“Cái thằng ngốc này, chị cũng đang rất nghiêm túc đó! … Chị đã nói với mày là chúng ta không phải là như thế rồi! Nếu em còn tiếp tục nói như thế nữa là chị sẽ đá em ra khỏi phòng của chị đấy!”
Đúng vậy, tôi đang ở trong nhà chị hàng xóm Hishinuma của tôi. Mà thật ra thì nó giống như là tôi đang tạm trốn ở đây thì đúng hơn. Lý do tại sao tôi lại trốn ở đây là vì tôi đã giật bắn mình khi kiểm tra tin nhắn từ email của Hininuma-san với nội dung: “Chị đã nhìn thấy bạn gái của em đến và đi ra từ phòng của em.”
Tôi đã bị sốc sau khi đọc tin nhắn đó. Tôi chưa bao giờ dám mơ đến việc con nhỏ Sarasa sẽ đột nhập vào phòng của mình. Vậy nên, vào buổi trưa ngay sau khi rời khỏi trường đại học, để bảo đảm an toàn cho bản thân, tôi đã hỏi xin chị Hishinuma cho mình được ở lại phòng của chỉ.
Tất nhiên là tôi cũng đã liên hệ với phía cảnh sát rồi.
“Cô bạn gái cũ của em khá là rắc rối quá nhỉ. Cứ nghĩ đến việc cô ta thậm chí còn dám làm một chiếc chìa khóa dự phòng là chị lại cảm thấy lạnh sống lưng.”
“Chuyện đó… em không biết cô ta muốn gì ở em hiện giờ nữa, hồi trước cô ta đã đối xử rất lạnh lùng và xa cách với em cơ mà.”
Cảnh sát đã bắt tay vào điều tra vụ đột nhập rồi, nhưng tôi cũng không mong chờ họ cho ra được kết quả gì đâu, bởi vì cô ta đã bỏ đi từ lâu rồi. Tôi không biết liệu cô ta vội vàng bỏ đi sau khi thấy cảnh sát đến, hay liệu cô ta còn có mục đích gì khác không. Dù có là gì thì tôi vẫn đang cảm thấy khủng hoảng cực kì đây.
“Thôi thì, giờ em cứ thong thả nghỉ ngơi trong phòng của chị đi. Chỉ nhắc nhở nhẹ thôi, đừng có mà làm gì kì lạ đấy nhé, ok không?”
“Ể? Ý chị là sao? Gì mà ‘Đừng có làm gì kì lạ’ nghĩa là sao?”
“Thì ý chị mày là… đừng có làm gì bậy bạ ấy.”
“Chị khỏi lo, em là một quý ông mà.”
“Ừ… một quý ông mà đi… nhìn trộm con gái nhà người ta thay đồ cơ đấy!”
“Dạ cho em xin lỗi ạ!”
Tôi liền cúi gập người xuống mà xin lỗi. Ngoài làm thế này ra thì tôi chẳng còn biết nên làm gì nữa cả. Dù cho đó chỉ là một tai nạn thì chị ấy vẫn là nạn nhân bị tôi nhìn lén. Tôi chẳng thể làm gì khác ngoài im lặng chịu tội.
“Nhưng mà, nó có ổn không khi chị lại mời em vào phòng chị như thế? Em vẫn là một thằng đàn ông mà.”
“Ờ thì? Có gì không ổn hả em?”
“Dạ không, em chỉ muốn xin lỗi trước nếu chị có bạn trai hay gì thôi…”
“Hả? Mày muốn gây sự với chị đấy à?”
“Dạ cho em xin lỗi ạ.”
Hừm… có vẻ như Hishinuma-san không có bạn trai thì phải. Tôi sẽ ghi nhớ điều đó.
“Nhưng ừ, chị mày cũng hơi lo vì dù sao mày vẫn là một thằng con trai. Nó hơi nguy hiểm cho chị nếu như mày…”
Hai má của chị Hishinuma ửng đỏ lên và chưa kể chỉ còn uốn éo trong khi nói thế nữa chứ. Chà… sẽ không sai nếu nói rằng chị Hishinuma là một trong những người phụ nữ xinh đẹp nhất mà tôi từng biết.
“Không sao đâu chị. Em chắc chắn sẽ không gây ra một lỗi lầm gì đâu.”
“Mày có thể nói rõ hơn tại sao mày lại tự tin như thế được không?”
“Thì bởi em đâu thể nào hẹn hò với tiền bối của mình được đâu đúng không? Hahaha!”
“Hừ, em nói thế làm chị cảm thấy hơi bị khó chịu đó nha. Chị mày không đủ hấp dẫn với mày hay gì à?”
“Tại chị có một cơ thể đẫy đà quá mà… Hở? Chị đi xuống bếp làm gì… Chị cầm con dao làm cái gì vậy?”
“Phư phư phư…”
“Em xin lỗi! Em cực kì thành tâm xin lỗi chị!”
“Chị sẽ không bao giờ tha thứ cho mày đâu.”
Sau khi lỡ mồm chơi ngu, tôi đã phải ngồi chịu đựng cơn thịnh nộ của chị Hishinuma và bị trừng phạt nặng nề. Sẽ tốt hơn hết nếu bạn không hỏi tôi hình phạt là gì.
-----------------------------------------------------------------
“Thế rồi… mày có biết hắn đã nói gì không? Hắn nói hắn không muốn tiến tới một mối quan hệ nào cả. Thế có quá quắt không cơ chứ! Chị mày không nghĩ tình cảm lại chỉ là một trò chơi rẻ tiền như vậy. Này, hậu bối, chú có nghĩ thế không!”
“À dạ vâng, chị nói đúng lắm…”
Tại sao chuyện này lại xảy ra? Tôi đang ngồi uống với chị Hishinuma, nhưng chỉ sau vài ly là chị ấy đã thành ra như thế này rồi. Tôi đã rất ngạc nhiên khi biết chị ấy có hơi ngớ ngẩn một chút.
Tôi đã rất sốc khi nhận ra chúng tôi đang ngồi nói chuyện tình cảm với nhau trong khi hai chúng tôi còn quen nhau chưa được bao lâu nữa. Và vì vài lý do nào đó mà chỉ đang cười nhe răng một cách kỳ lạ với tôi.
“Này hậu bối, chú mày có thậm chí đang nghe chị mày nói gì không thế hả?”
“À vâng em vẫn đang lắng nghe đây… Nhưng mà có phải là chúng ta đã uống hơi nhiều rượu quá rồi không?”
“Im đi! Mày đang nói là mày không dám uống với chị đó hả?”
Chỉ say quắc cần câu rồi.
Nếu tôi mà nằm trong tình cảnh tương tự thì chắc cũng đã trở nên say mèm rồi lăn ra ngủ rồi, nhưng vì chị Hishinuma đang ở đây nên như thế sẽ không ổn lắm.
“Này hậu bối, chú mày thực sự thích con nhỏ Ashizawa sao?”
“Em chán cô ta tới tận cổ rồi! … Đùa thôi!”
“Hừm… chị hiểu, chị hiểu rồi…”
Tôi có hơi ngạc nhiên khi bị tự nhiên bị hỏi một câu như thế, nhưng khi tôi nói ra cảm xúc của mình thì chị ấy lại bắt đầu nhe răng cười tiếp.
Tôi có một dự cảm xấu về điều này.
Có rất nhiều thứ mà một người say có thể làm trong tình huống như thế này.
“Thế… chú em nghĩ về chị như thế nào?”
Tôi chẳng biết trả lời sao cho phải phép nữa.
Khi chị Hishinuma hỏi tôi câu hỏi như thế, hai má của chị đỏ dần lên và chỉ đưa mặt lại gần tôi, trong mắt chị là một ánh nhìn ướt át như muốn làm tôi tan chảy vậy.
Chắc do say nên mặt chị ấy mới đỏ như thế.
Chắc chắn là phải như vậy rồi.
Ở phía ngược lại thì mùi hương phụ nữ của chị cùng với chất cồn khiến cho đầu óc tôi cũng lâng lâng theo. Chắc tôi cũng khá là say mất rồi.
“Ý chị là sao…?”
“Chú em thích chị hay ghét chị nào? Là cái nào nào?”
“Chà, vậy em sẽ nói là đâu đó ở giữa nhỉ.”
“Chú em thích chị hay ghét chị nào? Là cái nào nào?”
Hử? Cái gì thế? Phải chăng chị ấy không nghe thấy tôi nói gì? Hay chúng là hai lựa chọn duy nhất mà tôi có?
Dù có chọn cái nào thì chúng cũng đều mang lại rắc rối cho tôi cả.
“Chú thích chị hả? Chú thích chị phải không?”
Tôi còn chẳng được cho cơ hội để chọn nữa chứ!
Một trò chơi chỉ với một lựa chọn duy nhất. Đó có còn có thể được gọi là trò chơi không vậy?
Chà, giờ không phải là lúc để đùa giỡn về việc đó.
“Chú thích chị phải không? Nói là chú thích chị đi.”
Áp lực đặt lên tôi vừa rồi kinh khủng quá đi!
Tôi đang rất cố gắng để tránh xa khỏi chị Hishinuma, nhưng rồi chị ấy chụp lấy hai má của tôi, ngăn không cho tôi trốn thoát.
“Chà… ừm… nhân tiện thì, chuyện gì sẽ xảy ra nếu như em nói là em thích chị?”
“Vậy em đang nói là em thích chị à. Thế thì em và chị sẽ trở thành người yêu với nhau kể từ bây giờ! Nếu em muốn thì giờ mình ch*ch ngay tại đây luôn cũng được.”
“Vậy nếu em nói em ghét chị thì sao?”
“Chị sẽ cưỡng hiếp em. Sau đó chúng ta sẽ chính thức trở thành người yêu.”
“Vậy là dù em có chọn cái nào cũng không quan trọng sao?”
Chẳng lẽ chị Hishinuma thích tôi? Chà, tôi không nghĩ là chị ấy sẽ đi xa đến mức này nếu chị không thích tôi. Nhưng mà có vẻ như chỉ nói như thế là do rượu vào lời ra, dẫn tới tình trạng hiện giờ.
Nói thật thì, chuyện này rắc rối rồi đây.
“Ồ, em vừa mới nghĩ rằng chuyện này quá rắc rối đúng không?”
“Bộ chị là nhà ngoại cảm hả?”
“Em vừa mới làm cái mặt như vậy đấy. Nhưng không sao đâu, cứ nói em thích chị hay không là được.”
“...”
Tôi chỉ còn lại đúng một lựa chọn duy nhất.
Đương nhiên là tôi không có ghét chị Hishinuma rồi. Tôi nghĩ chị ấy là một người tốt từ những gì mà tôi quan sát được trong những ngày vừa qua. Trêu chọc chị ấy rất vui, và khi ở bên chị tôi rất hạnh phúc. Tôi không ghét chị ấy.
“Vậy em không ghét chị phải không? Thế có nghĩa là em thích chị, đúng chứ?”
“Chà, em đối xử với chị như một người bạn…”
“Chị cũng thích em lắm! Vậy giờ chị đoán chúng ta là người yêu rồi!”
“Chị không nghe thấy em vừa nói gì à?”
Ý tôi là, chị ấy vừa mới tỏ tình với tôi kìa. Nhưng đó là do chị ấy đang say rượu thôi, phải không?
“Nó ổn mà. Sao em không thử làm chuyện đó với chị đi?”
“Chẳng phải chị đã nói là… tình yêu không nên bị coi nhẹ sao?”
“Chà, đúng là chị đã nói thế. Nhưng em biết gò không? Sự bốc đồng cũng quan trọng không kém đâu, phải chứ?”
“Chẳng phải đó là do chị đang say sao…?”
“Điều đó không quan trọng. Chị đã bật công tắc rồi. Điều quan trọng ở đây là ở bên em chị rất vui. Chị cảm thấy rất thoải mái khi có em bên cạnh. Em làm chị cảm thấy kích thích. Khi ở với em chị cảm thấy rất tuyệt vời.”
Nghe chị ấy nói tới mấy đoạn cuối thì bỗng nhiên cảm giác như đang nghe mấy con điên lảm nhảm vậy, nhưng tôi giả bộ mình không nghe thấy chúng.
Trong khi tôi đang suy nghĩ về chuyện này thì chị Hishinuma bắt đầu cởi bỏ áo ngoài của mình. Bộ đồ lót gợi cảm của chị hiện ra rõ ràng trước mắt tôi.
“Chị đang làm cái gì thế hả?”
“Hả? Chúng ta không thể làm tình được nếu như chị không cởi quần áo ra mà, phải không?”
“Ừ, nhưng đó không phải là vấn đề ở đây. Em chưa từng nói chúng ta sẽ trở thành người yêu hay gì cả!”
“Không phải là lạ lắm sao khi chị muốn trở thành người yêu của em chỉ dựa vào cảm xúc của chị? Tại sao chúng ta không thử làm việc đó nữa xem sao?”
Ánh mắt của chị Hishinuma khóa chặt vào tôi như ánh mắt của một con dã thú vậy. Tôi thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng thở gấp gáp của chị nữa. Chị ấy thực sự muốn làm chuyện đó với tôi nhỉ? Bộ chị ta biến thành một con điếm mỗi khi say rượu hay gì à?
Với tư cách là một người đàn ông, sự tiến triển này là một điều đáng mừng. Nhưng liệu có ổn không khi tôi cho phép việc này xảy ra? Sẽ không đáng mặt làm đàn ông nếu tôi bỏ chạy ngay bây giờ.
Tôi đúng là một tên khốn nạn mà nhỉ?
“Em mừng là chị cảm thấy như thế với em… Vậy, liệu ta có thể nghĩ về những thứ còn lại sau khi đã làm việc này không?”
“Hửm? OK. Chị mời em mà.”
“Vậy em sẽ không chần chừ đâu.”
“Á~!”
Ngay khi tôi nhận được sự cho phép, tôi liền nhảy vào chị Hishinuma như một con sói đói mồi.
-----------------------------------------------------------------
Chuyện đó đã diễn ra như thế nào sao? Chà, nó rất là chặt và cảm giác cực kì tuyệt vời luôn. Hai chúng tôi hợp nhau đến không ngờ luôn đấy.